Suy niệm Tin Mừng thứ Sáu
Tuần 11 Thường Niên 2016
Con Người chúng ta ở trên đời hay
thích làm giàu và thích giải trí hay đặt những thế lực và của cải vật chất làm
ưu tiên hàng đầu trong cuộc sống của chúng ta thay vì của cải thiêng liêng.
Chúng ta chết cho niềm vui, cho sự hài lòng trong sự vị kỷ và sự hạnh
phúc giả tạo.
Khi
chúng ta cống hiến tất cả thời gian và năng lực để theo đuổi sự ích kỷ, thì cái
chết mới tiết lộ cho ta biết đó những cơ hội mà chúng ta đã lãng phí vì sự
nghèo đói trong những việc lành phúc đức.
Nếu
chúng ta muốn thực sự được sống mãi mãi trong Chúa, thì bây giờ là thời gian để
chúng ta dùng những tài nguyên Chúa ban cho một cách khôn ngoan chứ không
phải là sự để dành, tồn trữ một cách thật là ngu ngốc.
Bây
giờ là thời gian để chúng ta thực hiện sự quản lý chặt chẽ những ân sũng và
hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho chúng ta. Chúng ta không những chỉ biết tàng
trữ những ân sũng này như những món quà quý trọng. mà chúng ta cần phải để dành
làm quỹ cho sự an toàn, hay để lại cho con cháu, hay là quỹ hưu trí của
chúng ta.
Nhưng điều mà Chúa Giêsu đề cập đến hôm
nay là việc làm giàu quá mức sẽ phản ánh đến sự thiếu lòng tin tưởng vào Thiên
Chúa. Sự tham lam cơ bản trong thái độ của chúng ta đối với sự giàu có và một
tâm hồn, một trái tim không biết quan tâm đến sự nghèo khổ của nggười khác.
Trong Bí Tích Thánh
Thể chúng ta chứng kiến được một ví dụ cụ thể cho việc cho (bố thí) và việc
chia sẻ. Chúa Kitô đã không thành lập bí tích Thánh Thể để lưu trữ và để dành
mãi “Mình Thánh Chúa” trong nhà tạm của chúng ta. Nhưng Ngài đã ban
cho chúng ta Thánh Thể như là của ăn được phân phối và chia sẻ với mọi
người như một cộng đồng Kitô Giáo lúc ban đầu. Chúa Giêsu thách thức chúng ta
phải xem xét lại những ưu tiên của chúng ta và cách chúng ta sử dụng tài
sản của chúng ta. Thay vì phát triển làm giàu cho chính mình, Chúa Giêsu muốn
mời gọi chúng ta trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa.
Reflection Friday 11th week
of Ordinary
What do you value most at
present? It could become an obstacle to follow Christ. Affection
binds us to people and not to God.
Many vocations to religious life are
put aside because of familial ties. Fornication becomes part of the
relationship of unmarried couples because there is fear of losing the partner
if either one opts for chastity. Peer pressure obliges one to accede even
if it is against his or her conscience. Absolute pursuit of wealth and
security can make us relentless and indifferent to the needs of others.
What does it mean to "store up
treasure for yourself with God?" You can make a money transfer not only to
your local bank, but to the bank in heaven through serious donations to help
the poor and the afflicted.
Offer
your barkada time to be with the family and bond with siblings and
parents. Chaste relationships are a good investment for a better
marriage, because they entail sacrifice.
These are treasures that do not get
destroyed or eaten up by moths and woodworms. Why do so many people live
as if there is no afterlife and so they live only to enjoy the things of this
world? Heaven exists, brothers and sister. It is a place full of
light, happiness and unending joy. So look for the things of
heaven. They are what can truly satisfy and give lasting peace and joy.
No comments:
Post a Comment