Monday, February 23, 2015

Suy Niệm Tin Mừng Thứ Sáu sau Thứ Tư Lễ Tro



Việc ăn chay nói chung việc bớt đi phần lương thực hằng ngày của chúng ta có nghĩa là chúng ta ăn ít đi trong ngày ăn chay, không ăn vặt,  không ăn thịt ( thường là ăn 2 bữa đói một bữa no, không ăn bất cứ thứ gì ngoài bữa ăn).  Đây là dịp động cơ giúp chúng ta có thể thay đổi cuộc sống của chúng ta. Việc ăn chay thường đi chung với ba việc chính: hãm mình, cầu nguyện và làm việc thiện (bố thí cho người nghèo). Việc ăn chay, cầu nguyện và bố thí, một trong những biểu tượng của sự khiêm tốn của con người trước mặt Thiên Chúa. Chúa Kitô đã lên án việc ăn chay hay bất kỳ làm những việc tốt với lòng tự phụ, khoe trương để cho người thấy việc mình làm để người ta khen. Ăn chay nên được thực hiện trong sự thận trọng, với long khiêm tốn để được hoàn hảo.
            Các môn đệ của Gioan Tẩy Giả và người Pharisêu đã ăn chay mỗi tuần hai lần theo quy định của Luật Do Thái Giáo theo sách các tiên tri   đó cũng còn một trong những yếu tố của sự biện minh đạo dức của họ. Tuy nhiên, hành động này có thể đã biến sự  thành phô trương về lòng đạo đức của họ ở giữa công chúng.
Chúng ta không thể trở nên công chính bằng những công đức và lòng hảo tâm phô trương  của chúng ta.  Chúng ta không nên tạo sự khó khăn cho mình vì lợi ích sức khỏe cá nhân của chúng ta.  Bất cứ hình thức chay tịnh nào chúng ta lựa chọn, chúng ta cần phải làm điều đó với niềm vui, nếu không việc ăn chay này sẽ trở nên vô nghĩa và vô ích. Như tiên tri Isaia khiển trách những người ăn chay là tìm cái cớ để đánh nhau, tranh cải hơn thiệt với nhau.  Hơn nữa, việc ăn chay phải được thực hiện trong tinh thần với một giá trị sâu sắc trong tâm hồn, chứ không phải là những việc làm khoe trương lộ liễu bên ngoài. Mỗi Mùa Chay, chúng ta được mời gọi để thanh tẩy lòng trí của chúng ta và sống xứng đáng  như là một Kitô hữu tốt hơn trong Ngày Chúa  Phục Sinh. Vì vậy, trong mùa Chay thánh này, chúng ta sẽ ăn chay theo cách nào?.

REFLECTION
Generally speaking fasting is to deprive ourselves of food and drink. Occasions and motives may vary. One may fast out of personal devotion, mourning or asceticism. In the Church, fasting, together with prayer and almsgiving, is one of the expressions of man's humility before God. Christ denounces fasting or any good deeds done out of pride that is "in order to be seen by men." Fasting should be practiced with perfect discretion.
The disciples of John the Baptist and the Pharisees fasted twice a week as defined by the Law and the prophets which is also one of the elements of justification. However, this practice can become ostentatious, a public show of one's piety. We cannot become justified by our own merit and goodness. Christ insists more on detachment of wealth and self-renunciation because he came to fulfill our justification. There is yet another reason for fasting, the one Jesus mentioned in the Gospel. It is the fasting of the faith, the absence of the sight of the bridegroom and the continuous search for him. While waiting for the return of the bridegroom penitential fasting has its place in Church practice.

No comments:

Post a Comment