Wednesday, October 30, 2013

Suy Niệm các bài đọc Thứ Ba, Tuần 30 Thường Niên (Rôma Rô-ma 8:18-25;Luke 13:18-21 )



Chúng ta thường chỉ hay nghĩ rằng ơn cứu chuộc hoặc sự cứu rỗi trong ý tưởng về con người mà thôi. Trong bài đọc thứ Nhất hôm nay, thánh Phaolô đã nói với chúng ta rằng chúng ta là một phần của sáng tạo trong tất cả các sáng tạo đang rên xiết đau khổ với những  công việc nặng nhọc mong mỏi cho sự cứu chuộc.. Cuộc sống , cái chết và sự phục sinh của Đức Kitô cũng giải thoát, cứu giúp và đổi mới tất cả những thứ đã được sáng tạo trên thế gian này, không phải chỉ riêng  con người chúng ta. Trái đất, bầu trời và tất cả các thứ đã được hình thành trong cuộc sống, thậm chí ngay cả vũ trụ này cũng có thể chia sẻ trong vinh quang của Thiên Chúa. Đây là một thách thức  phải tôn trọng và quan tâm đến thế giới và môi trường của chúng ta sống. Quan tâm đến sự sáng tạo là một thực hành tôn giáo và một hành động thờ phượng. Con người chúng ta chỉ là một phần của "bức tranh lớn " của Thiên Chúa. Chúng ta cần phải mở rộng sự suy nghĩ và tầm nhìn của chúng ta them để hiểu biết về Thiên Chúa..
            Đôi khi chúng ta có thể tự hỏi,  những nỗ lực và cố gắng của chúng ta có được nghĩa lý gì,  hay đã tạo được sự khác biệt gì?. Hơn nữa,  thế giới này đang đầy dẫy những bất công, hận thù, và bạo lực. Các hành vi tử tế, “anh hùng” và tốt bụng của một cá nhân dường như vô vọng, không khác gì hột muối giữa đại dương. Nhưng qua phúc ậm hôm nay, Chúa Giêsu đã khéo léo sử dụng hai ví dụ của sự khởi đầu rất nhỏ: đó hạt cải và men bột làm bánh.  Như ông bà tổ tiên chúng có nói :”Khởi sự vạn đần nan” (Bất cứ việc gì, cái khó khăn là ở buổi đầu”.…Nếu chúng bắt đầu khởi sự những việc nhỏ mọn sau đó từ từ phát triển thành một cái gì đó lớn hơn, Như hạt men nhỏ xíu xiu đã biến đổi toàn bộ cục bột hay một thúng bột….
            Lòng nhân từ, tốt bụng, những lời của sự hy vọng và sự an ùi của chúng ta tiếp tục có tác động tích cực lâu dài sau khi chúng ta đã ra đi. Chỉ có ở trên thiên đường, chúng ta mới có thể nhìn thấy và trân trọng những gì mà chúng ta đã thực hiện. Không nên nản lòng bởi sự đau khổ của thế giới,  mỗi ngày chúng ta hãy cố gắng âm thầm gieo những hạt mầm giống của tình yêu, ánh sáng, và sự tử tế. Những hạt mần giống này sẽ trở thành nền tảng, viên đá trong nước Đức Chúa Trời.  Lạy Chúa, Xin cho ngày hôm nay của chúng con được lấp đầy bằng những hành động của lòng nhân tứ, bác ái và vị tha, để chúng con nên giống Chúa Kitô Chúa chúng con.

Tue 29th Oct 2013 - 30th Week in Ordinary Time (Rom. 8:18-25;  )
We usually think of redemption or salvation only in human terms. Paul tells us that we are part of creation and all creation was groaning with labor pains longing for redemption. The life, death, and resurrection of Christ also saved and renewed all of creation, not just people. The earth, the heavens, all forms of life, even the universe, can share in the glory of God. This is a challenge to respect and care for our world and the environment. Caring for creation is a religious practice and an act of worship. Humans are just one part of the ‘big picture’  we need to expand our thinking a bit.
            Sometimes we might wonder if our efforts mean anything at all or make a difference. After all, the world is filled with injustice, hatred, and violence. One person's acts of decency and kindness seem like a drop of water in the ocean. But Jesus uses two examples of very small beginnings: mustard seeds and yeast. The first is tiny and grows into something big; the second is small and transforms the entire lump of dough.
            Our kindness and words of hope and comfort continue to have a positive effect long after we are gone. Only in heaven will we be able to see and appreciate how much we have done. Don’t be discouraged by the world's suffering — each day sow seeds of love, light, and kindness. These become foundation stones in the kingdom of God.
            Lord, may my day be filled with acts of kindness.

1 comment:

  1. Reflection Tue 29th Oct 2013 - 30th Week in Ordinary Time

    It seems that the kingdom of heaven/ is something enormous,/ a place where we can find rest./ But at first,/ it seems small and hidden and in time it becomes big,/ like the leavened bread, /and a mustard tree in the Gospel/
    We think this kingdom is seen in the Christian communities./ It is in the Church./ When the Church was starting,/ it was composed of an insignificant group of fishermen/, The Apostles./
    It was a community of simple people,/ who were persecuted by the Jews/ and later by the Romans./ But their faith in the resurrected Christ could not be destroyed./ They were being tortured,/ crucified,/ roasted alive,/ fed to the lions,/ etc., yet/ many were attracted to them./ The more they tortured them,/ the more converts joined them./ They saw peace and love among the Christians/. They believed in eternal life/, a life that is over-flowing/, thus they had no fear of death/ for death has been conquered by Jesus Christ's resurrection.
    The kingdom of God produces a transformation in those/ who receive the new life/ which Jesus Christ offers./ When we yield to Jesus Christ,/ our lives are transformed by the power of the Holy Spirit/ who dwells in us./ In the second letter to the Corinthians,/ St. Paul says, "we have this treasure in earthen vessels/, to show that the transcendent power belongs to God and not to us" (2 Corinthians 4:7).
    This kingdom of God/ can be seen here in this earthly life/ whenever we witness this amazing love of

    ReplyDelete