Suy
niệm thứ Tư Tuần thứ Nhất thường niên (Heb 3:7-14, Mark
1:29-39 )
Bản thể của
Chúa Giêsu hoàn toàn giống như và nên một với chúng ta. Ngài đã
giống chúng ta trong mọi cách ngoại trừ tội lỗi, Ngài
có thể có cùng một kinh
nghiệm như
chúng ta về sự đau bệnh cả
về tinh thần lẫn bản thân. Ngài
không lạ gì với sự đau khổ của con người, Chính Ngài, Ngài cũng đã phải đón nhận những đau khổ,
những ảnh hưởng đến con người. Trái tim của Ngài cũng như trái tim của
con người chúng ta, Ngài cũng hiểu được nỗi đau khổ, những
bệnh tật của chúng ta, và Ngài đã có
sự chăm sócđạc biết và yêu thương nhất chúng ta với
lòng từ bi nhân hậu của Ngài.
Những u buồn và
đau khổ của chúng ta đã trở
thành những đau buồn của
Ngài.
Ngài đón chịu những đau khổ đó trong thân xác của Ngài
và nhờ đó
Ngài đã
giải thoát chúng ta. Những việc chữa
lành bệnh tật và trừ ma quỷ
của Ngài là
những Tin
Mừng mà Ngài rao
giảng.
trong Chúa Cha
đã cho chúng ta thấy
tình yêu và lòng
từ bi của Ngài,
trong Thiên Chúa Cha đã ban
cho chúng ta có được sự tự do để làm
con cái Thiên Chúa.
Tin Mừng
hôm nay đã kéo sự chú ý của chúng ta đến trái
tim của Chúa Giêsu, một trái
tim luôn luôn hiệp thông với Thiên Chúa Cha, như Ngài đã tự
hiến mình một cách hoàn
toàn cho sự sống muôn đời của chúng ta .
Chúng
ta hãy cảm tạ và biết ơn
Thiên
Chúa đối với
những ơn chữa lành
mà Ngài đã đem đến với chúng ta,
cho tình yêu và sự săn sóc, giữ gìn chúng ta từ ngày này, qua ngày kia. Vì thế chúng ta phải làm thế nào
để tỏ lòng từ bi
chúng ta và chia xẻ những gì chúng ta có, những gì Chúa đã ban
cho chúng ta với những
người đau khổ những người đang cần sự chữa lành tinh thần và thể lý.
Reflection:
Jesus' oneness with us is total: being like us in every way
except sin, he is able to enter into our experiences of sickness both of mind and
body. He is no stranger to human suffering, having taken unto himself all that
afflict human beings. His heart goes out to understand our pain and sickness
and has a most loving care and compassion for us. Our pain and suffering become
his, bearing them in his own body and thus setting us free. His work of healing
sickness and expelling demons is the good news that he preached, that in him
the Father has shown us his love and compassion, that in him the Father has
given us the freedom of the children of God.
What is striking about his healing and expelling demons is the
involvement of others. People brought people in need of healing to him or drew
Jesus' attention to those who needed him; the compassion of Jesus evoked
compassion in those near him.
Our Gospel
reading today draws our attention to the heart of Jesus, a heart always in
communion with his Father as he gives himself completely to us. Having ministered to
many and still being sought by so many, Jesus moves to other villages to reach
more people to give them the good news, "This is what I have come to
do." His daily bread was doing the Father's will. Are we grateful for the
many healings which have come our way, for the love and care we have
experienced from so many, day after day? How much compassion do we have for
those who suffer and need healing?
No comments:
Post a Comment