Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 6 Phục Sinh
Qua bài Tin Mừng
hôm nay Chúa Giêsu cho chúng ta biết là Thiên Chúa là tình yêu, và Ngài đã tỏ lộ tình
yêu đó cho chúng ta thấy
trong việc Ngài
đã sai Người Con duy nhất của Ngài là Chúa Giêsu đến với
nhân loại để làm của lễ hy sinh và đền tội cho tất cả tội lỗi của
con người chúng ta.
Trong bài đọc hai hôm
nay, những lời khuyên
nhủ của thánh Gioan mà chúng ta đã nghe như là một tiếng vang của
câu chuyện về của lễ của ông Abraham đã hiến dâng chính
người con duy nhất của mình là Isaac để
làm của lể hy sinh dâng lên Thiên Chúa trong những ngày đầu của chương trình lịch sử cứu độ. Bởi vì ông Abraham đã vâng lệnh
Đức Chúa Trời và đã làm theo như ý của
Thiên Chúa, ông không từ
chối người con trai yêu quý nhất của mình
và dám hy sinh người con đó cho Thiên Chúa, Qua hành vi trên
mà Thiên Chúa đã hứa ban
cho ông con cháu nhiều như sao trời, và từ đó con cái Israel, đã là nguồn phúc lành cho tất cả mọi quốc gia (Sáng thế ký 22: 16-18).
Chúng ta đã thấy lời
hứa đó đã được thực hiện trong bài đọc thứ Nhất hôm nay. Thiên
Chúa đã
tuôn đổ Thần
Khí của Ngài trên dân ngoại,
những người không phải là dân
Do thái, khi họ nghe
lời rao giảng của
Thánh Phêrô. Chúng ta thấy rằng họ đã nhận được những món quà ân sũng của thiên Chúa cũng như những người Do Thái sùng
đạo đã
nhận được sau khi đã nghe nhũng lời giảng dậy của Thánh Phêrô trong
ngày Lễ Ngũ Tuần, Chúa Thánh Thần đến và đã ngự trên họ và
họ đã
nói được tiếng lạ, và tôn vinh Thiên Chúa (Cv 2: 5-11).
Trong tình
yêu của Thiên Chúa hôm nay, Thiên Chúa tỏ ra cho chúng ta thấy sự cứu rỗi của Ngài bao trùm trên dòng dõi
nhà Isreael và trên
các dân tộc,
và trên
mọi quốc gia
trên thế giới.
Không
phải là do việc
cắt bì hay
là mối quan hệ máu mủ với ông Abraham, nhưng
Qua
đức tin,
và Lời của Chúa Kitô,
qua
việc đóng dấu, niêm phong trong bí tích rửa tội, và con người chúng ta đã được trở thành con cháu của tổ phụ Abraham, trở thành những người thừa kế với những giao ước và lời hứa của Thiên Chúa (Gal 3:
7-9; Eph 2:12).
Đây là công việc kỳ diệu của Thiên Chúa mà chúng ta hát lên những lời Thánh Vịnh trong ngày hôm nay. Đó
là công việc của Giáo Hội, là kết
quả tốt đẹp mà Chúa Giêsu đã chọn, bổ nhiệm các tông đồ của Ngài như trong Tin Mừng hôm nay. Cũng như Thánh Phêrô đã nâng ông Conêliô đứng dậy trong bài đọc thứ Nhất hôm nay, Giáo Hội vẫn
tiếp tục nâng tất cả những
con mắt của
chúng ta vào Chúa Kitô, là người
duy nhất mà
tất cả chúng ta có thể kêu
tên để tìm thấy được sự cứu rỗi.
Trong Giáo Hội, mỗi người
trong chúng ta đã được sinh ra bằng tình yêu của Thiên Chúa. Nhưng những lời Kinh Thánh hôm nay cho
chúng ta biết biết là món quà thiêng liêng
này mang đến cho chúng ta củng kèm
theo với một mệnh lệnh và nhiệm vụ. Đó là chúng ta phải yêu thương nhau như chúng ta đã được Chúa yêu thương chúng ta . Chúng ta phải biết hy sinh cuộc sống của chúng ta, hy
sinh chính
mình cho
người khác, để họ cũng có thể tìm thấy tình yêu trong Chúa Kitô, và sự sống mới qua Ngài.
Reflection:
God is love, and
He revealed that love in sending His only Son to be a sacrificial offering for
our sins.
In these words
from today’s Epistle, we should hear an echo of the story of Abraham’s offering
of Isaac at the dawn of salvation history. Because Abraham obeyed God’s command
and did not with-hold his only beloved son, God promised that Abraham’s
descendants, the children of Israel, would be the source of blessing for all
nations ( Genesis 22:16-18).
We see that
promise coming to fulfillment in today’s First Reading. God pours out His
Spirit upon the Gentiles, the non-Israelites, as they listen to the word of
Peter’s preaching. Notice they receive the same gifts received by the devout
Jews who heard Peter’s preaching at Pentecost—the Spirit comes to rest upon
them and they speak in tongues, glorifying God (see Acts 2:5-11).
In his love today, God reveals that
His salvation embraces the house of Israel and peoples of all nations. Not by
circumcision or blood relation to Abraham, but by faith in the Word of Christ,
sealed in the sacrament of baptism, peoples are to be made children of Abraham,
heirs to God’s covenants of promise (see Galatians
3:7-9; Ephesians 2:12). This is the wondrous work of God that we
sing of in today’s Psalm. It is the work of the Church, the good fruit that
Jesus chooses and appoints His apostles for in today’s Gospel.
As Peter raises
up Cornelius today, the Church continues to lift all eyes to Christ, the only
one in whose name they can find salvation.
In the Church, each of us has been begotten by the love of God. But the
Scriptures today reveal that this divine gift brings with it a command and a
duty. We are to love one another as we have been loved. We are to lay down our
lives in giving ourselves to others—that they too might find friendship with
Christ, and new life through Him
No comments:
Post a Comment