Suy Niệm Thứ Bẩy Tuần thứ Ba Mùa Chay
Trong thời còn đi
học, Đã có bao giờ chúng ta phạm một lỗi gì, hay quên làm bài tập mà chúng ta đến
trước cô giáo hay thấy giào, thú thật là vì lý do này hay lý do kia mà chúng ta
đã phạm lỗi hay quên nộp bài dúng hạn…Chac chắn cô giáo hay thầy giáo sẽ dễ thông
cảm và cho chúng ta một cơ hội khác… nhưng nếu chúng tỏ vẻ cứng đầu nói láo thì
chắc chắn chúng ta sẽ bị phạt mà còn bị điểm xấu..
Qua bài dụ ngôn hôm nay, Chúa Giêsu đã
chỉ giáo cho chúng một bài học tương tự như thế, là khi cầu xin với Thiên Chúa
là Cha của chúng ta. Giống như người thu thuế trong bài Tin Mừng hôm nay, Nếu
chúng ta thành thật vì sự yếu đuối, không hoàn toàn và tội lỗi của chúng ta, chúng ta chắc chắn rằng
Chúng ta sẽ có một cơ hội khác để thay đổi cuộc sống của chúng ta.
Cuộc sống hiện tại của chúng ta, cái
niềm tự hào, cái TÔI dễ làm cho chúng ta biến thành những người pharisêu. Chúng
ta giữ luật, trong thực tế, chúng ta phải thành tâm cố gắng làm tất cả những
điều cần thiết mà chúng ta phải làm và còn phải làm nhiều hơn thế nữa. Nhưng khi chúng ta chân thành xem xét cuộc sống của chúng ta, chúng ta sẽ thấy rằng chúng ta không bao giờ có
thể được xứng
đáng với sự hy sinh của Chúa Giêsu trên đồi Calvary.
Chúng ta cần liên tục xin ơn Chúa giúp để chúng ta có thể thấy sự yếu đuối của chính mình và nhận ra được mình là ai trước mặt Chúa. Nhờ
đó mà chúng ta có
thể nhận được ơn cứu rỗi. Chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp chúng ta hiểu rõ được những nhu cầu cần thiết của chúng ta và ban cho
chúng ta một sự hiểu biết đích
thực của mình. Nếu chúng ta khẩn cầu xin Thiên Chúa trong tất cả sự chân thành, "Lạy Chúa, xin thương xót con, vì con là kẻ tội lỗi", chúng ta hãy nhận biết Thiên Chúa là đấng sáng tạo ra chúng ta và bước đi trong sự khiêm tốn trước mặt Chúa.
REFLECTION
Have you ever heard the tip that experienced drivers tell new ones about dealing with policemen who catch them for a traffic violation? "Always admit that you're wrong and that the cop is right," they say "and he'll let you go." Jesus gives us the same advice about God our heavenly Father. Just like the tax collector in today's Gospel, if we are honest about our imperfections and failings, we can count on getting another chance.
Have you ever heard the tip that experienced drivers tell new ones about dealing with policemen who catch them for a traffic violation? "Always admit that you're wrong and that the cop is right," they say "and he'll let you go." Jesus gives us the same advice about God our heavenly Father. Just like the tax collector in today's Gospel, if we are honest about our imperfections and failings, we can count on getting another chance.
It is easy to slip into the
Pharisee's frame of mind. We obey the Law. In fact, we honestly try to do all
the things required of us and more. But when we sincerely examine our lives, we
will see that nothing we do will ever be worthy of Jesus' sacrifice at Calvary
on our behalf. We must constantly ask for the grace to see ourselves as we
really are, and then salvation can begin.
Suy Niệm Thứ Bẩy
Tuần thứ Ba Mùa Chay
Trong
những câu chuyện của chúng ta,
chúng ta
luôn luôn là nhân vật chính,
là số một hoặc
ít nhất là không thể chê được.
Hành vi và những việc của
chúng ta
lúc nào cũng
hoàn toàn hợp lý. Trong những câu chuyện của chúng ta, có thể có những nhân vật khác đối diện với chúng
ta.
Nhung họ
chỉ là những người là
ngoại cuộc, họ
là những con kỳ đà cản lối của
chúng ta. Họ đã không biết việc họ làm. Hành
động của họ làm
phiền hà và kém lập trường.
Trong những câu chuyện của chúng ta, chúng ta là những nhân
vật chính và cuộc sống này là thuộc về
riêng của chúng ta mà thôi.
Nhưng
thật ra, đó
có phải là
câu chuyện của Thiên Chúa? Đó là câu
chuyện mà
Thiên Chúa đã viết cho chúng ta? Khi chúng tôi đi đến nhà thờ cầu nguyện, chúng ta
không thể nói một cách minh bạch
với
Chúa là,
"Cảm ơn Chúa
đã làm cho con thành
một con người tốt hơn so với người hàng xóm của con ở đây." Thế nhưng, đã có bao lần chúng ta gần
như tự động vất bỏ
sự phán xét
chính mình trong im
lặng? Đã bao
lần chúng ta đã sống
một cuộc
sống mà tất cả chỉ có
chúng ta và về chúng
ta mà thôi.?
Bài dụ ngôn hôm nay Chúa muốn nói với chúng ta là một
tâm hồn tự
hào sẽ không
còn có
chỗ cho Thiên Chúa và
cũng không có chỗ cho người khác trong đó. Sự công chính làm cho con người thành một quan toà để phán xét và thành một người đạo diễn trên sân khấu.
Nhưng hai công việc này cách
biệt nhau rất xa. Nhưng nếu chúng ta bước lại một bước tới gần Thiên Chúa,
"cởi bỏ đôi
giày đang mang trên
chân của chúng ta", thì Thiên Chúa có thể bắt
đầu công việc của Ngài trên chúng ta. Ngài có thể bắt đầu làm việc ngay trong tâm hồn, lòng trí của chúng ta và giúp chúng ta thực sự thấy
mình và thấy những anh
chị em của chúng ta.
Khi điều này xảy ra, thế giới của chúng
ta sẽ trở nên sống động, hoà bình. Mọi người sẽ
xuất hiện cho chúng ta với đầy
đủ các tiềm năng và có khoảng
trống dành sẵn cho tình yêu Thiên Chúa. Cuộc sống
của chúng ta sẽ không còn đơn thuần là câu chuyện của chúng tôi, nhưng là của Thiên Chúa.
Reflection:
In our stories, we are always right, or at least blameless. Our
actions and behavior are perfectly rational, given the circumstances. In our
stories, other people happen to us. They are strange. They get in our way. They
can't get their acts together. Their actions are troublesome and poorly
founded. In our stories, we are the protagonists and this life is about us.
But is it God's story? Is it the story God is writing for us? When
we go to church, we may not explicitly say to God, "Thank you for making
me a better human being than my neighbor over here." But how often do we
cast silent judgments almost automatically? How often do we live as if this
life was about us and that we know the roles and hearts of all the cast
members?
What this parable is saying is that a proud heart has no room for
God nor for other people. Righteousness makes one the judge and director. It
sets one apart. But if we take a step back before God, "remove the sandals
from our feet," then God can begin His work on us. He can begin to work on
our hearts and help us truly see ourselves and our brothers and sisters. When
this happens, the world will come alive. People will appear to us full of
potential and the space for God's love. Our lives will no longer be simply our
story but God's.
No comments:
Post a Comment