Rom. 4:20-25;
Lk. 12:13-21
Thật là một điều kỳ diệu là một người không
được giáo dục như Abraham
đã có được sự khôn ngoan trong niềm tin vào Thiên Chúa. Abraham sống trong thời nguyên
thủy, không có sách vở, chưa có Kinh Thánh, nhưng ông đủ biết và tin tưởng Thiên Chúa trong tâm hồn và trong trái tim của ông để sẵn sang tin tưởng không thắc mắc,
không chán nản với những lời hứa của Thiên Chúa. Thánh Phaolô
nhắc nhở chúng ta rằng đức tin của Abraham
thật là chính đáng và hợp
lý, giống như sự tin tưởng sự cứu rỗi của chúng ta, nếu chúng ta có
lòng tin mmạnh mẽ như Abraham đã làm, là tin vào Thiên Chúa, Đấng có quyền năng để đem Chúa Giêsu sống lại từ cõi chết, nhờ
đó mà chúng ta đã được cứu rỗi.
Người đàn ông trong câu chuyện
ngụ ngôn mà Chúa Giêsu nói với
đám đông trong bài Tin Mừng hôm nay cũng là một người đàn ông khôn ngoan. Nhưng
sự khôn ngoan của ông ta
lại hoàn toàn khác xa
nhau Abraham. Ông ta
có đủ khôn ngoan để có các kế hoạch cuộc đời mình, cho các chi tiết tỉ mĩ mà ông ta
có thể thưởng thức nghỉ hưu, dưỡng già thoải mái. Tuy nhiên, ông ta được gọi là một kẻ ngốc. Tại
sao? Bởi vì ông ta
sống một cuộc sống như thể
là không có sự tồn tại hay có sự hiện diện của Thiên Chúa.
Sự an toàn cho cuộc sống tương lai của ông ta
đã là một
cái sai lầm lớn vì nó chỉ
được dựa trên sự giàu có của ông ta, và sự giàu có đó chỉ
hưởng được cho đến
khi chết, một cái chết mà
ông ta đã không có thể kiểm soát
được. Để xây dựng sự
an toàn tuyệt đối của mỗi một người chúng ta, chúng ta
phải tin vào Thiên Chúa vì đối với Thiên Chúa ngay cả
cái chết cũng có nghĩa là chuộc lại được.
Đức tin trong Thiên Chúa là một nền tảng vững
chắc, không giống như một niềm tin dựa vào những tài sản vật chất. Chúa Giêsu nhắc nhở
các môn đệ và chúng ta là hãy làm cho mình giàu trước mặt
Thiên Chúa. Đó là một ơn gọi cho chúng ta nên thánh, là biết từ bỏ những
mối bất an nội tâm của chúng ta, để đổi lấy kho tàng của một đức tin an toàn vào Thiên Chúa, một kho tàng
không mối mọt, một kho tàng đời đời không thể hư mất, và một
kho tàng có những giá trị vĩnh cửu.
Mon 21st Oct 2013- 29th Sunday in Ordinary Time
It is a wondrous thing that a man as
unschooled as Abraham was should have been as wise in his belief in God. He
lived in primitive times, had no recourse to books — the Bible had yet to see
the light of day in the depths of the desert, yet he knew enough of God in his
heart to believe unwaveringly in the promises of God. St. Paul reminds us that
Abraham’s faith “justified” him, just as it will be our salvation if we believe
as Abraham did in God who had the power to raise Jesus from the dead, the act
by which we are saved.
The
man in the parable which Jesus told the crowd was also a wise man. His wisdom
was different from Abraham's. He was wise enough to plan his life to the last
detail so that he could enjoy his retirement in comfort. Yet he was called a
fool. Why? Because he lived as if God did not exist.
The
security he had was false for it was based on his wealth, and that wealth was
there for him only until his death, a death over which he had no control. To
build one’s ultimate security, one has to believe in God for with God even
death acquires meaning.
This
faith in God is a sure foundation, unlike a faith based on materialistic
possessions. Jesus reminds his disciples and us to make ourselves rich in the
sight of God. It is a call to us to abandon our inner insecurities for the
treasure of a secure faith in God, a treasure for the longer term, a treasure
of eternal values.
Lord,
we ask for the gift of grace to enable us to live by the religious creed and
trust that Abraham had. Amen.
No comments:
Post a Comment