Có rất nhiều Kitô hữu
đạo
đức trong chúng ta đang phải
bối rối thật nhiều bởi vì họ nghĩ là Thiên Chúa đã dững dưng, làm ngơ với những lời cầu xin tha thiết cho những ân huệ thiêng
liêng của họ, hầu giúp cho họ dễ
dàng hướng tới hành trình dẫn đến thiên đường. Những
người này có thể dễ dàng thừa nhận
rằng Thiên Chúa đã có những lý do chính đáng
để không ban cấp ân huệ
cho ho trong thời gian này, Có thể là những lời cầu xin đó không hợp lý tốt đẹp cho cuộc sống đời đời
của họ .
Thế
thì tại sao Thiên Chúa lại từ chối hoặc trì
hoãn nhữnh nhu cầu cấp bách tâm linh của họ? Những người đã dành cuộc sống
của họ, những người đã dành riêng cuộc đời của họ để phục vụ Thiên Chúa vẫn phải
đau khổ với những yếu đuối
của con người. Ho đang bị thu hút bởi
những sự vật và những ham muốn của thế gian, vi thế mà rất khó khăn cho họ tìm
được sự khiêm tốn và vâng phục, Chính
vì lẽ đó mà những lời
cầu nguyện xin
của họ hoá ra khô khan hoặc tệ hơn nữa là quá tỉ mỉ đến một mức độ mà làm cho
đời sống tâm linh của họ gần như không thể
chịu nổi. Những người như thế có thể làm việc cho Chúa và cho tha nhân tốt hơn rất nhiều nếu chỉ
có Thiên Chúa mới có thể loại
bỏ những điểm yếu đó, trên
thực tế, Thiên Chúa có thể làm việc đó rất dễ dàng.
Một lần nữa, tại sao
trong các quốc gia của các
Kitô hữu sùng kính Thiên Chúa đang bị bắt bớ, tủ đầy và hành hạ bởi đám vô thần bạo chúa?
Nhìn thấy con cái của họ lớn lên
nhưng bị tước quyền hành đạo , giữ đạo của họ, hoặc,
tệ hơn nữa, là dạy chúng coi thường đạo nghĩa, nhồi sọ thuyết vô thần? Chắc chắn Thiên Chúa sẽ trả lời cho những lời cầu nguyện của những người tốt lành này và những lời
cầu nguyện nhiệt thành của hàng
triệu Kitô hữu khác
khắp nơi cầu thay nhân danh họ .
. Những điều
này và nhiều câu hỏi tương
tự phát sinh trong tâm trí của chúng
ta bởi vì sự
hạn chế trí tuệ của con người chỉ có thể nhìn thấy được một phần nhỏ
của tấm thảm bao la mà Thiên Chúa là dệt cho
nhân loại. Tất cả chúng ta muốn có được kết quả ngay lập tức
trong góc riêng nhỏ bé
tấm thảm của chúng ta mà trong khi tất cả sự khôn
ngoan của Thiên Chúa chiếm đóng với toàn bộ bức
hình trên thảm. Thiên Chúa không quên chúng ta đâu. Nếu Ngài trì hoãn trong việc trả lời những
lời khấn xin khẩn cấp của
chúng ta, chúng ta có thể chắc chắn
rằng việc đó không phải lý do ma Ngài muốn trừng phạt chúng ta mà là để giúp chúng ta tôi luyện chúng ta nên thánh. Có rất
nhiều các thánh trên trời có lẽ sẽ
không bao giờ trở nên thánh nếu Thiên Chúa đã
không cho phép họ chiến đấu lâu hơn như họ từng mơ ước với những thử
thách và khó khăn về tinh thần cũng như thể chất.
Trong bài
dụ ngôn hôm nay, Chúa Giêsu muốn dạy cho chúng ta biết sự cần thiết là phải kiên trì
trong việc cầu nguyện. Sự kiên trì
giúp chúng
ta phát triển sự tin tưởng vào Thiên Chúa,
giúp chúng ta trở nên
khiêm tốn hơn và biết nhận ra những
yếu đuối của chúng ta , và giúp chúng
ta gần gũi với Thiên Chúa hơn như khi chúng ta biết phụ thuộc
vào lòng thương xót và nhân từ của Ngài. Nếu chúng
ta chỉ nghĩ rằng Thiên Chúa
có lẽ không bao giờ gần gũi với chúng ta hơn khi mà chúng ta nghĩ là Ngài đã quên mất chúng ta. Những lúc chúng ta đang bị thử thách trong cuộc sống, trong tinh thần hoặc thời gian, là những lúc mà Thiên Chúa cho phép chúng ta phải chịu đựng đau khổ không phải
là trở ngại đối với tiến trình tâm linh của chúng ta mà là nấc bước đá mà không có, thì
chúng ta sẽ không thể vượt qua
các con sông của cuộc
được
Thiên Chúa
muốn mỗi người chúng ta được ở
trên trời nhưng cũng giống như không có hai người trên trái đất có các tính năng
giống hệt như nhau, vì vậy cũng không thể
có hai người trên
trái đất này có cùng một
con đường dẫn đến
thiên đường. Thiên Chúa đang giám sát hành trình của mỗi người chúng ta. Ngài thì bao giờ cũng có mặt để giúp đỡ chúng ta nếu trở ngại trên đường mà chúng ta không thể vượt qua. Chúng ta có thể và phải liên tục cầu
xin Thiên Chúa những ân huệ tinh thần và vật chất mà
chúng ta cảm
thấy chúng ta cần. Chúng ta không nên dễ nản lòng và chán nản hoặc tự nghĩ rằng Thiên Chúa
đã không còn quan tâm đến chúng ta nữa nếu Ngài chậm trễ trong việc ban cấp những ân huệ cho
chúng ta. Khi chúng ta nhìn lại cuộc hành
trình nơi trần thế của chúng ta từ những điểm thuận lợi hạnh phúc hướng về Thiên đường, chúng ta sẽ thấy
như thế nào là hiệu quả và sẽ thấy là Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta như thế nào trong quy định hành trình của chúng ta.
Khi Thiên Chúa đã không ban cho chúng ta những tiện lợi nhất định
đó là vì Ngài đã có một món quà quan trọng hơn nhiều để ban cho chúng ta, một món quà mà chúng
ta đã
không xin hay thậm chí không nhận ra là
thứ chúng ta đang cần.
“Hãy xin thì sẽ được" không
có thể là những gì chúng ta muốn, nhưng là những gì Thiên
Chúa biết chúng ta cần. "Hãy tìm thì sẽ
thấy", Thật không
phải là cách dễ dàng mà chúng ta nghĩ rằng chúng ta xứng đáng, nhưng cách khó khăn hơn mà sẽ làm cho chúng ta xứng đáng hơn của thiên đàng. "Hãy gõ thì cửa sẽ mở," không phải là cánh cửa chúng ta đang
đứng ở đó, cửa đó có thể bị trở ngại, trì hoãn hoặc đang là một mối đe dọa cho
tiến trình tiến tới của chúng ta, nhưng cánh cửa
nhỏ ở
cuối đưởng, nơi tươi mới đang chờ đợi chúng ta tiếp tục tiến lên cao thêm
với lòng dũng cảm
và kiên trì.
.
No comments:
Post a Comment