Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cho chúng ta bài học mới về Nước
Trới giống như một người
gieo giống. Dân Việt Nam chúng ta rất quen thuộc với
hình ảnh người gieo giống, họ là người đem hy vọng, một
người đem sự sống mới. Khi người gieo giống gieo những hạt giống mới, ông vui mừng va hy vọng rằng là một ngày nào đó, những hạt giống mới này sẽ nảy mầm và mọc lên thành cây và sẽ mang lại những hoa trái và họ sẽ được hưởng lợi sau mùa thu hoạch. Mặc dù ông ta biết rằng một số hạt giống ông
gieo này sẽ bị chim tha mất, sẽ bị vướng trên gai cỏ, sẽ không phát triển, nhưng ông vẫn tiếp tục gieo. Trong bài dụ ngôn người gieo giống này, chúng ta
nhận ra rằng người gieo giống là chính
Thiên Chúa, người gieo Lời của Ngài trong trái tim của chúng ta. Ngài cũng biết rằng Lời Chúa sẽ bị
lạc mất trong những người bị nghẹn chặt với những vấn đề, những căng thẳng, tự coi mình là cái rốn của vũ trụ, hay những chỉ biến đến sự đam vế mê vật chất tiền tài... Chúng cũng biết rằng một số người cũng đã khép chặt tâm hồn của họ và từ chối nhận Lời của Thiên Chúa. Có những người khác cũng đã đón nhận Lời của Chúa, nhưng những người này lại quá bận rộn với việc kiếm cơm nuôi vợ,
nuôi con, quá bận rộn., cố gắng để đạt được những uy tín, để có chức quyền và được mọi người biết
đến, và vì đó mà Lời của Chúa không còn chỗ trong tâm hồn và trái tim
của họ nữa.
Nhưng, như những người nông dân gieo giống trên cac đồng
lúa Việtnam, Thiên Chúa chúng ta là
Thiên Chúa của niềm hy vọng và niềm vui. Ngài biết rằng dù có những hạt lúa giống bị chim trời tha đi, có những hạt rơi vào bụi
gai bên đường, hay bất cứ nơi nào nhưng Ngài biết rằng cũng có những người chăm chú lắng nghe và sống thực hành Lời của Ngài, đó là những "người suy ngẫm về Lời của
Ngài ngày và đêm" và làm cho Lời
Chúa hoàn toàn sống trong cuộc sống của họ và trong
cuộc sống của những người khác.
Còn chúng ta, chúng ta là những loại đất nào trong cánh đồng để đón nhận Lời Chúa
dành cho chúng ta? Chúng ta hãy cất lên tiếng hát và hát thật chân thành bài hát / nói: "Ôi lạy Chúa, Lời Chúa hằng sống của con, xin hãy để Lời Chúa đâm rễ thật sâu ngay trong con người chúng con,
trong trái tim của chúng con. Ôi Lời Chúa của chúng coni, Xin Chúa hãy khoả lấp đầy tâm trí của chúng coni.
REFLECTION
A sower is a man of hope, a man of life. As he sows, he rejoices that one day those seeds will sprout up to yield a harvest. Even though he knows that some seeds that he sows will be lost — will not grow, he still continues to sow In this parable of the sower, we realize that the sower is God Himself, who sows His Word in our hearts. He too knows that the Word will be lost in those who are chocked up with problems, tensions, self-centeredness, consumerism and materialism. He knows that some hearts are shut and refuse to receive the Word of God. There are others too, who are so busy making money, so busy trying to gain prestige, power and recognition that the Word of God gets crowded out. But, like every sower, our God is a God of hope and joy.
A sower is a man of hope, a man of life. As he sows, he rejoices that one day those seeds will sprout up to yield a harvest. Even though he knows that some seeds that he sows will be lost — will not grow, he still continues to sow In this parable of the sower, we realize that the sower is God Himself, who sows His Word in our hearts. He too knows that the Word will be lost in those who are chocked up with problems, tensions, self-centeredness, consumerism and materialism. He knows that some hearts are shut and refuse to receive the Word of God. There are others too, who are so busy making money, so busy trying to gain prestige, power and recognition that the Word of God gets crowded out. But, like every sower, our God is a God of hope and joy.
He knows that there are also people who listen
attentively to His Word, “who ponder on His Word day and night” and make God’s
Word fully alive in their lives and in the lives of others. And what of us? Let
us sincerely sing/say: “O, the Word
of my Lord, deep within my being. O, the Word of my Lord, You have filled my
mind.”
No comments:
Post a Comment