Saturday, August 31, 2019

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 22 Thường Niên C


Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật 22 Thường Niên C Lk 14: 1, 7 – 14
Cách tốt nhất để kết hợp với Thiên Chúa là sống khiêm tốn, những bài học mà chúng ta được học nơi Chúa Giêsu không chỉ bằng lời dạy mà còn bằng chính cuộc sống của Người. Thánh Phao-lô tóm tắt điều này một cách tuyệt vời trong bức thư ông gửi cho dân Phi-líp: "Mặc dù Ngài, phận là phận của một vì Thiên Chúa, nhưng Ngài đã không nghĩ phải giằng cho được chức vị đồng hàng cùng Thiên Chúa. Song Ngài đã hủy mình ra không, là lĩnh lấy thân phận tôi đòi, trở thành giống hẳn người ta; đem thân đội lốt người phàm, Ngài đã hạ mình thấp hèn, trở thành vâng phục cho đến chết, và là cái chết thập giá!  Bởi vậy Thiên Chúa đã siêu tôn Ngài! và ban cho Ngài Danh hiệu vượt quá mọi danh hiệu"(Phil 2: 6 - 9).
Thiên Chúa trở thành con người để cứu chúng ta khỏi niềm kiêu hãnh của chúng ta; từ việc chúng ta muốn giống Chúa nhưng không thừa nhận Chúa. Bài đọc thứ nhất trích sách Huấn ca ca ngợi người biết khi nhường: " Trong địa vị cao, con hãy hạ mình, và trước mặt Chúa, con sẽ đặc sủng. Lắm kẻ cao sang hiển hách, nhưng Người mạc khải bí mật của Người cho những kẻ khiêm nhường. Vì lớn lao thật quyền năng của Chúa, nhưng Người mạc khải bí mật của Người cho kẻ khiêm nhường." (Huấn ca 3: 18, 20)
Chúng ta thấy những người khách đi ăn tiệc thích được ngồi ở những nơi danh dự như thế nào, thì  những lời Chúa dạy qua câu chuyện ngụ ngôn trong bài Tin Mừng Chúa  thực sự dạy chúng ta về sự khiêm tốn, hạ mình. Chúa Giêsu dạy chúng ta hãy nhìn chính bản thân của mình như chúng ta sốg có Chúa thật; Chúa Giêsu dạy chúng ta nhìn nhận chính mình như Chúa đang ở giữa và đanh ngắm nhìn chúng ta.
Phần cuối của đọc Tin Mừng, Chúa Giêsu dạy chúng ta một khía cạnh khác của sự khiêm nhường và hào hùng. Khi bạn đưa ra một bữa tối, đừng mời những người giàu có và quyền lực, những người thân và bạn bè giàu có của bạn: " Nhưng khi nào thết tiệc, ngươi hãy mời những kẻ ăn mày, tàn tật, què quặt, đui mù; và ngươi sẽ có phúc! vì họ không có gì báo đền ngươi lại. Bởi chưng ngươi sẽ được báo đền khi kẻ lành sống lại" (Lc 14: 13 - 14). Cũng như cách chúng ta đã nhận được một cách tự do và quảng đạ nơi Chúa Cha của chúng ta trên Trời, chúng ta nên sẵn sàng chia sẻ những gì chúng ta có với những người không có hoặc ít hơn. Chúng ta hãy yên tâm rằng chúng ta sẽ được Chúa Cha của chúng ta thưởng chúng ta trên thiên đàng.

REFLECTION 22nd Sunday Ordinary
The way of union with God is the way  of humility, a lesson taught us    by Jesus not just by his teaching but by his very life. Paul summarizes this beautifully in his letter to the Philippians: "Though being divine in nature, he did not claim equality with God, but emptied himself, taking on the nature     of a servant, made in human likeness, and in his appearance found as a man. He humbled himself by being obedient to death, death on the cross. That is why God exalted him and gave him the Name which outshines all names. " (Phil 2: 6 – 9)
God became man to save us from our pride – from our wanting to be like God but without acknowledging God.  The first reading from Sirach praises the humble: "The greater you are, the more you should humble yourself and thus you will find favor with God. For great is the power of the Lord and it is the humble who give him glory." (Sir 3: 18, 20).
Seeing how the dinner guests prefer the places of honor, Jesus' words and parable in the Gospel reading teach us about true humility. Jesus teaches us to see ourselves as how we really are; or, Jesus teaches us to see ourselves as God sees us.
At the latter part of the Gospel reading Jesus teaches us another aspect of humility and magnanimity. When you give a dinner, do not invite the rich and powerful, your wealthy relatives and friends: "When you give a feast, invite instead the poor, the crippled, the lame and the blind. Fortunate are you then, because they can't repay you; you will be repaid at the resurrection of the upright."  (Lk 14: 13 – 14).
In the same way that we have received freely and so generously from our Father in heaven, we should be ready to share what we have with those who have none or less. We are assured we will be rewarded by our Father in heaven.

