Tuesday, September 9, 2014

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần thứ 23 Thường Niên



Trong cuộc sống hiện tại của chúng ta hôm nay, có rất nhiều người trong chúng ta đang sống trong sự đau khổ thể xác, Thật là đáng buồn khi chúng ta phải thấy những người đang đói rách, khổ sở kiếm từng miếng ăn trên đường phố, hay trên những đống rác những người đang sống trong sự túng thiếu và ruồng bỏ trong xã hội, vì ức hiếp, vì cưỡng chế, vì sự bất cống của những kẻ có quyền.. Tuy nhiên, là người kitô giáo chúng ta phải làm sao để đối phó, và đáp ứng với những hoàn cảnh khó nghèo của anh chị em chúng ta ?
            Trong các mối phúc thật, Thiên Chúa luôn để ý và chúc phúc những người nghèo khó, những người bị áp bức, bị chối bỏ và bị giam cầm.  Thiên Chúa không bao giờ với những thực tế đáng buồn của thế giới chúng ta đang sống. Và điều này lý do tại sao Chúa Giêsu đã kêu gọi chúng ta phải biết giúp đỡ những người nghèo khó. Họ cũng là con người như chúng ta, họ cũng biết hướng về Thiên Chúa đcầu xin ơn được giúp đỡ. Chúng ta là những sứ giả  của Thiên Chúa để đem niềm hy vọng đến cho họ. Tuy nhiên, mặc dù chúng ta luôn được kêu gọi để giúp đỡ những người anh chị em khó nghèo của chúng ta, nhưng nhiều người trong chúng ta vẫn còn loà với đôi mắt tâm hồn để làm ngơ những hoàn cảnh khó khăn của những người anh chị em chung quanh. Chúng ta có xu hướng lơ là, không để ý hay cố tình làm ngơ những người đang cần sự giúp đỡ của chúng ta, bởi vì chúng ta luôn quá bận rộn với việc tìm sự thỏa mãn riêng cho bản thân. Hoặc có lẽ, chúng ta không quen quan tâm đến người khác hay những người nghèo khó chúng ta không biết và không thể mường tượng đến sự đau đớn, tủi buồn khổ sở than xác cũng như tâm hồn mà họ đang phải gánh chịu trong cuộc đời hiện tại.
            Như Đức Kitô người mẫu cho chúng ta noi gương về những người kém may mắn, Chúa muốn chúng ta theo gương Chúa là hãy từ bỏ cái vùng thoải mái, êm đềm của chúng ta, hay từ bỏ cái thói quen của chúng ta  để biết để ý và nghĩ đến tới những người nghèo khó,  bệnh tật,  cô đơn.  Bây giờ thời gian để chúng ta suy nghĩ ít hơn về chính bản thân mình bắt đầu tập sống khiêm tốn và rộng lượng hơn để phục vụ những nhu cầu của người khác.
            Lạy Chúa Giêsu Kitô, xin Chúa giúp chúng con biết từ bỏ những tham vọng và ý muốn cá nhân,  để chúng con biết nghĩ đến người khác, những người đang cần sự giúp đỡ của chúng con, để chúng con thực sự sứ giả niềm Hy Vọng của Thiên Chúa  và biết dấn thân, rộng lượng và quảng đại để đem niềm Hy Vọng của Chúa đến với những người đang cần sự giúp đỡ của chúng con.

REFLECTION
There are so many people suffering today. It is troubling to see people suffering hunger, oppression and injustice. Yet, as Christians, how do we respond to the plight of our poor brothers and sisters?
In the beatitudes, God favors the poor, the oppressed and the rejected. He is not blind to the sad realities of our world and this is why he calls us to help the poor. The less fortunate look to God for help. We are God's messengers of hope for them. But though we are called to help, many of us remain blind to their plight. We tend to ignore them because we are too busy satisfying ourselves. Or perhaps, we are indifferent to the poor because we do not know and cannot imagine the pain and suffering they are undergoing.
As Christ is our model for those less fortunate, we are encouraged to get out of our comfort zones and to be with the poor, the sick, and the lonely. It is time to think less of ourselves and to start to humbly serve the needs of others. Let us truly and indeed be God's messengers of hope.

No comments:

Post a Comment