Thursday, December 19, 2013

Suy Niệm các bài đọc Ngày 19/12.. Luke 1:5-25



Trong bài các đọc hôm nay cho chúng ta thấy được những sư kỳ diệu về sự ra đời của hai đứa trẻ Samson và Gioan Tẩy Giả bởi vì hai trẻ này đã được sinh ra qua các bà mẹ hiếm muộn đã lớn tuổi, quá tuổi sinh con. Trong thời gian Chúa Giêsu, những người đàn bà hiếm muộn hay son sẻ nghĩa là khộng có con hay không có thể sinh sản được thường bị coi là những người vô phước. Những người đàn bà này thường bị những người khác trong xã hội thời bấy giờ coi rẽ và kinh khi.Chúng ta ai cũng đều muốn được người đời biết đến.Tất cả chúng ta ai cũng mong có được có sự bất tử và hy vọng rằng thế giới sẽ không thể khá giống nhau bởi vì chúng ta đã từng sống trong thế giới đó. Chúng ta luôn cố gắng để lại một cái gì sau lưng, để cho những người khác đến sau biết rằng chúng ta đã từng mặt ở đây. Một số người trong chúng ta đã cố gầy dựng vương quốc của mình bằng vàng và bạc, Họ  xây cái quyền lực và uy tín của bằng bê tông cốt thép . Những người khác để lại mố khối lượng sách vở, tài liệu, những gì họ đã viết ra với hy vọng ai đó đọc sẽ được xúc động, hoặc được chữa lành bởi những gì họ đã viết và chia xẻ..  những người khác muốn xây dựng vương quốc của mình bằng chính máu thịt của mình là : những người  con trai và con gái để giữ được cái tên và nối dòng, nối dõi của họ trong tương lai, để đảm bảo cuộc sống cho tương lai của nhân loại.  Những người đàn bà mà không thể sinh sản được thường bị coi là người vô phúc và thường bị  những người khác, coi thường và kinh bẻ.  Nhưng cuộc sống hôm nay con người chỉ muốn thoả mãn riêng tư, rồi đâm ra ích kỷ  không còn nghĩ tới thế hệ tương lai mà chỉ biết hưởng thụ những gì họ đang có hôm nay.
            Chúng ta biết rằng chúng ta đã bị lạc hướng đi của chúng ta bởi vì chúng ta không thể xây dựng cái vương quốc riêng trong chúng ta. Vì chúng ta đã không để cho Thiên Chúa ngự trị trong tâm hồn và làm chủ trái tim của chúng ta. Vì chính Chúa là Thiên Chúa của chúng ta đã phải làm việc trong cuộc sống của chúng ta. Chỉ có một mình Chúa mới có thể xây dựng vương quốc trong chúng ta. Và chỉ có Ngài mới có thể xây dựng được các vương quốc đó hoàn hảo nhất, và dài lâu nhất trong m hồn những son sẻ, hiếm muội.  Đây là ở trong tâm hồn tách biệt, ở trong tâm hồn không hề cản trở, Thiên Chúa có thể tìm thấy một nơi để xây dựng và trang điểm cho  vương quốc của Ngài trong tinh thần.
            Gioan Tẩy Giả được sinh ra từ bụng mẹ già hiếm muộn, cũng giống như  Samson và một số người khác đã phục vụ Chúa. Chúa Giêsu đã được sinh ra trong lòng một trinh nữ, từ một trái tim chỉ dành riêng cho một mình Thiên Chúa. Đó là cách làm việc của Thiên Chúa với con người. Con người chúng ta càng cố gầy dựng,  chúng ta càng thất bại, chúng ta càng phấn đấu, chúng ta càng thua lỗ, vì vương quốc của chúng ta của riêng chúng ta. Tuy nhiên, khi chúng ta để cho Thiên Chúa hoạt động trong chúng ta  và đi vào cuộc sống của chúng ta, các phép lạ sẽ xảy ra (có khi chúng ta không thể nhận thấy) cuộc sống của chúng ta được đầy đủ hoàn toàn như lòng ước muốn. Vì vậy, chúng ta hãy chuẩn bị sẵn sàng để đón Chúa sắp đến với chúng ta  trong Mùa Vọng này, Hãy chuẩn bị cho ngày giáng sinh của Chúa trong vương quốc nơi tâm hồn chúng ta. Đây là thời gian và mùa của triều đại của Chúa Thánh Thần khi người hiếm muộn (son sẻ)  sinh con mang lại hoa quả của Thiên Chúa.

REFLECTION
In today's readings we have the miraculous conception of two children Samson and John the Baptist by mothers who were sterile. In the time of Jesus, to be barren was no blessing. To be sterile or fruitless, was to be without honor and also very embarrassing.
                    We all want to be remembered. We all want to leave something of ourselves behind. Everyone longs for immortality and hopes that the world will not be quite the same because we have been there. We attempt to leave something behind so that others will know that we have passed this way. Some build empires of gold and silver, of concrete and steel, of power and prestige. Others leave behind volumes of what they have written in the hope that someone will be touched, moved, or healed by what they have said. Still others build empires of flesh and blood: sons and daughters to carry their name into the future, and to guarantee life for the future of the human race.  To be barren is no blessing. To be sterile, to be fruitless is without honor and embarrassing. But all of us are barren. All of us have areas of life, which bear no fruit. All of us come up short in many ways. And sometimes after building empires of gold and silver, of concrete and steel, of power and prestige, of flesh and blood, we sense that we have missed the point.

We know that we have lost our way because we failed to build the empire within us. We have failed to let God reign in our heart. It  is the Lord our God who must work in our lives. It is he alone who can build the empire within us. Often it seems he builds the best, the most lasting, the most enduring kingdoms in the hearts of the barren. It is in the detached heart, in the unencumbered heart, that God can find a place to build and fashion his kingdom of the spirit.

John the Baptist came from a barren womb, so did Samson and some others who served the Lord. Jesus came from a virgin womb, from a heart reserved for God alone. Such is God's way with people. We build, we fail, we strive, we lose, because our kingdoms are our own. Yet, when God works and enters our lives, miracles happen and our lives are full. So let us prepare for the coming of God this Advent, for his birth within the empire of our hearts. This is the time and the season of the Spirit's reign when the barren give birth and bear the fruit of God.

No comments:

Post a Comment