Friday, August 30, 2019

Suy Niệm bài Tin Mừng thứ Bẩy Tuần 21 Thường Niên II


Suy Niệm bài Tin Mừng thứ Bẩy Tuần 21 Thường Niên II

"Chúng ta có gì để tự hào với Thiên Chúa không?" Như chúng ta thấy được trong thời đại tân tiến hiện nay của con người và trong lịch sử gần đây của thế giới nào là chiến tranh, hận thù, áp bức, bất công, đói nghèo. Có lẽ những gì Thánh Phaolô đã nói trong thư gửi cho tín hữu Côrintô là một lời nhắc nhở kịp thời cho chúng ta để chúng ta biết mình đang thực sự là ai.  Chúng ta thường hay dễ dàng tự hào về bản thân và những thành tựu của cá nhân của mình hoặc những thành tựu của y học, khoa học, công nghệ hiện đại và như vậy một số người thậm chí còn tự hào tuyên bố là họ không "cần có" Thiên Chúa.
Chúng ta nên nhớ là niềm tự hào trong chúng ta là để cho chúng ta hãnh diện về một số đức tính tốt đẹp nơi chúng ta, chứ không phải là để khoe khoang, tự cao tự đại với khả năng riêng hơn người của mình để rồi chúng ta coi thường người khác, và có sự so sánh giữa chúng ta với người khác. Chúng ta người Kitô giáo, chúng ta biết rằng chúng ta chẳng có một thứ gì thuộc riêng về chúng ta cả, sự thật về cái TÔI của chúng ta là sự khiêm tốn trong Chúa Kitô, Và chỉ có sự KHIÊM NHƯỜNG mới là một sự công nhận về cái TÔI của chúng ta trong thực tại.
Những gì chúng ta gọi là "TÔI hay của TÔI"  luôn luôn là món quà hay là Hồng Ân của Thiên Chúa ban riêng cho mỗi người cho chúng ta, và thật sự đặc biệt đúng với đức tin của “Tôi”, và “Tôi” chính là một Kitô hữu. Đó là sự lựa chọn của Thiên Chúa hoàn toàn đã ban cho chúng ta như thế, chứ không phải là tại chúng ta có lòng đạo đức, tài năng hay nhở vào khả năng của “Tôi” để chúng ta có thể nói là "của tôi".
Tuy nhiên, trong Đức Kitô và nhờ Ngài chúng ta có thể tự hào và tự hào về những gì Thiên Chúa đã thực hiện trong chúng ta, và cho chúng ta. Đó không phải là niềm tự hào hay tự phụ để chúng ta làm sự so sánh hay sự phán xét với những người khác, nhưng chính đó là sự duyên dáng, trung thực, khiêm tốn và biết ơn.
Lạy Chúa là Thiên Chúa, Ngài là sự khôn ngoan của chúng con, là sức mạnh của chúng con, lạy Chúa, xin cho chúng con có sự thánh thiện để chúng con biết vinh danh Chúa và chỉ có Chúa mà thôi...

