Tuesday, July 25, 2017

Suy Niệm Tin Mừng thứ Hai and thu Ba tuần thứ 16 Thường Niên



Hôm nay, Tin Mừng có lẽ đã làm chúng ta ngạc nhiên vì Chúa Giêsu đã tự hỏi : “ai mẹ ta?” (Mt 12:48), ,. Có lẽ chúng ta hay những người Do thái có thể nghĩ là Chúa đã thái độ bất kính đối với Đức Maria, mẹ của Ngài. Nhưng không phải thế!
            Điều mà Chúa Giêsu muốn làm cho mọi người đươc hiểu rõ là, trong con mắt của Ngài, của Thiên Chúa., những giá trị quan trọng của con người không dựa trên xác thịt, nhưng đựợc dựa trên việc xử lý tinh thần để chấp nhận ý muốn của Thiên Chúa: “Rồi Ngài chỉ cho các môn đệ và nói: ": "Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi, vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi."Mt 12: 49-50).
Vào thời điểm đó, ý của Thiên Chúa là Chúa Giêsu được sai xuống với chúng ta để đem Tin Mừng đến cho mọi. Đây là một sự ưu tiên hơn bất kỳ những giá trị ưu tiên nào khác, không có vấn đề để kỳ thị, Và để tuân theo ý muốn của Cha Ngài, Chúa Giêsu đã để lại Đức Maria một mình và giờ đây Ngài đã ra đi và rao giảng ở nhưng nơi xa nhà. Nhưng, những ai là người đã từng sẵn sàng tuân theo ý của Thiên Chúa hơn chính là Đức Maria? “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Chúa cứ làm cho tôi như lời sứ thần nói,"(Lc 1:38). Đây là lý do tại sao, Thánh Augustinô nói rằng Đức Maria, Trước tiên là đã chấp nhận Lời Chúa với một tinh thần vâng phục, và chỉ sau đó, Đức Maria mới được thụ thai với mầu nhiệm Ngôi Hai  Nhập Thể trong cung lòng của bà.
            Nói cách khác: Thiên Chúa yêu thương chúng ta theo sự thánh thiện của chúng ta. Đức Trinh Nữ Maria là người được may mắn nhất, và, do đó, là những người thân yêu nhất, Tuy nhiên, Thiên Chúa không yêu chúng ta bởi vì chúng ta có thể được nên thánh. Nhưng thật ra không phải thế mà ngược lại: chúng ta được nên thánh vì Ngài yêu thương chúng ta, Nhưng người đầu tiên mà tỏ lộ tình yêu thương cho chúng ta trước luôn luôn là Thiên Chúa (x 1Jn 4:10). Đức Maria đã chứng minh điều đó khi bà nói: “Vì Ngài đã đoái thương nhìn người tôi tớ thấp hèn” (Lc 1:48). Trong mắt của Thiên Chúa, sự khiêm nhường của chúng ta là điều hiển nhiên; nhưng Ngài muốn đưa chúng ta lên, để thánh hóa chúng ta.

Reflection 16th Ordinary Time
Whoever does the will of my Father in heaven is for me (...) mother»
Today, to start with, the Gospel surprises us: «Who is my mother? (Mt 12:48), wonders Jesus. It would seem the Lord is showing a contemptuous attitude towards Mary, his mother. Nothing of the sort! What Jesus wants to make quite clear is that, in his own eyes —God's eyes— the crucial value of a person does not lie on flesh and blood facts, but on the spiritual disposition to accept God's will: «Then He pointed to his disciples and said, ‘Look! Here are my mother and my brothers. Whoever does the will of my Father in heaven is for me brother, sister, or mother’» (Mt 12:49-50). At that time, God's will was for Jesus to evangelize those who were listening and for these ones to actually listen to him. This was a priority over any other value, no matter how dear. To abide by his Father's will, Jesus Christ had left Mary and now He was preaching far away from home.
But, who was ever more willing to abide by God's will than Mary? «‘I am the Lord's servant’, Mary answered. ‘May it be to me as you have said’» (Lk 1:38). This is why, St. Augustine says that Mary, first accepted God's word with a spirit of obedience and, only afterwards, she conceived it in her womb for the Incarnation.
In other words: God loves us as per our saintliness. The Virgin Mary is the most blessed, and, therefore, the most loved. However, God does not love us because we may be saints. It is rather the other way round: we are saints because He loves us. The first one to love is always our Lord (cf. 1Jn 4:10). Mary proves it when she says: «For He has looked upon his handmaid's lowliness» (Lk 1:48). In God's eyes our own lowliness is evident; but He wants to magnify us, to sanctify us.



