Thiên Chúa luôn luôn làm việc trong
chúng ta và chính đó phải là một nguồn vui sướng cho chúng ta, nhưng cũng là những lo sợ nữa. "Chúa rất gần gũi và quan tâm đến sự biến đổi và sự tăng trưởng của chúng ta rất nhiều! Vì thế Thánh Phaolô khuyến khích các môn đệ của ông là không nên quan tâm hay giận dữ với những hành vi của của những người khác khi
họ thấy được trong các nền văn hóa xung quanh họ. Thay vào đó, họ phải tăng gia những nỗ lực của họ vào sự hợp tác với các công
việc thánh mà Thiên Chúa đã
hoàn thành trong họ. Mỗi ngày là một cơ hội thú
vị để cho
chúng ta được trưởng thành, lớn
lên và nhận biết Thiên Chúa
một cách chính
chắn hơn.
Thiên Chúa chắc
chắn không kêu gọi chúng ta phải ghét bỏ, đặc biệt là ghét bỏ gia đình, bạn bè, hoặc cuộc sống của chúng ta. Chữ
'ghét'
cần phải được dịch từ những ngôn ngữ từ thời cổ điển trong nền văn hóa cổ xưa của người Do
Thái, cho đến thời đại chúng ta. Để 'ghét' nghĩa là không xem
xét hoặc có nhiều điều quan tâm về
một cái gì đó hoặc ai đó. Trong bối cảnh các môn đệ, thì chữ “ghét” chỉ
đơn giản có nghĩa là mối quan hệ của chúng ta với Chúa và sự cam kết của
chúng ta để theo bước chân của Ngài phải là điều tiên
quyết, tuyệt đối ưu tiên số một của
chúng ta. Chúng ta không thể để cho những ý kiến của người khác hoặc sự mong đợi của gia
đình và bạn bè hoặc sự tiện lợi và thoải mái của chúng ta đánh
lạc hướng hay cám dỗ chúng
ta đi trật khỏi con đường đến với tình yêu của Chúa.
Chúa Giêsu kết
thúc giáo huấn của Ngài hôm nay với một vài dụ
ngôn nói
về sự tính toán thua thiệt.
Chúng ta có thực sự chuẩn
bị cho những đòi hỏi để trở thành người môn đệ của Chúa? Chúng ta không nên xưng mình là người môn đệ nếu chúng ta không sẵn sàng để làm tốt tất cả những gì mà chúng ta có thể làm cho dù chúng ta phải hy
sinh chính mạng sống mình nếu cần thiết. Chúng ta phải làm thế nào để có thể sẵn
sàng chấp
nhận những sự bất tiện lợi cho chúng ta vì lợi ích chung hay lợi ích của người khác hay những
việc mà chúng ta đã hứa và cam kết với luật buộc của hội thánh công giáo của chúng ta?
Lạy Chúa, xin giúp chúng
con có can đảm để từ bỏ những thứ vât chất, những ham muốn của thế gian để trở thành một môn đệ trung tín của Chúa.
Reflection (Sg)
God is always at work in us and that should be a source of joy but
also of ‘fear and trembling.’ God is so near and cares for our transformation
and growth so much! Paul encouraged his followers not to be concerned or upset
over the behavior they saw in the culture around them. Instead, they were to
redouble their efforts at cooperating with the holy work that God was
accomplishing in them. Every day is a delightful opportunity to grow and to
know God more closely.
The Lord certainly does not
call us to hate, especially family, friends, or our own life. The word ‘hate’
needs to be translated from the ancient Israelite culture to our own time. To
‘hate’ meant not to look at or have much regard for something or someone. In
the context of discipleship, it simply meant that our relationship with the
Lord and our commitment to follow in his footsteps had to be our absolute
number-one priority.
We cannot let the opinions
of others or the expectations of family and friends — or our own convenience
and comfort — distract us from that path.
Jesus finished this
teaching with a couple of parables about counting the cost. Are we really
prepared for the demands of discipleship? We should not claim to be a disciple
if we are not willing to do our best to make the necessary sacrifices. How
willing are we to be inconvenienced for the sake of others or our religious
commitment?
Lord, help me to be a faithful disciple.
No comments:
Post a Comment