Con người sống trong quá
khứ và tương lai, và cả hai có vẻ may mắn hơn nhiều so với hiện tại. Nhiều lần
trong cuộc hành trình của họ trong sa mạc, Thiên Chúa đã đến cứu độ và giải cứu
dân Israel. Khi họ đói, Ngài đã cho họ manna từ trời để ăn. Nhưng họ quá cứng lòng
và không tin vào Thiên Chúa và họ chống lại Thiên Chúa và Môisên. Và là ông Môisen
phải cầu xin Chúa để ông được chết hơn vì ông ta không thể chịu nổi sự cứng
long của người do thái! Giờ đây, những người
Do Thái này nhớ đến xứ Ai Cập yêu mến, tiện nghi mà quên rằng họ là những người
nô lệ, lưu đầy và họ đã kêu la thảm thiết để xin Thiên Chúa giải thoát. Nếu
chúng ta chỉ có thể cần tin tưởng vào Thiên Chúa hơn và nhận ra Thiên Chúa
trong tình hình hiện nay của chúng ta chúng ta sẽ được hạnh phúc. Quá khứ đã
biến mất; tương lai chưa đến và không phải là ở đây. Tất cả chúng ta sống trong
hiện tại, vì vậy chúng ta hãy giữ nắm lấy hiện tại và những gì Thiên Chúa ban
cho chúng ta.
Sự chăm sóc và yêu thương của Thiên Chúa là điều hiển nhiên trong
việc nuôi ăn 5.000 người. Chúa Giêsu đã thương xót đám đông và dành nhiều thời
giờ để giảng dạy và an ủi họ. Khi Ngài hỏi các môn đệ vè việc nuôi đám dân này,
họ đã không thể nói được vì với một tiền quá lớn vẫn không mua đủ thức ăn cho mỗi
người. Họ có rất ít bánh nhưng có quá nhiều người. Giống như các môn đệ, chúng
ta thường tập trung vào các điều tiêu cực và những gì còn thiếu. Chúa Giêsu
thách thức các môn đệ phải nhìn sâu vào chính bản thân mình. Đặt niềm tin vào
Thiên Chúa và lòng từ bi là nguồn sức mạnh, và chắc chắn với lòng tin đó thì đã
quá đủ để nuôi 5000 người được ăn nuống no đủ.
Chúng ta hãy luôn tin rằng Thiên Chúa luôn chăm sóc chúng ta và Ngãi
đã ban cho chúng ta tất cả những gì theo như sự yêu cầu của chúng ta, và hãy
hành động như thể chúng ta là con cái của Thiên Chúa Tin vào sự quan phòng của
Thiên Chúa Phép lạ sẽ không ngừng xảy ra
khi chúng ta biết sẵn lòng mở rộng tâm hồn và tâm trí của chúng ta. Lạy Chúa, Xin
giúp cho chúng con biết đặt niềm tin vào Chúa.
Reflection:
People live in the past
and the future, and both seem far better than the present. Many times in their
journey through the wilderness God came to the rescue of the Israelites. When
they were hungry, he gave them manna from heaven. But they grew tired of it and
began to weep and complain, driving poor Moses out of his mind. He even asked
God to kill him so he wouldn’t have to put up with it anymore! Now the people
remembered Egypt fondly, conveniently forgetting that they were slaves and that
they had cried bitterly to God for liberation. If only we could trust God more
and find God in our present situation and be reasonably happy. The past is
gone; the future isn’t here yet. All we have is the present, so let us embrace
it.
God’s loving care was evident in the feeding of the 5,000. Jesus
had compassion on the crowd and spent much time teaching and consoling them.
When he asked his disciples to feed the people, they were at a loss for words.
They had so little food and there were so many people. Like the disciples, we
often focus on the negative and what is lacking. Jesus challenged them to look
deep into themselves. Trust in God and compassion are powerful forces, and sure
enough, there was more than enough to feed everyone. Let us always believe that
God cares for us and has already granted our request — then act as if it were
so. Miracles have not ceased — we need only open our hearts and minds.
Lord, deepen my trust in
You.
No comments:
Post a Comment