Saturday  21st Sunday in Ordinary Time (A)
“The human race has nothing to boast about to God.” How true that is of our present age and the world's recent history. Wars, hatreds, massacres, oppressions, injustices, hunger and poverty that we could relieve but don’t … an endless list. This is not, of course, what St Paul was talking about in his letter to the Christians of Corinth. But maybe it's a timely reminder of who we really are, we who so easily become proud of ourselves and our achievements, be they personal or the achievements of medicine, science, technology and so on. Some people even boast about not “needing” God any, more, in our “enlightened” age.
To boast at all is to presume we have some virtue or goodness or ability of our own that gives us a right to look down on others, compare them unfavourably with ourselves. But the truth is that we don’t have anything of our own. This truth about me is Christian humility, a recognition of my reality.
What we call “mine” is always a gift of God. And that’s especially true of my faith, of my being a Christian. It’s purely God’s choice that’s made me so, not any virtue, talent or ability I could say is “mine”.
Yet, in Christ and through Him I can be proud and boast of what God has done in me, and for me. It’s not pride or boastfulness that makes comparisons or judgements, but one that is graceful, truthful, and humbly grateful.
Lord God, You are my wisdom, my power, my goodness, my holiness. To You alone be glory.

Thursday, August 29, 2019

Suy Niêm Tin Mừng Thứ Sáu tuần 21 TN - Matthew 25:1-13


Suy Niêm Tin Mừng Thứ Sáu tuần 21 TN - Matthew 25:1-13
Thánh Phao-lô luôn thúc giục những người theo ông phải hành xử với nhau trong sự thánh thiện trong mọi việc, đặc biệt là trong những sự quan hệ giữa con người với nhau. Hành vi tốt của chúng ta là một sự thánh hiến được dâng hiến cho Thiên Chúa, và là cách chúng ta làm đẹp lòng Thiên Chúa, chứ không phải là chỉ tuân theo các quy tắc, luật lệ của con người. Có lẽ, nếu chúng ta thấy hành vi của chúng ta trong ánh sáng đó mỗi ngày, chúng ta sẽ làm những điều đúng đắn dễ dàng hơn.
Cảnh giác, đề phòng và chuẩn bị là những việc rất quan trọng đối với đời sống tinh thần của chúng ta. Vì vậy, có nhiều người trong chúng ta cũng đã sống cẩu thả giống như những trinh nữ khờ dại trong bài ngụ ngôn hôm nay, các cô quá khờ hay là lười biếng nên không có sự chuẩn bị, không có sự suy nghĩ cho tương lai. Để rồi khi “chàng rể đến lúc bất ngờ”..các cô kông kịp chuẩn bị đủ, mặt khác, các cô trinh nữ khôn ngoan, đã cẩn thận và chuẩn bị tốt mọi sự và đề phòng trước những khả năng có thể xẩy ra. Và cuối cùng họ được cùng đi với chàng rể vào tiệc cưới vui vẻ....
Chúng ta có thể nghĩ rằng chúng ta còn có một thời gian dài để chuẩn bị cho tương lai., cho hành trình tâm linh của mình, nhưng đó chỉ là ảo ảnh. Cuộc sống ca cúng ta không chỉ trôi qua nhanh chóng, nhng đôi khi nó còn bị cắt ngắn.
Chúng ta không bao giờ biết đươc khi nào chúng ta sẽ được Chúa gọi về, vì vậy điều quan trọng nhất chúng ta phải đối xử mỗi ngày như thể đó là ngày Chúa sẽ đến. Nếu cuộc sống tâm linh của chúng ta không được chuẩn bị, chúng ta không tỉnh thức thì  chúng ta đang sống trong cuộc sống tinh thần rất nguy hiểm, và  trong các Tin Mừng luôn nhắc nhở và luôn khẳng định tầm quan trọng của việc biết chuẩn bị trước và phải luôn luôn tỉnh táo vì chúng ta không thể biết được ngày hay giờ nào Chúa sẽ đến với chúng ta.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn biết tỉnh thức và luôn biết sẵn sàng chuẩn bị để gặp Ngài.

21st Week in Ordinary Time: Friday 30th August 2019
1 Thess. 4:1-8; Ps. 97(96):1,2,5-6,10,11-12; Mt. 25:1-13
Paul always urged his followers to conduct themselves with holiness in all things, especially human relationships. Our good conduct is an offering we make to God  a way of pleasing God, rather than merely obeying rules. Perhaps, if we see our daily conduct in that light it will be easier to do the right thing.
Being vigilant and prepared is very important for the spiritual life. So many are like the foolish virgins in this parable — rather lazy and with no preparedness or thought for the future. They were caught short by the bridegroom’s sudden arrival! The wise virgins, on the other hand, were careful and well-prepared for every possibility.
We may think we have a long time for our spiritual journey, but that is an illusion. Not only does life fly by quickly, sometimes it is suddenly cut short.
We never know when we will meet the Lord, so it is important to treat each day as if it were the day of the Lord’s coming. Spiritual slumber is deadly, and the New Testament always insists on the importance of staying awake and alert. We know not the day or the hour.

