Suy NIệm Chúa Nhật thứ Ba Mùa Thường Niên
Trong bài đọc thứ
Nhất hôm nay chúng nghe là dân Israel đang phải đón nhận những gánh nặng trong
cuộc sống đạo của họ, Trong thời gian lưu đày trờ về và trong thời gian họ xây
dựng lại đền thờ Giêrusalem, họ đã tìm
thấy những cuốn sách luật củ của thời Môisen.. khi thầy thượng tế Ezra đọc những lời luật của Chúa ban cho tất cả mọi
người nghe. Dân chúng Israel đã vui mừng vì đã tìm được luật cũa Chúa ban riêng
cho cho khi xưa, nhưng họ lại lo sợ và than khóc vì họ biết là họ yếu đuối và sẽ
không thể tuân giữ được luật của Chúa ban. Nhưng ông Nêhêmia đã giúp họ, và khuyên họ nên ăn uống no say, và nói với họ
là không nên quá buồn rầu, lo lắng ma hãy vui mừng lên trong ơn Nghĩa của Thiên
Cha vì đó là sức mạnh.
Chúng ta ai cũng đều có được gánh
nặng và sợ hãi, Chúa Giêsu
đã nhận lấy gánh nặng lớn nhất của tất cả. bằng sứ vụ của mình trongviệc
giảng dạy và chữa lành, và trên tất cả bằng sự hy sinh và cái chết của Ngài,
Ngài đã thực hiện như những lời tiên tri
Isaia đã tiên đoán Ngài đã đến: "để
công bố Tin Mừng, giải thoát cho kẻ bị
giam cầm được tự do, và chữa
lành cho kẻ mù được thấy, người què được đi lại và giải cứu cho những người đang
bịi bị áp bức." Gánh nặng của Ngài là mang lại sự cứu rỗi cho con người.
Vì gánh nặng của Ngài là gánh nặng nhất, Ngài cũng đã nhận được sự giúp đỡ lớn nhất: "Thần khí của Chúa ngự trên tôi ..." Chúng ta ai cũng đều đã nhận được một gánh nặng; nhưng không phải là gánh nặng như Chúa Giêsu hoặc gánh nặng của dân Israel mà Chúa đã ban cho họ một gánh nặng quá lớn với sư đau khổ.
Mặc dù vậy, chúng ta đôi khí đã bị cám dỗ để từ bõ những cơ hội đặc biệt của chúng tôi. Chúng ta nên kiên nhẫn cầu nguyện và thiên Chúa se thêm sức mạnh cho chúng ta như khi Đưc1 Giáo Hoàng Gioan Phaolô I được bấu làm Giáo Hoàn... các hồng y bạn đã khuyên là Ngài hãy can đảm vì khi Thiên Chúa trao cho Ngài bất cứ gánh nặng nào, thì Thiên Ngài ssẽ ban cho Ngài sức mạnh để vượt qua,.
Vì gánh nặng của Ngài là gánh nặng nhất, Ngài cũng đã nhận được sự giúp đỡ lớn nhất: "Thần khí của Chúa ngự trên tôi ..." Chúng ta ai cũng đều đã nhận được một gánh nặng; nhưng không phải là gánh nặng như Chúa Giêsu hoặc gánh nặng của dân Israel mà Chúa đã ban cho họ một gánh nặng quá lớn với sư đau khổ.
Mặc dù vậy, chúng ta đôi khí đã bị cám dỗ để từ bõ những cơ hội đặc biệt của chúng tôi. Chúng ta nên kiên nhẫn cầu nguyện và thiên Chúa se thêm sức mạnh cho chúng ta như khi Đưc1 Giáo Hoàng Gioan Phaolô I được bấu làm Giáo Hoàn... các hồng y bạn đã khuyên là Ngài hãy can đảm vì khi Thiên Chúa trao cho Ngài bất cứ gánh nặng nào, thì Thiên Ngài ssẽ ban cho Ngài sức mạnh để vượt qua,.
Xin Chúa Giúp chúng con có sức mạnh và sự kiên trì,để
chúng con có sức chịu đựng được những thử thách trong cuộc đời mà Chúa đã gởi đến
cho chúng con.
In our first reading today, we hear about the
people of Israel receiving a particular burden. During the reconstruction of
the temple, they discovered an ancient Book of the Law.
When
Ezra the priest read it aloud to them, they first rejoiced, but they also wept
because they knew how weak they were to obey all the Lord's commands.
Nehemiah;
who was the civil authority gave them a help: he provided a meal of delicious
foods and told them to eat and drink. "Do not be saddened," he said,
"rejoicing in the LORD must be your strength!" .
Ezra and his party
read and interpreted the Law to those who had just returned from exile in
Babylon. They broke down and wept when they realized how far they had strayed
from God’s path. Ezra and the Levites told them not to weep but to rejoice. It
was a new day and new beginning — go forward from today on the straight path.
We need to do the same rather than looking at the past and condemning ourselves
over and over again. The day in which we choose to return to God’s ways should
always be an occasion of rejoicing. Paul uses the image of the body to describe
the community. Just as no body part is unimportant and each has a unique
function, so no one in the household of God is unimportant. Each has their own
unique gifts. We are all equals and part of the same body; we feel the pain and
joy of all. This is a good cure for selfishness, isolation, or ‘feeling
special.’
Luke was looking
for confirmation of the gospel proclaimed to Theophilus so that his faith could
be secure. He found it in the proclamation that Jesus made in the synagogue:
good news, healing, forgiveness, and new life. That passage from Isaiah defined
his entire ministry. Today the only convincing evidence or proof for our
Christian faith is the lives that have been touched and transformed by the
Lord. Whenever we touch the lives of others we too proclaim the Good News.
Lord, may I
proclaim the Good News in my kindness to others.
No comments:
Post a Comment