Suy Niệm Tin Mừng Thứ Hai Tuần 16 Thường Niên
Người lớn hơn Giô-na, và lớn hơn Solomon ", Nếu con người  bình thường như chúng mà nói lên những lời này trên môi thì sẽ chỉ là lời vênh vang. Nhưng những lời này được nói ra nơi miệng của Chúa Giêsu thì cho những người tin vào Thiên Chúa, thì đó là một lời nhắc nhở về sự khiêm tốn của Thiên Chúa trong việc xuống thế để trở thành một con người thường như chúng ta. Thiên Chúa thì không thể nào có thể so sánh và do đó không thể nào so sánh Thiên Chúa với những con người đơn thuần như Solomon. Nhưng Thiên Chúa đã chọn để trở thành một con người trong Chúa Giêsu và vì thế Chúa Giêsu đi vào một thế giới của con người với nhu cầu riêng của con người "chúng tôi muốn được thấy một dấu lạ nơi ngài"  vì những người pharisêu muốn thử thách để chúng minh Ngài là Thiên Chúa, nhưng Chúa Giêsu đã chỉ trích những kinh sư người Pharisêu, những người yêu cầu một dấu lạ một cách nặng nề .
            Tuy nhiên, chính Chúa Giêsu đã xuất hiện giữa dân Israel trong một cách mà những người đã gặp Chúa phải đưa ra nhiều câu hỏi thắc mắc về những việc Ngài đã làm, "Người này là ai?" Những câu hỏi này đã thường xuyên được đưa ra mỗi khi Ngài đã làm các phép lạ, nhưng cũng được thường xuyên đưa ra bởi những lời giáo huấn của Người. Đối với những người đã mở lòng đón nhận Chúa Giêsu trong đức tin, thì những phép lạ của Ngài và giáo lý của Ngài đã đủ là những dấu chỉ để dẫn họ đến ngưỡng cửa của đức tin. Nhưng những người kinh sư và người Pharisêu đòi hỏi cho được bằng chứng, trong khi Chân Lý sự thật của Thiên Chúa kêu gọi sự chấp nhận.
            Lạy Chúa Giêsu, Xin Chúa soi sáng tâm hồn chúng con để chúng con biết đọc Kinh Thánh, lời Chúa với con mắt đức tin sâu sắc hơn, để chúng ta có thể khám phá các phép lạ của Chúa những lời giáo huấn của Chúa là những niềm an ủi sâu đậm nhất trong chân lý và sự thật của Chúa./

Reflection Monday 16th Ordinary Time
“Greater than Jonah, greater than Solomon”, on the lips of any ordinary human being, these words would be mere boasting, perhaps true, perhaps false. On the lips of Jesus they are, for those who believe, a reminder of God’s humility in becoming a human being. God is incomparable and so could not be compared with mere human beings like Solomon. But God chose to become a human being in Jesus and so Jesus enters into a human world with its demands — “show us a sign” — and its struggle to make sense of what is more than ordinary. Jesus severely criticizes the scribes and Pharisees who ask for a sign.
Yet Jesus Himself appeared amongst the Israelites in a way that raised many questions for those who encountered him, “What kind of man is this?” These questions were frequently raised by his miracles, but just as frequently raised by his teaching. For those who were open to Jesus, his miracles and his teachings were signs enough to lead them to the threshold of faith. The scribes and Pharisees demanded proof, whereas God’s truth calls for acceptance.
Lord Jesus, enlighten our hearts to read the Scriptures with deeper faith, so that we may discover in Your miracles and Your teaching the deepest consolation of Your truth

No comments:

Post a Comment