Suy Niệm Tin Mừng Lễ Đức Mẹ Dâng Chúa Giêsu và Đền Thánh
(1/2)
Lời cảnh báo quá rõ ràng: trước khi lần
cuối cùng, Thiên Chúa sẽ sai thiên sứ của Ngài đến để cảnh báo dân người dân tẩy rửa quốc gia. Mặc dù mục đích là để làm sạch, không ai có thể trông đợi
vào nó, vì đó cũng sẽ là một thời
gian phán xét. Ngày trở lại của Chúa luôn luôn dự đoán
với những sự sợ hãi hay lo sợ. Nhưng như thường lệ là mọi thứ sẽ thường bị đổi ngược..khhác nhau.
Trước hết, khi
Chúa đến, Chúa dã mang than phân với hình dạng con
người. Chúa Giêsu đã trở thành một trong chúng ta, Ngài cũng bị chia sẻ với chúng
ta trong những
giới hạn của con người và những điểm kém của chúng ta trong tất cả mọi thứ ngoài trừ tội lỗi. Ngài đã bị thử thách; phải vật lộn với cuộc sống; phải chịu đựng đau
khổ, phiền toái như mỗi người chúng ta. Tất cả những điều này xẩy ra cho một mục đích: là
để Ngài có thể cảm nhận như chúng ta để tỏ lòng thương
xót với chúng ta trong những lần thất bại và trong những sư yếu kém của chúng ta. Ngài hiểu về con người
với những sự yếu đuối của con người. Ngài có thể thong cảm với những kinh nghiệm con
người của chúng tai thông qua của sự đau khổ của chính Ngài.
Chúng ta không cần phải
lo sợ về những yếu đuối và
sự sa ngã của mình. Chúng
ta không phải sống trong nỗi sợ hãi của
bản án đã
định sẵn. Chúng ta có một người bạn và người anh luôn
luôn đem ánh sáng làm rực một con đường cho chúng ta
đi. Ngài
luôn mong chờ để chào đón chúng ta và Ngài sẽ giúp chúng ta trong cuộc hành trình
của chúng ta về nhà Chúa .
Trước hết, khi Thiên Chúa bước vào ngôi đền thờ, như một em bé yếu đuối, bất lực. Ngài đã tiếp xúc với tất cả những mối nguy hiểm đang đe dọa trẻ em trong độ tuổi rằng: chiến
tranh, nạn đói, bệnh tật, và bạo
lực. Nhưng ông Simeon đã công nhận rằng Ngài sẽ là ơn cứu rỗi,
là niềm vui
cho nhiều
người, nhưng Ngài cũng làm
cho nhiều người phải khó chịu vì Ngài là mối đe dọa cho người
khác.
Tóm lại, Thiên Chúa đối với chúng ta,
Ngài không chống lại chúng ta, Nhưng trong thực tế, Thiên Chúa là một
người trong nhóm chúng ta. Chúng ta không bao giờ phải
sợ hãi hay cảm thấy bị cô đơn.
Lạy Chúa, Xin cho chúng con cùng bước đi với Ngài trong mọi cuộc hành trình của đời con.
Lạy Chúa, Xin cho chúng con cùng bước đi với Ngài trong mọi cuộc hành trình của đời con.
Suy Niệm SG 2016
The warning was
clear: before the final times, God would send his messenger to warn people and
to purify the nation. Although the intent was to purify, no one would look
forward to it, as it would also be a time of reckoning. The Day of the Lord was
always anticipated with a certain amount of dread or fear. As is often the
case, things turned out differently.
First of all, when God came, it was
in human form. Jesus became one of us, sharing in our human limitations and
weaknesses in all things but sin. He was tested; he struggled; he suffered. All
of this was for one purpose: so that he could be compassionate with us in our
own failures and weaknesses. He understood what it was like to be human. He
could relate to our experience through his own. We need not fear our failures
and weaknesses. We do not have to live in dread of judgment. We have a friend
and brother who has already blazed a path for us. He waits to welcome us and he
helps us on the journey.
When God entered the temple, it was
as a frail human child. He was exposed to all the dangers that threatened
children in that age: war, famine, disease, and violence. But Simeon recognized
that his coming would be joyful salvation for many, but very upsetting and
threatening for others. The bottom line: God is for us, not against us — in
fact, God is one of us. We need not ever fear or feel alone.
Lord,
walk with me on my journey.
My Reflection Tuesday Feb 2, 2016
Parents want only the best for their
children. They do everything to love, nurture and protect their all too
precious kids, hoping fervently for safe, productive and fulfilling lives.
Imagine then the deep anxiety
that Mary and Joseph experienced when strangers were prophesying about the
great but perilous fate that awaits the Child Jesus. What tremendous pain and
fear they must have felt for the Child whom they loved so much!
As human beings, how did they
cope? How could they overcome anxiety? How were they able to understand and
ultimately accept the physical, emotional and spiritual costs of providing
loving care for Jesus?
There can be no other answer
except that Joseph and Mary had complete faith in God. This beautiful and
unwavering trust in the Almighty provided them with the strength to perform
their roles so devotedly throughout their lives. They knew that no matter the
adversity, God was there to guide, support and help them.
Let us pray intently that
through the innumerable challenges that we face as parents every day, we shall
be inspired by God's perfect love, comforted with the firm belief that He
always has the best interest of our children at heart.
No comments:
Post a Comment