Friday, January 10, 2014

Suy Niệm Tn Mừng Luke 5:12-16 Thứ Sáu sau Lễ Hiển Linh



Chúng ta đã từng bao giờ bị người khác xa lánh hoặc bị tẩy chay, chúng ta đã bao giờ bị loại trừ giọng nói của chúng ta, hay vì màu da, giới tính, vì đời sống kinh tế, tôn giáo, hay đảng phái chính trị hoặc gia đình.?
            Hãy thử đặt chúng ta vào trong những trường hợp trên trong một vài phút, hãy thử tìm hiểu thế nào là tâm trạng, thế nào là cuộc sống của một người bị bệnh phong cùi trong thời của Chúa Giêsu. Chúng tay hãy cố gắng tưởng tượng thử quan sát cách thức Chúa Giêsu tiếp xúc và đối xử với người bệnh phong cùi trong bài Tin Mừng hôm nay như thế nào.
            Chúng ta hãy tự hỏi chính mình, chúng ta có phải loại người rất thích đối xử phân biệt với những người khác? Bây giờ là khoảng thời gian mà chúng ta cần nên phê phán về những hành động của chính mình, bởi những gì chúng ta đã làm cho người khác thì cuối cùng người khác cũng sẽ đối xử với chúng ta như thế .
            Như lời các cụ chúng ta thường nói, hay nói theo văn tự âu mỹ là theo nguyên tắc vàng”:  "Đừng làm cho (đối xử với) tha nhân những gì bạn không muốn người khác làm cho (đối xử với) bạn." Chúng ta chỉ cần nghĩ về sự đơn giản được minh chứng bằng đời sống của Chúa Giêsu. Ngài đã chọn một cuộc sống trong một môi trường đơn sơ, khó nghèo hơn có một cuộc sống sang trọng. Ngài đã chọn cuộc sống thấp hèn trong những  thiếu thốn khó khăn và đau khổ hơn là người gây ra những khó khăn, khốn đốn cho người khác. Chúa Giêsu muốn chúng ta phải biết sống đơn giản và khiêm tốn trong tất cả mọi thứ mà chúng ta làm. Chúng ta không nên phán xét người khác những hành vi của họ, vì cách ăn mặc, cách họ đi đứng hay cách nói chuyện và những  hành động của họ.
            Chúng ta hãy luôn luôn nhớ rằng mỗi người chúng ta có một cái đặc biệt riệng, hay độc đáo duy nhất theo cách riêng của mỗi người. Mỗi người chúng ta đã được Thiên Chúa tạo ra có những đặc điểm tốt và cũng có những điểm yếu. Chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng những phẩm chất mà chúng ta có và nếu có thể, hãy để những đặc điểm tốt của chúng ta được sử dụng trong việc cải thiện và làm tốt những người khác, đặc biệt là những người thiếu thốn và những người nghèo khó cũng giống như Chúa Giêsu đã làm cho người bị bệnh phong cùi trong bài Tin Mừng hôm nay.
            Lạy Chúa Giêsu, xin hãy sưởi ấm tâm hồn chúng con với tình yêu của Chúa và làm cho toàn thể  thân xác, tâm hồn của chúng con được sạch. Xin Giúp chúng con không bao giờ nghi ngờ tình yêu của Chúa cũng như không ngừng truyền rao về lòng thương xót và lòng từ bi của Chúa cho những người khác


REFLECTION
Have we ever been shunned or ostracized, ever been excluded because of our accent, skin color, gender, poverty, religion, politics, caste or family?
            Try to connect with that experience for a few minutes, try to understand what it meant to be a leper in Jesus' day. Try to observe how Jesus treated this remarkable leper.  Are we the type of person who is fond of discriminating against others?             It is about time that we should be critical towards our own actions because what we do to others will eventually be done unto us. 
            As the golden rule goes "Don't do unto others what you do not want others to do unto you." Just think about the simplicity exemplified by the life of Jesus. He chose to live in a plain environment than to have a luxurious life. He chose to suffer from hardships and pain than be the one causing it for others. Jesus wants us to be simple and remain humble in everything that we do. We do not have the right to judge others because of the way they look, act, or speak.
            Let us always remember that each of us is unique in our own ways. Each person created by God has strengths and weaknesses. We should learn to accept and respect these qualities we possess and if possible, let our strengths be used for the betterment of others especially the needy and the poor just as Jesus did to the leper in his day.


