Thật
sự trong cuộc sống này, chúng ta không bao giờ có thể dễ dàng để khắc phục được những ảnh hưởng về những hành vi của chúng ta trong quá khứ. Thánh
Phaolô khi còn là Saolê đã từng là một kẻ chuyên tìm cách, lung bắt và bách hại những người theo
Chúa Kitô trong các cộng đồng Kitô giáo, nhưng
ông đã thay đổi hoàn toàn sau đã được Chúa Phục Sinh, đánh ngã và mở mắt cho ông. Bây giờ ông lại là
người hăng say nhất trong việc loan báo về Đức Giêsu Kitô
tại Giêrusalem, nhưng dễ hiểu, tại Jerusalem
không phải ai cũng muốn nghe ông
ta. Họ cần có thời gian và kiên nhẫn để tạo cho họ có một cuộc sống mới và một bản sắc mới.
Chúng ta không nên ngạc nhiên khi chúng ta gặp một số
người ra chống đối chúng ta và Đạo Chúa Kitô, nhất là
trong thế giới cộng sản.
Rất dễ dàng để chúng ta nói về tâm linh hay về sự thánh thiện, chúng tôi chẳng mất gì, không có gì phải tốn kém! Nhưng trong bài đọc
thứ hai, Thánh Gioan hôm nay cảnh báo cộng đồng của Ngài là tình yêu không phải
chỉ bằng lời nói, nhưng phải bằng với sự thật lòng và hành động của chúng ta. Tình yêu chỉ có thật khi được hành động bằng với tình yêu , bằng con tim, Và chỉ có bằng hành động
của chính mình thì lúc đó con
người mới có thể chứng tỏ được về sự yêu thương thật sự của mình đối người khác. Tình yêu được thể hiện long êu
thương, từ tâm tha thứ của một người đối với một người khác. Chúng ta không thể nói chuyện yêu thương, nhần từ mà hành xử một cách khác trái biết.
Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh của một cây nho để minh họa cho thần bí của tình yêu Kitô giáo. Miễn là chúng ta tuân theo và ở trong Chúa Giêsu,
tất cả mọi thời gian, Chúa Giêsu sẽ
ở lại trong chúng ta. Chúng ta sẽ được nuôi sống và duy trì trong
đời sống tinh thần, và sẽ được hiệp nhất với Ngài và Chúa Cha trong suốt cuộc đời của chúng ta. Khi
chúng ta không ở trong Ngài, khi những lời cam kết trở nên Kitô
hữu của chúng ta chỉ bằng môi bằng miệng mà thật sự không có hành động, chúng ta như những
nhành nho bị cắt lìa cành và sẽ bị héo đi và chết trong tâm linh. Tuân thủ trong Chúa Giêsu là những gì chúng ta
thực hành trong lời cầu nguyện, trong sự
duy gẵm, học tập, và
yêu thương phục vụ. Đó không phải là giới hạn trong một phần của cuộc sống của
chúng ta , nhưng mà nó phải bao trùm tất cả trong mọi khoảng khắc thời gian. Tình yêu là cách duy nhất mà
chúng ta sẽ biết được
Thiên Chúa và sống trong kinh nghiệm với Ngài.
5th Sunday of Easter (B)
It is not always
easy to overcome the effects of our past behavior. Saul had been a vicious
persecutor of the Christian community but had changed after his encounter with
the risen Lord. Now he was proclaiming Jesus in Jerusalem, but understandably,
not everyone in Jerusalem wanted to hear him. It takes time and patience to
form a new life and a new identity. We should not be surprised when we meet
some resistance.
It
is easy to talk about spirituality or holiness — it costs us nothing! John
warns his community to love not with words, but with truth and action. Love is
as love does — only by our behavior will people be able to see that our talk
about loving others is true. Love is being a person for others. We cannot talk
one way and behave another.
Jesus
used the image of a vine to illustrate the mysticism of Christian love. As long
as we abide and dwell in Jesus — all of the time – Jesus abides in us. We will
be fed and sustained spiritually, and will be united with him and the Father
throughout our lives. When we do not abide in him — when our Christian
commitment becomes mere talk and no truth or action — we wither and die
spiritually. Abiding in Jesus is what we accomplish in prayer, meditation,
study, and loving service. It is not confined to one portion of our life but
embraces all of it — all of the time. Love is the only way that we will ever
know or experience God.
Lord,
help me to abide in You always.
No comments:
Post a Comment