"Ai không vác thập giá mình mà theo ta không thể làm môn đệ ta."
Chấp nhận lời mời gọi của Chúa để tham dự vào bàn tiệc trong Nước Chúa với Ngài
cũng là một lời mời gọi làm môn đệ của Ngài.
Trong bài Tin Mừng hôm nay, đã đưa chúng ta tiến thêm một bước về phía trước với cái nhiệm vụ là vác lấy
thánh giá của chúng ta để chúng ta cùng theo
Chúa Kitô. Người
môn đệ của Chúa đòi hỏi chỉ có một
mục đích duy nhất;đó là
không vương vấn
những sự trần thế như con người, quê quán, của cải hay những thứ gì đã khiến chúng ta
không thể theo Chúa Giêsu được.
Chúng ta có thể đã thấy một số những
bài chia sẻ trước
đây đã nhắc tới cho chúng ta biết là những gì có ý nghĩa trong việc vác lấy thánh giá riêng của
chúng ta mỗi ngày. Hôm nay, một lần nữa, chúng ta có thể mượn những lời của
Dietrich Bonhoeffer
đã nói là” chúng ta hãy vác lấy gánh nặng của người khác và đặc biệt là trong
việc tha thứ cho những người đã làm tổn thương đến chúng ta trong bất cứ cách
nào. Chúng ta không nên mang lấy những sự oán hận, bực mình, nhưng thay vào đó chúng ta hãy gánh lấy những lỗi lầm và thiếu sót của những người mà làm cho chúng ta bực
bội. Và đến lượt họ,
họ cũng sẽ gánh vác lấy những yếu điểm và sự thiếu sót của chúng ta.
Là người
môn đệ của Chúa Giêsu thật không phải là chuyện dễ dàng, nhưng
chúng ta phải thừa nhận một thực tế là: sự
hy sinh cá nhân phải là một phần trong những điều kiện để làm môn đệ của Chúa.
Wednesday of the Thirty-First Week in
Ordinary Time
“Whoever does not carry his own cross and come after me cannot be my disciple.”
“Whoever does not carry his own cross and come after me cannot be my disciple.”
Accepting the Lord’s invitation to dine in the Kingdom of God
with him is also an invitation to discipleship. Today’s Gospel selection takes
it another step forward with the duty to carry our own cross as we follow
Christ. Discipleship requires a singleness of purpose; no earthly attachments be
they person, place or thing, should keep us from following Jesus.
We have seen a number of times before in these homilies just
what it means to carry our own cross daily. Once again, following the words of
Dietrich Bonhoeffer, we are to carry the burdens of others and particularly in
forgiving those who have hurt us in any way. We do not carry resentments, but
rather the faults and failings of those we resent. And they in turn are to
carry our weaknesses. Being a disciple of Jesus is not easy, and we must
acknowledge the fact that personal sacrifice must be part of it.
This section of Luke’s Gospel dealing with the requirements for discipleship ends with the metaphor that we are the salt of the earth. We cease to be salt if we ignore our duty to carry our cross daily and in so doing we also cease to be disciples of Christ.
This section of Luke’s Gospel dealing with the requirements for discipleship ends with the metaphor that we are the salt of the earth. We cease to be salt if we ignore our duty to carry our cross daily and in so doing we also cease to be disciples of Christ.
No comments:
Post a Comment