Fri 10th Jan 2014 Friday after Epiphany    
"Thưa Ngài, nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch". Chúa Giêsu giơ tay đụng vào anh ta và bảo: "Tôi muốn, anh sạch đi".  Đây là một cuộc trao đổi ngắn gọn giữa Người Phong cùi và Chúa Giêsu,  nhưng có một sức mạnh thu hút giữa người bị phong cùi, người tin rằng Chúa Giêsu quyền phép chữa lành và làm sạch những vết phong cùi trên thân thể của anh ta Chúa Giêsu Chúa chúng ta, đấng mà luôn luôn có tâm hồn quảng đại  luôn sẵn sàng hiến chính thân cho người khác, nhất là những người nào mà hằng mong muốn được tiếp nhận Ngài. Thật s trong thực tế thời đấy, chúng ta ít khi được nhìn thấy một người phong cùi tìm đến với với những sinh hoạt xã hội của dân do thái thời, đừng nói chi đến việc đến gần Chúa để câu xin được chữa lành phong cùi.  Nhưng nếu nhìn xa hơn, tuy nhiên, chúng ta thấy một người thực sự muốn được chữa khỏi nhưng sẽ phải tiếp tục chịu đau khổ của chính mình nếu Thiên Chúa muốn điều đó xảy ra cho anh ta.
            Chắc chắn có nhiều điều để chúng ta phải học hỏi từ nơi người phong cùi này. Mặc dù một số người trong chúng ta có thể có một số bệnh lý không thể chữa khỏi hết được, nhiều người trong chúng ta thực sự đã mất đi lòng tin tưởng khi những sự không may xảy đến cho chúng ta vì những bất lực của tâm linh mà đi đến sự sa ngã, tôn thờ chủ nghĩa vật chất và niềm tự hào đã mang lại cho chúng ta những thất vọng hơn là những hy vọng khi chúng ta có niềm tin.
            Chúng ta có thế nhìn thấy chính mình trong người bệnh phong cùi hôm nay khi chúng ta cầu xin Chúa giúp chúng ta được ơn chữa lành bệnh tật chúng ta đang có hay một ân sũng đặc biệt nào đó, hay chúng ta chỉ muốn Chúa phải cho chúng ta những gì chúng ta nghĩ Chúa phải làm cho chúng ta?  Như người bệnh phong cùi trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta có thậm chí sẵn sàng để cho Chúa chữa lành chúng ta về những sự yếu đuối của chúng ta?

REFLECTION
Lord, if you will, you can make me clean." And Jesus said, "I will; be clean."  This is a brief but very powerful exchange between a man who believes that Jesus has the power to cure him and our Lord who is undoubtedly ever so generous in giving of Himself to anyone who whishes to accept him.  The interaction is deceivingly simple. On the surface, we merely see a leper asking to be cured. Looking beyond the surface, however, we see a man who truly wants to be cured but will subject himself to continue his suffering if God willed it for him. He asked with such poignant humility that bespoke of his poverty in spirit. There is certainly much to learn from this man. Although some of us may have an incurable physical illness much like him, more of us are actually inflicted with the spiritual incapacity that false values like self- indulgence, materialism and pride bring. In the former, we often hope to be cured; but this is not so with the latter.
Do we see ourselves in this man when we ask God to help us with something that inflicts us or do we demand what we think is due us? Like this man, are we even willing to let God heal us of our infirmities?
 


No comments:

Post a Comment