(Homily for Palm Sunday, Year B)
Hôm nay Chúa Nhật Lễ Lá,
Ngày mà Đức Giáo Hoàng Benêdictô
16 đã gọi là "Khung cửa lớn để dẫn vào Tuần
Thánh, tuần lề lễ mà Chúa Giêsu đã dọn con đường cho chính mình để
hướng tới đỉnh cao của cuộc
sống trần thế của Ngài" (Bài giảng tại Đại Hội
Giới Trẻ Thế Giới 27, 01 Tháng 4 2012) . Đây là
tuần lễ long trọng nhất
trong năm của người Kitô giáo, trong tuần này chúng ta tưởng nhớ đến cuộc hành trình của
Chúa chúng ta đến đền thờ Jerusalem, để hoàn tất sứ mệnh
của Ngài như lời Thánh
Kinh được
ứng
nghiệm và mở ra cho chúng ta một
cảnh cửa mới cho sự sống đời đời cho. Phụng vụ hôm nay, sẽ
bắt đầu bằng việc làm phép lá, và
mỗi chúng ta nhận được một
nhành
lá (lá dừa) để tưởng nhớ đến sự chiết thắng của Chúa Giêsu và sự khải hoàn của Ngài khi tiến
vào thành Giêrusalem. Với nhành lá trong tay
chúng ta, chúng ta nhớ lại đám đông người Do thái đã
hoan nghênh và cổ vũ Chúa Giêsu khi tiến vào
Thành Giêrasalem. Và chúng ta cũng nhớ
lại là cũng đám dân chúng này đã lên án Chúa. Chúng ta hãy nhớ lại những tiếng hò
reo ca ngợi và
chúc tụng Chúa của đám dân do thái, và chúng ta cũng nhớ lại những lời
mà chính những người này đã gào thét xin Philatô giết Chúa, và xin đóng đinh Ngài. Và cũng nhành là này, chúng ta hãy nhớ những người đã yêu Thương Chúa, theo Chúa và hứa
trung thành với Chúa, nhưng cũng chính họ đã
bỏ rơi, chối bỏ và phản
bội Ngài. Và nếu chúng ta
muốn biết ai là những người đã làm những điều đó, chúng
ta hãy nhìn vào những nhánh lá mà
chúng ta đang cầm trên tay
hôm nay.
Hôm nay Chúa Nhật Lễ Lá,
Ngày mà Đức Giáo Hoàng Benêdictô
16 đã gọi là "Khung cửa lớn để dẫn vào Tuần
Thánh, tuần lề lễ mà Chúa Giêsu đã dọn con đường cho chính mình để
hướng tới đỉnh cao của cuộc
sống trần thế của Ngài" (Bài giảng tại Đại Hội
Giới Trẻ Thế Giới 27, 01 Tháng 4 2012) . Đây là
tuần lễ long trọng nhất
trong năm của người Kitô giáo, trong tuần này chúng ta tưởng nhớ đến cuộc hành trình của
Chúa chúng ta đến đền thờ Jerusalem, để hoàn tất sứ mệnh
của Ngài như lời Thánh
Kinh được
ứng
nghiệm và mở ra cho chúng ta một
cảnh cửa mới cho sự sống đời đời cho. Phụng vụ hôm nay, sẽ
bắt đầu bằng việc làm phép lá, và
mỗi chúng ta nhận được một
nhành
lá (lá dừa) để tưởng nhớ đến sự chiết thắng của Chúa Giêsu và sự khải hoàn của Ngài khi tiến
vào thành Giêrusalem. Với nhành lá trong tay
chúng ta, chúng ta nhớ lại đám đông người Do thái đã
hoan nghênh và cổ vũ Chúa Giêsu khi tiến vào
Thành Giêrasalem. Và chúng ta cũng nhớ
lại là cũng đám dân chúng này đã lên án Chúa. Chúng ta hãy nhớ lại những tiếng hò
reo ca ngợi và
chúc tụng Chúa của đám dân do thái, và chúng ta cũng nhớ lại những lời
mà chính những người này đã gào thét xin Philatô giết Chúa, và xin đóng đinh Ngài. Và cũng nhành là này, chúng ta hãy nhớ những người đã yêu Thương Chúa, theo Chúa và hứa
trung thành với Chúa, nhưng cũng chính họ đã
bỏ rơi, chối bỏ và phản
bội Ngài. Và nếu chúng ta
muốn biết ai là những người đã làm những điều đó, chúng
ta hãy nhìn vào những nhánh lá mà
chúng ta đang cầm trên tay
hôm nay.
Chúng ta chính
là người có tội. nhưng chúng ta không muốn thừa nhận điều đó, Cuộc
khổ nạn của Chúa Giêsu Kitô trong ngày hôm nay. Chúng ta vẫn
đang tiếp tục phản bội Ngài, trong cách mà chúng ta sống và trong cách mà chúng ta đối xử với những người khác mỗi ngày trong
cuộc sống của chúng ta.
- Đã
bao nhiêu lần chúng ta thờ
phượng và ca tụngi Thiên Chúa trong ngày chủ nhật, và rồi quay lại nguyền rủa Ngài trong
ngày thứ hai?
- Đã
bao nhiêu lần chúng ta thường nhún vai với Ngài ra
khi chúng ta đã gặp phải nhựng sự việc quá khó
khăn hoặc các giáo Luật của
Chúa quá cứng ngắc hay các nhu cầu cho đời sống Kitô hữu của
chúng ta quá khó khăn để thực hiện?
