Monday, August 3, 2015

Suy Niệm Chúa Nhật Thứ 17 Thường Niên

Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thể thấy rõ là Chúa Giêsu và các môn đệ đương không mà phải lãnh nuôi ăn đám người trên năm ngàn người đàn ông thôi, còn đàn bà và con nít chưa kể (nếu tính cho đúng thì ít ra khoảng trên 10 ngàn người) đang mệt mõi và đói khát trên ngọn đồi trong sa mạc, nơi mà Chúa và các môn đê đang muốn tìm nơi yên tĩnh để nghĩ ngơi. Trong những tình huống khủng hoảng như thế này, thông thường là các môn đệ đến với Chúa Giêsu để cầu xin Ngài: "Lạy Chúa, Chúa có thể giúp cho chúng con?" Nhưng điều đáng ngạc nhiên hôm nay là Chúa Giêsu lại thách thức họ “ Làm sao chúng ta có thể mua đủ bánh cho bấy nhiê người ăn?.  Ông Philiphê đã phản ứng một cách tiêu cực, "có tiền lương hai trăm ngày công cũng  không đủ cho mỗi người ăn được có một chút bánh vụn." Mặt khác, ông Andrê thay vì chia sẻ những thức ăn của mình có với người khác, thì ông lại tình nguyện những ổ bánh và mấy con cá của một cậu bé.
            Việc cậu bé đã cho những con cá và những ổ bánh mì của mình đã dạy cho chúng ta về sức mạnh của việc biết chia sẻ hết lòng. Chúa yêu thương những người biết vui vẻ và sẵn lòng chia sẻ và Chúa Giêsu công nhận sự rộng lượng, hào phóng của cậu bé khi Ngài đọc lời chúc tụng món quà của cậu bé cho nhân loại này là hạt giống của một phép lạ đã xảy ra. Bởi vì sự rộng lượng, không ích kỷ của mình, và cuối cùng cậu bé đã bắt đầu một việc hết sức là kỳ diệu, điều mà tất cả chúng ta có khả năng và có thề làm được, điều kỳ diệu của việc biết rộng lượng và chia sẻ. Khi chúng ta biết chia sẻ, thì chúng ta cũng tiêu diệt được cái ác của sự thiếu thốn. Ân sũng sẽ được dư tràn khi tất cả mọi người biết rộng lượng và biết cho đi hơn làm muốn nhận nơi người khác.
            Khi cậu bé bất ngờ chia sẻ năm cái bánh và hai con cá của mình, cậu cũng thách thức tất cả mọi người hãy rộng lượng và chia sẻ thức ăn của họ với những người khác xa lạ đang thiéu ăn. Thật là rất dễ dàng để chia sẻ thức ăn hay những gì chúng ta có với người mà chúng ta quen biết, nhưng lại rất khó để chia sẻ với những người mà không quen biết hay xa lạ. Tuy nhiên, sự rộng lượng, nhân từ của cậu bé đã nhen nhóm tiềm năng của mọi người để chia sẻ, và khi họ đã làm, tất cả mọi người đã có đủ để ăn. Mười hai thúng dư thừa còn lại là dấu hiệu cho chúng ta hiểu rằng sẽ luôn có sự thặng dư (dư thừa) khi tất cả mọi người chúng ta đều biết chia sẻ.
            Khi chúng ta thấy mình ở giữa tình trạng khan hiếm, đừng sợ làm theo tấm gương của cậu bé. Thay vì suy nghĩ, "Tôi có thể nhận được gì?" chúng ta nên nói, "Tôi có thể giúp và cho được gì?" Phép lạ không  chỉ tìm thấy được trong bàn tay Chúa. Nhưng chúng ta có khả năng làm được những phép lạ của riêng của chúng ta. Vì chúng ta là con Thiên Chúa

REFLECTION
In our Gospel, when Jesus and the disciples suddenly found themselves trapped in a remote hill with five thousand hungry people, the team was compelled to feed the crowd. In crisis situations like this, the disciples' usual fallback is to go to Jesus and pray: "God, what can you do for me?" Surprisingly, Jesus challenged them to do something for the crowd. Philip responded negatively, "Two hundred days' wages worth of food would not be enough for each of them to have a little." On the other hand, Andrew, instead of sharing his food with others, volunteered the bread and fish of a boy.
The boy who gave his fish and bread teaches us the power of sharing whole-heartedly. The Lord loves a cheerful sharer and Jesus recognized the boy's generosity when he blessed his gift to humanity and the seed of a potential miracle. Because of his generosity, the boy eventually started a miracle that all of us are capable of doing – the miracle of sharing. When we share, we eventually destroy the evil of lack. Grace overflows when everybody learns to give.
When the boy unexpectedly shared his five loaves of bread and two fish, he challenged everybody to be generous and share their food with strangers. It is easy to share food with somebody we know, but not with strangers. Yet the boy's generosity rekindled everybody's potential to share, and when they did, everybody had enough to eat. The twelve baskets of leftover was the sign that there will always be an excess when everybody learns to share.
When you find yourself in the middle of scarcity, be not afraid to follow the boy's example. Instead of thinking, "What can I get?" we should say, "What can I give?" Miracles are not found solely in God's hands. We are God's children, capable of doing our own miracle.


No comments:

Post a Comment