Trong
cuộc sống thường ngày, con người chúng
ta hay có sự nghi ngờ vào sức mạnh và tình yêu thương của
Thiên Chúa. Trong cuộc của
chúng ta hầu như đôi khi phải gặp những
sự khốn khó và thử thách, chúng ta đã quên đi tất cả những khoảnh khắc trong quá
khứ khi chúng ta đã được Thiên
Chúa thương yêu, phù hộ và giúp đỡ, để rồi chúng ta đi vào sự tuyệt
vọng và mất niềm tin nơi Thiên Chúa.
Chúng ta phải có thái
độ giống như người phụ nữ Canaan trong phúc âm, Con gái bà bị bệnh và bà ấy đã kiên nhẫn khiêm tốn hạ mình để cầu xin Chúa Giêsu chữa lành con gái của bà.
Với sự nhẫn nhục, bà đã không nẳn
lòng, mất kiên nhẫn khi Chúa Giêsu đã ví bà chỉ đáng như
loài chó, Nhưng với một lòng
tin tưởng, với sự khiêm tốn thấp hèn, người phụ nữ
đã quyết tâm, nhẫn nhục và tiếp tục cầu xin
Chúa Giêsu cứu chữa con bà. Với lòng tin và sự
khiêm tốn của bà, mà Chúa Giêsu
đã cảm động và đã chữa lành cho con gái của bà.
Chúng ta có nhẫn nhục, kiên nhẫn, thành tâm và xác tín như người
đàn bà xứ Canaan? Chúa Giêsu muốn giúp chúng ta mỗi khi chúng ta gặp phải những khó khăn, nhưng
chúng ta phải đến với Chúa với lòng tin tưởng, với sự
chân thành, với sự khiêm tốn và kính cẩn.
Chúng ta phải cầu nguyện không ngừng để ân sủng thiêng liêng mà Chúa
Giêsu sẽ ban cho chúng ta, nếu chúng ta có đủ kiên
nhẫn và khiêm nhu. Thiên Chúa
muốn ban cho chúng ta mọi thứ trên trời, nhưng Ngài vẫn luôn hằng mong đợi những tâm hồn có tấm lòng thực tâm mong
muốn cầu xin Ngài với một đức
tin chân thành.
Lạy Chúa Giêsu,
tình yêu và lòng thương xót của Chúa không có giới hạn. Xin cho chúng con có
thể tin tưởng vào Chúa luôn luôn và theo đuổi con đường của Chúa với sự bền bỉ
bất khuất như người phụ nữ trong Phúc âm hôm nay, Xin Chúa cho chúng con có
thêm lòng tin vào quyền năng cứu độ của Chúa, và giải thơát chúng con thoát
khỏi mọi sự dữ.
Woman, how great is your faith!»
Fr. Jordi CASTELLET i Sala . (Sant Hipòlit de Voltregà,
Barcelona, Spain)
Today, we
often hear the expression “faith has been lost”, and the same people who ask
our communities the baptism of their children or the catechesis for their
infants or the sacrament of marriage, say it. These words depict the world in a
negative way while trying to convince us bygone times were better and that we
are now at the end of an stage where there is nothing left for us to say or to
do. Evidently, these are basically young people who, in its majority, watch
rather sadly how the world has changed from their parents' times, who used to
live perhaps a more popular faith, which they have not known how to adapt to.
This experience leaves them unsatisfied and without any capacity of reaction
when, in fact, they might find themselves at the gates of a new stage they
could very well take advantage of.
This passage of the Gospel draws the attention to that
Canaanite mother that demands grace for her daughter by recognizing in Jesus
the Son of David: «Lord, Son of David, have pity on me! My daughter is
tormented by a demon» (Mt 15:22). The Master is surprised: «Woman, how great is
your faith!” and He can do nothing but to act in favour of those persons: «Let
it be as you wish» (Mt 15:28), although this does not seem to fall within his
schedule. However, God's grace is manifested in human realities.
Faith is not a privilege of a few, nor is it the property
of those who thing they are so good or of those who have ever been good, and
have this social or ecclesial label. God's action precedes any Church's action
and the Holy Spirit is already acting upon persons we would have never
suspected could bring us a message from God, a request in favour of the needy.
St. Leo says: «My beloved, the virtue and wisdom of Christian faith are our
love of God and of our neighbour: it does not miss any obligation to any pious
works procuring to render God worship due to him and to help our brethren».
No comments:
Post a Comment