Hôm nay là Thứ Năm đầu tiên của Mùa Chay. Tro
mà Giáo Hội đã đặt trên trán của chúng tôi hôm qua vẫn còn đấy; và
có nghĩa là để nhắc nhở chúng ta
về một hành trình bốn mươi ngày. Bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu, chỉ cho chúng ta thấy hai con đường: con đường thập
giá mà Ngài sẽ trải qua, và con đường tắt theo như ý riêng của chúng ta để theo Ngài.
Con đường của Chúa Giêsu là Con Đường đến
với Thập Giá và đến cái với chết, nhưng
những thứ ấy sẽ dẫn đến vinh quang với Thiên Chúa:”Con Người sẽ phải chịu nhiều đau khổ đủ thứ ..., và phải
bị các trưởng lão và các vị tư tế và các thầy thông giáo tẩy chay, chối bỏ,
và bị giết, và
ngày thứ ba được sống lạ” (Lc 9:22). Các con đường mà chúng ta phải đi rất cơ bản, đó là con đường mà Chúa Giêsu đã đi, và Ngài cũng
đã chỉ vẽ cho chúng
ta thấy để bắt
chước mà làm theo đó: «Nếu ai muốn theo ta, thì hãy vác thập giá của mình
mà theo ta ...» (Lc 9:23).
Ôm Thánh Giá của mình, Chúa Giêsu tuân theo Ý muốn của Cha Ngài; cũng như thế chúng ta, cũng mang trên vai thập giá của chúng ta để theo Ngài trên con dường thập giá của Ngài. Những con đường của
Chúa Giêsu được tóm tắt trong
ba Chữ: đau khổ, chết, và sống lại từ cõi chết. Ba khía cạnh này cũng
tạo thành lối đi riêng của chúng ta nữa. Đó là hai thái độ và bản chất
của ơn gọi Kitô hữu của chúng talà : Tự từ chối Thập
Giá, hay là nhận lấy thập giá của chúng ta mỗi ngày trong cuộc sống của chúng ta và theo
Chúa Giêsu.
Nếu chúng ta không tự chối bỏ chúng
ta và không vác thập giá của chúng ta, chúng
ta không
những chỉ tìm
cách khẳng
định và tư chính mình; chúng ta
muốn “tự mình cứu rỗi lấy cuộc sống của
chúng ta”, như Chúa Giêsu đã nói. Tuy nhiên, Nếu chúng ta tự
cứu sự sống chúng ta, chúng ta sẽ mất nó. Mặt khác, những người,
vì Chúa Giêsu, mà không tránh né những đau khổ và thập giá, sẽ cứu được cuộc sống của họ. Đấy là kết quả nghịch lý của Chúa Giêsu: “ai muốn
cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ
cứu được mạng sống ấy.” (Lc 9:25).
Những Lời tổng kết của Chúa hôm nay trong bài Tin Mừng đã làm cho
Thánh Y Nhã Kinh ngạc rất nhiều và đã làm thay đổi cả cuộc sống của ngài: “Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi làm
như thánh Phanxicô
và thánh Dominic
đã làm?”. Nếu chỉ trong Mùa Chay này thôi, mà những Lời Chúa dạy tương tự có thể sẽ giúp chúng ta đạt được biển đổi trong tâm hồn của chúng ta nữa...!?
Comment: Fr. Josep Mª MASSANA i Mola OFM
(Barcelona, Spain)
If you wish to be a follower of mine, deny
yourself and take up your cross each day, and follow me
Today is the first Thursday of Lent. The ashes our Church
laid yesterday on our forehead are still fresh; and are meant to remind us of a
forty days journey. In the Gospel, Jesus, shows us two routes: the way of the
cross he must undergo, and our own way to follow him.
His path
is the Way of the Cross and that of death, but also that of His Glory: «The Son
of Man must suffer many things (...), and be rejected by the elders and chief
priests and scribes, and be killed, and on the third day be raised. » (Lk
9:22). The route we must take is, essentially, the same one Jesus took, and He
shows us how to follow it: «If any man would come after Me...» (Lk 9:23).
Hugging
his Cross, Jesus complied with the Will of His Father; as for us, carrying ours
on our shoulders, we follow him in his Way of the Cross. The path of Jesus is
summarized in three words: suffering, dying, raising from the dead. Three
aspects constitute our own footpath too (two attitudes and the essence of our
Christian vocation): Self-Denial, taking up our cross every day of our life and
following Jesus.
If we do
not deny ourselves and do not take up our cross, we are only seeking to affirm
and be ourselves; we want «to save our life», as Jesus says. Yet, by wanting to
save it, we will lose it. On the other hand, those who, because of Jesus, will
not strive to avoid their suffering and the cross, will save their lives. It is
the resulting paradox of our following Jesus: «For what does it profit a man if
he gains the whole world and loses or forfeits himself?» (Lk 9:25).
Our Lord's
words, closing today's Gospel, tremendously shook Saint Ignatius and sparked
off his conversion: «What would happen if I would do just as saint Francis and
saint Dominic did?». If only, in this Lent, the same words would help us to
reach our conversion, too...!
No comments:
Post a Comment