Tuesday, February 27, 2018

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy tuần thứ 2 Mùa Chay



Suy Niệm Tin Mừng Thứ Bẩy tuần thứ 2 Mùa Chay
            Qua Bài dụ ngôn hôm nay, Chúa Giêsu cho chúng ta biết về sự tha thứ của Thiên Chúa, như Người cha nhân từ mong mỏi chờ đợi người con hư đốn trở về.. Thiên Chúa như người cha già đã vui mừng khi thấy ngưòi con đã trở về từ đằng xa. Khi người con đến, ông đã tha thứ cho anh ta mà không một có lời trách cứ. Đó cách mà Thiên Chúa đã tha thứ cho chúng ta.
            Sự trở về của người con hoang đàng không phải là sự kết thúc của câu chuyện. Còn người anh trai nữa, Anh đã thực sự không hài lòng khi biết rằng người em của mình đã trở về và được người cha tiếp đón tiệc đãi linh đình. Người Anh này đại diện cho những người Pharisêu tự mãn, những người chỉ muốn thấy những tội nhân phải được tiêu diệt hơn là tha thứ và được cứu rỗi. Thái độ của anh ta cho thấy rằng những năm anh ta đã vâng phục cha mình, là những năm anh làm nhiệm vụ của mình trong sự  khắc nghiệt chứ không phải là sự phục vụ trong yêu thương. Thái độ của anh ta là một trong những thái độ thiếu sự thông cảm hoàn toàn, khi anh ta từ chối người Cha đến với bữa tiệc mừng người em trở về.
            Tiên tri Micah đã viết về tình yêu trung tín của Thiên Chúa và chúng ta không thể đứng trước mặt Thiên Chúa nói rằng chúng ta công chính; Thiên Chúa mới là Đấng từ bi và nhân hậu.
            Lạy Chúa, cho chúng con thấy được tình yêu trung tín của Chúa và xin thương xót chúng con mãi mãi.

Saturday 2nd week of Lent
Today’s Gospel should never have been called the parable of the Prodigal Son, for the son is not the hero. It should be called the parable of the Loving Father, for it tells us rather about a father’s love than a son’s sin.
            It tells us much about the forgiveness of God. The father must have been waiting and watching for the son to come home, for he saw him a long way off. When he came, he forgave him with no recriminations. There is a way of forgiving, when forgiveness is conferred as a favour, but that is not the forgiveness which Jesus speaks about.
            The Prodigal’s return is not the end of the story. There enters the elder brother who was actually sorry that his brother had come home. He stands for the self-righteous Pharisees who would rather see a sinner destroyed than saved. His attitude shows that his years of obedience to his father had been years of grim duty and not of loving service. His attitude is one of utter lack of sympathy, but the Father includes him in the feast.
            Prophet Micah and psalmist write about the faithful love of God. We cannot stand before God saying we are righteous; it is God who is compassionate and merciful.
Lord, show us your faithful love and have mercy on us for ever.

Suy Niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần 2 Mùa Chay ̣ Matthew 21:33-46



Suy Niệm Tin Mừng Thứ Sáu Sau Tuần 2 Mùa Chay -Matthew 21:33-46 
Trong bài dụ ngôn hôm nay, Chúa đã dạy cho chúng ta thấy về lòng quảng đại và sự tin tưởng của Thiên Chúa. Như ông chủ vườn nho, Thiên Chúa đã tin tưởng chúng ta, cho chúng ta sự tự do để chạy theo cuộc sống riêng như chúng ta muốn. Dụ ngôn này cũng cho chúng ta thấy được sự kiên nhẫn và sự công bằng của Thiên Chúa.
            Không phải chỉ một mà nhiều lần ông Chủ đã tha thứ cho những người thuê vườn. Tuy nhiên, những người thuê vườn lại có ác tâm với và lợi dụng sự kiên nhẫn của ông chủ vườn, và cuối cùng thì sự phán quyết và công lý của ông chủ đã toàn thắng .
            Chúa Giêsu tiên báo trước cái chết và sự chiến thắng phục sinh của mình. Chúa biết Ngài sẽ bị chối bỏ và bị hành hình, nhưng Ngài cũng biết rằng rồi cũng sẽ có hồi kết thúc. Vì sau cuộc khổ nạn, Ngài sẽ  đến trong vinh quang. Sự vinh quang của Ngài là sự sống lại và lên trời ngự bên tay phải của Thiên Chúa Cha. Chúa đã chúc phúc cho dân của Ngài ngày hôm nay với hồng ân của Nước Trời. Và Ngài hứa sẽ ban cho chúng ta được sinh nhiều hoa trái, nếu chúng ta sống trong ơn nghĩa với Ngài (xem Gioan 15:1-11).
            Thiên Chúa phó thác tình yêu và ân sủng của Ngài cho mỗi người chúng ta và Ngài trao việc thừa hành và quản lý vườn nho của Ngài cho chúng ta để hưởng lợi, đó chính là Thân thể Chúa Kitô.  Chúa cũng đã hứa rằng: những công việc của chúng ta làm sẽ không trở nên vô ích nếu chúng ta kiên trì với đức tin của chúng ta cho đến cùng (1 Cô-rinh-tô 15:58). Chúng ta có thể gánh chịu những thử thách, bị bắt bớ và giam cẩm. Nhưng cuối cùng chúng ta sẽ thấy sự chiến thắng

