Qua Tin Mừng hôm
nay, Chúa Giêsu cho chúng ta biết là Thiên Chúa hằng luôn
hiện diện ở giữa chúng ta, ở ngay đây và bây giờ,
như Ngài đã có ngay từ lúc khai thiên lập địa. Giống như những
người Biệt Phái, thế hệ này qua thế hệ khác đi theo Chúa Giêsu chỉ đòi hỏi các dấu lạ về: những sự
kiện, sự sẽ xảy ra, sự cố, thậm chí họ cũng muốn nhìn thấy những thảm họa nào đó sẽ ra báo
hiệu sự xuất hiện của Nước Thiên Chúa.
Là con người,
chúng ta có khái niệm rằng vương quyền của Thiên Chúa sẽ đến như
một tiếng nổ lớn! Thiên Chúa, trong sự huy hoàng, phải được báo trước
không điều kiện. Khi Chúa Giêsu đã sống trên
thế gian, Ngài đã dạy
chúng ta rất nhiều điều, nhưng hầu
hết những Lời Ngài đã dạy hầu như trái ngược
với suy nghĩ của con người tại thời điểm đó: tình yêu, lòng
thương xót, lòng trắc ẩn được tính nhiều
hơnlà nnhững giáo huấn cứng rắn về
nghi lễ và tập quán. Điều quan trọng nhất là những gì ở bên
trong tâm hồn của chúng ta và không phải là những cạm bẫy
bề ngoài của lòng đạo đức. Ngài là một nhà cách
mạng! Ngài gọi mình là Con Thiên Chúa! Ngài
sống giao tiếp trong đám người thu thuế
và gái mại dâm! Ngài chữa lành và làm phép lạ!
Mà không phải đủ là một biến động lớn? Người
Pharisêu rùng mình trước sự táo bạo của Ngài, nhưng họ đã không
nhìn thấy, khônh nhận ra đó
chính là
Chúa Giêsu, là Nước Trời đã xảy
ra, và đang ở ngay giữa
họ.
Chúng ta đừng nên chờ đợi dấu hiệu cho thấy đến rồi lại
xì hơi nhanh chóng. Chúng ta hãy nhận ra sự khiếp
sợ về Thiên Chúa ngay cả trong những dấu hiệu
nhỏ nhất trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta: vẻ đẹp
của những con sóng vỗ vào bờ, sự kỳ diệu của một bà mẹ mới sinh đứa bé và
đang ôm ấp trên tay, vẻ đẹp của một tác phẩm nghệ thuật
hoặc một cuốn sách hay một giai điệu nhạc hay,
sự đồng hành và tình yêu chúng ta cảm nhận được trong tình thân thiết của bạn bè. Tất cả đều chỉ
cho chúng ta thấy được cái sự vĩ đại về
Thiên Chúa.
Chúng ta hãy
đón nhận và thưởng thức chân lý, sự thật trong
con tim sâu thẳm của chúng ta là
Thiên Chúa của chúng ta là Vua hôm qua, hôm nay và ngày mai, và
Ngài là mãi mãi ở trong chúng ta.
"Lạy Chúa
Giêsu Kitô, Xin cho Nước Chúa ngự đến và
Xin cho ý muốn của Chúa được thực hiện dưới THế Gian
cũng như trên trời. Xin Chúa hãy là người cai trị Lòng của chúng con và là chủ của cuộc
đời chúng con và chúng con Xin cho chúng con luôn luônđược sống
trong sự tự do trong tình yêu chân lý và trong sự
thật của Chúa."
Reflection:
Yes,
God is present in our midst, in the here and now, as He had been since the
beginning of time. Like the Pharisees, generation after generation after
Christ asks for signs: events, occurrences, even cataclysms that will signal
the coming of the kingdom of God. As mortals, we have this notion that
God's kingship will come with a Bang! God, in his majesty, should be heralded
in no uncertain terms. When Jesus lived in the world, he taught us many
things, most of which ran contrary to the thinking at that time: that
love, mercy, compassion counted more than rigid teachings, rituals and customs.
What mattered most was what was inside our hearts and not the outward trappings
of piety. He was a revolutionary! He called himself the Son of God!
He mingled with tax collectors and prostitutes! He healed and performed
miracles! Isn't that cataclysmic enough? The Pharisees shuddered at the
audacity of this man, but failed to see that with Jesus, the kingdom of God has
happened, right in their midst.
Let us not wait for signs that come and fizzle out. Let us
recognize God's awesomeness in even the smallest signs in our daily lives: the
beauty of the waves lapping on the shore, the wonder of a new mother at the
baby she is holding in her arms, the beauty of an artwork or a good book or a
jazz tune, the companionship and love we feel in the company of friends, all
pointing at God's greatness. Let us savor the truth in our inmost beings that
our God the King is the same yesterday, today and tomorrow, and that He is
forever with us.
No comments:
Post a Comment