- Đã
bao lần chúng ta đã
yêu thương Chúa bằng môi bằng miệng như
những lời chúc viết trên các tấm thiệp chúc mừng, mà không
phải là một lệnh để sống?
- Đã
bao lần chúng ta thường thấy sự đau khổ trên khuôn mặt
của những người đang thiếu thốn, nghèo khổ và chúng ta đã âm
thầm nghoảnh mặt quay lưng?
Máu
thánh của Chúa Giêsu
Kitô vẫn
tiếp tục chảy ra trên Thập giá
và Ngài
vẫn đang kêu lên, " Lạy Thiên Chúa,
Lạy Chúa sao Ngài bỏ rơi con ?" Và hôm nay Chúa Giêsu cũng đang lên tiếng
than với chúng ta .. “sao con lại bỏ rơi ta?”. Chúa đang nói với chúng ta. “mỗi
lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là
các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25:40)
Chúng ta đã làm gì? Chúng
ta gặp Ngài ngồi ủ rũ trên chuyến tàu đêm, Thản
nhiên bước qua Ngài
đang nằm bên hè
phố, và thản nhiên tránh
né, hay xua đuổi Ngài như sợ ngài móc túi.
Hay chúng ta làm ngơ giả điếc bước đi vì sợ mất thời giờ khi Ngài cần sự
hướng dẫn chỉ đường trong thành phố. Tại cơ quan hay chỗ làm việc, chúng ta nói giỡn đùa vui trên
sự đau khổ của Ngài hoặc bàn tán tìn đồn thất
thiệt về Ngài
lúc nghĩ trưa hay trong quán cafê. Chúng
ta ghen tức với những người giởi hơn, được nhiều biết đến, hay những người có chức vụ cao hơn. Cho dù chúng ta có
nhận ra Chúa Kitô hay không,
nhưng
chúng ta đã thấy Chúa
Giêsu mỗi ngày, chúng đọc về
Ngài trên các báo chí, nghe về Ngài trong các
giờ tin tức. Ngài
ở khắp mọi nơi, Ngài là những người thật nhỏ nhoi , khiêm tốn, là
những người đang bị bỏ rơi, đang
bị coi thường, bị kinh bỉ, Ngài là những người không
ai muốn làm
bạn, không được ai
yêu thương, là
người đang bị hà hiếp và bị bắt nạt .
" sao Ngươi bỏ rơi ta?" Chúng ta có
nghe tiếng của Ngài?
Chúng tôi tìm cách để biện minh cho sự
lựa chọn của chúng ta. Nhưng không thể
chối được, Bởi vì mỗi khi chúng
ta chọn cái chết hơn là chọn cuộc sống, chọn sống trong tội lỗi hơn là sống trong Tin
Mừng. Chúng ta muốn chợn sự nổi tiếng lên trên cái sự
vẹn toàn, chúng
ta chọn sự sự thờ ơ
hay thái độ khinh thường
hơn là chọn sự yêu
thương; Tóm
lại, Đã
có bao giờ chúng ta quay lưng lại
với Chúa Giêsu? Chắc
chắn là có, chúng ta đã làm như thế. Có
những lúc, chúng ta
tuyên bố là tin vào Ngài,
Nhưng! Chúng tôi lậi phản bội Ngài. Chúng
ta đã hô hoán yêu cầu, "Hãy tha
cho Baraba." Và chúng ta cũng lớn tiếng la to: "Đóng đinh
hắn đi." Và chúng ta
đã làm
những đìều đó với nhánh lá trong tay của chúng ta và những tiếng vang vọng "Vinh
danh" trong không khí.
Chúng ta cần Ngày Chúa nhật này để ghi nhớ và chúng ta cần những nhánh
lá trong tay như là những lời nhắc nhở và một sự
thách thức. Những Nhánh lá nhắc nhở chúng ta rằng chúng ta được gọi là sứ giả của Chúa Kitô,
để tung
hô vinh danh Ngài theo cách mà họ đã làm trong ngày hôm đó ở Jerusalem. Và những nhánh lá thách thức chúng ta để hô to lên "Vinh Danh," để loan báo Tin Mừng; ngay cả khi thế giới cám dỗ chúng
ta xúi
dục chúng ta đì nghịch lại vi nó có vẻ như dễ dàng hơn
để đi với đám đông và đơn giản là chọn Barabbas.
Những nhánh lá thách thức chúng ta không
quay lưng lại và bỏ đi. Chúng thách thức chúng ta không bước qua
Đức Kitô, hoặc bỏ
qua anh ta. Và chúng thách thức chúng ta không chỉ nhớ những gì chúng ta đã làm
cho Ngài, nhưng những gì Ngài đã làm cho chúng ta.
Đó là
những gì mà chúng ta suy nghĩ trong tuần này. Trước khi chúng ta nhìn về phía trước,
Ngày Chúa nhật tới, và các kế hoạch mừng
lễ và các bữa ăn mừng
to, chúng ta hãy nhìn lại. Và nhìn vào bên trong
tâm hồn của chúng ta. Và
tìm đến những nhánh lá. Nhìn vào những gì mà chúng ta được kêu gọi để làm ...
và nhiệm vụ mà chúng ta đã được Chúa
trao phó cho .
No comments:
Post a Comment