Meditation:.
This parable speaks to us today tells us of God's generosity and trust. The vineyard is well equipped with everything the tenants need. The owner went away and left the vineyard in the hands of the tenants. God, likewise trusts us enough to give us freedom to run life as we choose. This parable also tells us of God's patience and justice. Not once, but many times he forgives the tenants their debts. But while the tenants take advantage of the owner's patience, his judgment and justice prevail in the end.
Jesus foretold both his death and his ultimate triumph. He knew he would be rejected and be killed, but he also knew that would not be the end. After rejection would come glory – the glory of resurrection and ascension to the right hand of the Father. The Lord blesses his people today with the gift of his kingdom. And he promises that we will bear much fruit if we abide in him (see John 15:1-11). He entrusts his gifts and grace to each of us and he gives us work to do in his vineyard – the body of Christ. He promises that our labor will not be in vain if we persevere with faith to the end (see 1 Corinthians 15:58). We can expect trials and even persecution. But in the end we will see triumph. Do you labor for the Lord with joyful hope and with confidence in his victory?

Suy Niệm Tin MừngThứ Năm Tuần 2 Mùa Chay: Luke 16:19-31



Suy Niệm Tin Mừng hứ Năm Tuần 2 Mùa Chay: Luke 16:19-31 
, Chúa Giêsu cho chúng ta một bài học qua bài Tin Mừng hôm nay đó là ‘Hãy đặt Thiên Chúa làm trọng tâm” trong cuộc sống của chúng ta. Như trong bài dụ ngôn, người giàu có đã tự đặt mình trên hết trước cả Thiên Chúa. Thiên Chúa chỉ là khoảng cách xa vời, không quan trọng đối với ông ta. Có lẽ chúng ta cũng có thể thấy được một chút “cái TÔI” của mình trong người đàn ông giàu có trong bài dụ ngôn hôm nay. Có lẽ chúng ta cũng đã đặt những thứ vật chất, danh vọng, ham muốn của chúng ta trước nghĩa vụ của chúng ta đối với Thiên Chúa và tha nhân, do đó mà bỏ quên đức bác ái.;
            Đối với ông Lazarus, người đàn ông nghèo khốn, thiếu thốn đủ mọi điều vì ông đã đau khổ quá nhiều về thân xác. Đôi lúc chúng ta tự nghĩ:  có lẽ Thiên Chúa đã quên và bỏ rơi ông Lazarus, trong khi đó Thiên Chúa lại thiên vị với người giàu có kia, vì Chúa đã ban nhiều ơn phúc cho người giàu có kia, người ta đã giàu mà Chúa còn cho được giàu có them.
Tuy nhiên, Lazarus, người đàn ông nghèo khó đó có một điều: đó là ơn cứu độ của Thiên Chúa. Ông chỉ biết tin tưởng và hy vọng vào một mình Thiên Chúa và chẳng có một thứ gì khác để ông ta phải phụ thuộc.  Đây không phải là lời đề nghị để chúng ta chối bỏ tất cả các thứ cần thiết, các nhu cầu thiết yếu của cuộc sống trong cuộc sống của chúng ta, nhưng một bài học giúp cho chúng ta biết rằng, sau hết chỉ có một điều là đáng quan trọng trong đời sống của chúng ta: đó là đặt tình yêu Thiên Chúa làm trọng tâm cho cuộc sống của chúng ta.
            Tin Mừng hôm nay nhắc nhở cho chúng ta biết rằng để đạt được Nước Trời, chúng ta cần quay về với Thiên Chúa và phải đặt chúng ta vào sự tùy thuộc hoàn toàn ở nơi Ngài.  Và ước muốn của chúng ta là được ở gần với Chúa và mang Chúa đến tới cho càng nhiều linh hồn càng tốt. 
Xin Chúa ban cho chúng ta có sự cố gắng trong các nỗ lực đem tình yêu Thiên Chúa đến với mọi người và chia sẻ tình yêu của Thiên Chúa với tất cả những người mà chúng ta gặp gỡ trong cuộc sống của chúng ta.