Suy Niêm Tin Mừng Thứ Sáu tuần 21 TN - Matthew 25:1-13


Suy Niêm Tin Mừng Thứ Sáu tuần 21 TN - Matthew 25:1-13
Bài Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta phải có lòng trung thành Thiên Chúa phải biết chú tâm trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta. Năm cô trinh nữ khôn ngoan trước khi ra đi, họ đã  chuẩn bị và sẵn sàng những thứ cần thiết cho những sự bất ngờ và họ đã nhận được phần thưởng của mình. Ngược lại, Năm trinh nữ khờ dại đã không biết chuẩn bị trước tất cả những cơ hội sẽ đến với họ, họ ỷ y với hy vọng rằng người khác sẽ giúp mình họ đã thất vọng bỏ lỡ cơ hội đã đến với họ.
     Thiên Chúa đã những kế hoạch riêng cho mỗi người chúng ta trong cuộc sống. Chúng ta được mời gọi để sử dụng những hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta để hoàn thành những nghĩa vụ đặc biệt của chúng ta trong cuộc sống của riêng. Mỗi ân sũng là một món quà vô cùng quý giá, mỗi khoản khắc trong cuộc sống của chúng ta cũng rất quý giá. Chúng ta không thể nào biết được khi nào chàng rể sẽ đến và sẽ gọi cho chúng ta.
            Có lẽ hôm nay chúng ta hãy tự đặt một vài câu hỏi cho chính mình. Nếu Thiên Chúa gọi tôi tại thời điểm này, tôi đã sẵn sàng chưa? Những trong cuộc sống mà tôi muốn làm, nếu tôi chỉ còn một thời gian ngắn để sống? Ai những người trong cuộc đời của tôi, tôi muốn gặp?  Trong khi chúng ta suy nghĩ và tìm những câu trả lời cho những câu hỏi này, chúng ta có thể cảm thấy sự cần thiết phải thực hiện những ước muốn của chúng ta đang phát sinh ngay trong trái tim của chúng ta hôm nay..
            Các trinh nữ khờ dại thiếu "dầu" cho những công trình tốt, Họ thất bại trong việc thực hiện kế hoạch của Thiên Chúa ngay trong cuộc sống hiện tại. Họ đã bỏ lỡ cơ hội và dịp may hiếm có của họ. Nếu chúng ta sống mỗi ngày như các trinh nữ khôn ngoan, luôn biết chuẩn bị tâm hồn và sẵn sàng thực hiện những gì Thiên Chúa đang mời gọi chúng ta làm, chúng ta sẽ không bao giờ phải hối tiếc. Chúng ta hãy cầu nguyện và xin Chúa ban cho cho chúng ta những ân sủng của Ngài để chúng ta biết sống mỗi ngày theo ý Thiên Chúa muốn chúng ta sống.

Comment:
Today’s Gospel reading calls us to faithfulness and attentiveness in our daily lives. The five wise virgins set out on their journey well prepared and ready for the unexpected. They received their reward. In contrast, the foolish left it all to chance in the hope that someone else would provide when the need arose. They were disappointed and missed the opportunity of seeing the Bridegroom when He arrived. God has a plan for each of us in life. We are called to use he gifts God has given to us to fulfill our particular mission in life. Each gift is precious and each moment of life is precious. We don’t know when the Bridegroom will call us.
            Perhaps today is a good day to put a few questions to ourselves. If God called me at this moment am I ready? What are the things in life I would like to do if I only had a short time left? Who are the people in my life I would like to see? What is most important in my life right now? As we reflect on these questions we may feel the need to carry out the desires that arise in our hearts today.
            The foolish virgins lacked the “oil” of good works. They failed to carry out God’s plan for them in life. They missed their opportunity. If we live each day like the wise virgins, doing what we feel God is calling us to do we will have no regret.  Let us pray for the grace to live each day in the way God would want us to live it.