REFLECTION: Luke 16:19-31
Jesus is advising us, in today Gospel, put him at the center of our lives. The rich man in the parable put himself first. God was distant, unimportant to him. Perhaps we can see a little of ourselves in the rich man. Perhaps we put material things ahead of our duties towards God and our neighbor, thus neglecting the virtue of charity.
            The poor man, Lazarus, was in need of a great deal. He suffered much. It would seem that God had forgotten him; whereas with the rich man, it would seem that God heaped blessing upon blessing on him. However,  the poor man had one thing: his salvation. He hoped in God alone. What else could he depend on? This is not to suggest that we give up the necessities of life, but it goes to show us that in the end, only one thing matters: put ting God at the center of our lives.
            Today's Gospel reminds us that in order to gain the Kingdom of God, we need to turn to Jesus in complete dependence. It should be our one desire to be with Jesus and also want to bring to him as many other souls as possible. Let us make the effort to work hard to do all the good possible and to share Jesus' love with all those whom we meet on the road of life. Let us be Jesus' untiring apostle.

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần 2 Mùa Chay ̣ (Matthew 20:17-28 )



Suy Niệm Tin Mừng Matthew 20:17-28 (Thứ Tư Tuần 2 Mùa Chay)
Ngay sau khi Chúa Giêsu tiên báo cho các môn đệ về cuộc khổ nạn của Ngài sắp tới, thì anh em ông Giacôbê và Gioan  đã muốn xin Chúa bảo đảm cho anh em ông có được vị trí quan trọng trong vinh quang của Chúa khi Chúa được Vinh Danh.  Có lẽ ông Giacôbê và Gioan đã thấu hiểu một cách rất nông cạn về sứ mệnh của Chúa Giêsu "Các ngươi biết, thủ lĩnh các dân tộc thì làm chúa trên họ, và những người làm lớn thì bắt họ phục quyền trên đầu họ.  Nơi các ngươi thì không như thế! Ai muốn làm lớn trong các ngươi thì hãy hầu hạ các ngươi,” (Mt 20:25-26)
            Trong cuộc sống của chúng ta hôm nay, có rất nhiều người đang xâu xé, tranh giành, những quyền lực, chức vụ, và thẩm quyền. Họ ước muốn được người khác phục vụ, nhưng thực chất là họ tự phục vụ cái tham vọng riêng của họ. Nịnh hót, tâng bốc, tự hào và lòng ước muốn tiền nhiều có thể sẽ  hủy phá những ý định tốt mà chúng ta có.  Chúa Kitô đã chọn con đường hèn hạ và thấp kém nhất, Ngài đã trở nên một người tôi tớ.  Ngài đã bị xúc phạm,  bị khạc nhổ vào người , bị chế diễu và chê cười, và cuối cùng Ngài  bị chết treo trên thập giá, một công cụ để trừng phạt những tội nhân ghê tởm.  Chúa đã phải trải qua tất cả những thứ như thế đấy cũng chỉ Ngài yêu thương chúng ta.
            Trong mùa Chay này, chúng ta hãy suy ngẫm về cuộc sống của chúng ta. Hãy tự vấn lương tâm, tự hỏi hỏi mình: chúng ta đã thể hiện tình yêu thương và biết quan tâm tới những người khác? Chúng ta có biết làm việc bác ái để chứng tỏ rằng chúng ta thật sự môn đệ của Chúa Kitô?  Chúng ta hãy cầu nguyện , xin Chúa ban những hồng ân của ngài xuống trong  cuộc sống của chúng ta

REFLECTION Wednesday: Matthew 20:17-28
Just after Christ prophesied his passion, the Zebedees, James and John, wanted an assurance of their place in glory. They understood very little about the mission of Christ. "Gentiles are the ones who want to make their authority felt."
            A lot of people are scrambling for positions, power and authority. The noble desire to serve may end up as self-serving. Adulation, recognition, pride and desire for money can destroy the best intentions. Christ chose the path of being the least, to become a servant. He was insulted, spat on, laughed at, and died on the cross, an instrument to punish criminals. He underwent all these out of love for us. Love should then be the reason behind all forms of leadership and service.
            Just after Christ prophesied his passion, the Zebedees, James and John, wanted an assurance of their place in glory. They understood very little about the mission of Christ. "Gentiles are the ones who want to make their authority felt." \
            A lot of people are scrambling for positions, power and authority. The noble desire to serve may end up as self-serving. Adulation, recognition, pride and desire for money can destroy the best intentions. Christ chose the path of being the least, to become a servant. He was insulted, spat on, laughed at, and died on the cross, an instrument to punish criminals. He underwent all these out of love for us. Love should then be the reason behind all forms of leadership and service.