Monday, January 27, 2014

Suy Niệm bài đọc thứ Ba Tuần Ba Thưòng Niên (Mark 3:31-35 - 2 Sm 7: 12b-15, 17-19)



Ca tụng và ngợi khen Thiên Chúa với những tiếng hát rền vang , có thể làm cho một số người trong chúng ta có thể khó chịu hay thấy việc này làm họ đáng xấu hổ khi chúng ta ca tụng Thiên Chúa nơi công cộng. Vua David, trong bài đọc thứ Nhất,  người cai trị một dân tôc hùng mạnh thời bấy giờ đã dám tỏ lòng tôn kính Thiên Chúa một cách công khai mà không cảm thấy xấu hổ một chút gì. Ông nhảy múa, ca hát chúc tụng Thiên Chúa của ông trước mặt mọi người. Và ông đã hề không quan tâm về những gì người khác đang nghĩ về ông. Đây là cách chúng ta cũng cần nên học nơi vua David. Là Kitô hữu, chúng ta không nên cảm thấy xấu hổ với những việc chúng ta công khai bày tỏ đức tin của chúng ta, nhất là trong cái xã hội ngày nay, ngay trên đất nước của chúng ta. .
            Tạ ơn làm công việc của Thiên Chúa với niềm vui trong m hồn là chúng ta làm đẹp lòng Thiên Chúa. Chúng ta cũng không nên biết hay để ý tới những gì người khác nghĩ về chúng ta, miễn là chúng ta biết sống và làm theo ý (muốn) của Thiên Chúa. Sống trong những giới răn Chúa dậy mà không có chi là nghi ngờ, Sống trong việc củng cố đức tin của chúng ta trong tất cả những áp lực của thời đại, của những người chung quanh không phải là một việc dễ dàng. Tuy nhiên, chúng ta đã khẳng định là chúng ta là con cái của Thiên Chúa, anh chị em trong Chúa Kitô, chúng ta có thể cùng nhau và giúp nhau giữ vững niềm tin nơi Thiên Chúa,
            Chúng ta làm theo như ý định của Thiên Chúa nơi mỗi người chúng ta? Có lẽ rất khó khăn cho chúng ta để chống lại những ước muốn và cám dỗ của xác thịt, khi chúng ta đang phải đối mặt với những thú vui trần tục sự ham muốn của thế gian. Là con người, chúng ta ai cũng cái xu hướng đi theo cái bản ngã xác thịt những cám dỗ của thế gian. Nhưng trong  bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta rằng bất cứ ai nghe lời Chúa và làm theo ý muốn của Thiên Chúa là anh em và mẹ của Ngài. Trong khoảnh khắc chúng ta cam kết với Chúa chấp nhận Ngài là Thiên Chúa và Đấng Cứu Rỗi của chúng ta, chúng ta đã được trở thành là những thành viên trong gia đình của Ngài.
            Lạy Chúa là Thiên Chúa, chúng con cảm tạ Chúa vì Chúa đã đem chúng con gộp nhập vào trong gia đình của Chúa. Đó là một sự ràng buộc bởi một mối quan hệ thiêng liêng vĩnh cửu. Lạy Chúa, chúng ta cầu xin Chúa  giúp chúng con biết  phát triển trong sự nhạy cảm tâm tinh để xem tất cả những người xung quanh chúng con như anh chị em một nhà, là con cái của Chúa, trong vương quốc mà Chúa Giêsu, Chúa chúng con đã công bố là Ngài sẽ mang lại khi ngài lại đến.

REFLECTION
Praising and worshipping God aloud – some of us may find this embarrassing and disturbing especially when done openly and publicly. But David paid tribute to God without feeling ashamed of what he was doing. He didn't care what other people thought of him. This is how we also should be, as Christians, and not feels shame in publicly expressing our faith. Giving thanks and doing God's work with joy in our hearts pleases the Lord. It doesn't matter what other people think as long as we live in accordance with the Lord's will. Following His commands without doubt, strengthening our faith amid all the pressures; these are not easy. Yet we claim to be God's sons, daughters, brothers or sisters in Christ.
            Do we do the will of God? Perhaps it is difficult to fight evil when we are confronted with worldly pleasures and desires. As humans, we have the tendency to go astray and give in to the temptations of the world. But Jesus in the Gospel reminds us that whoever does the will of God is his brother, sister and mother. The moment we commit ourselves to the Lord and accept him as our God and Savior, we become part of his family.
 Lord God, thank you for including us in Your family that is bound by an everlasting spiritual bond. Help us Lord, we beseech You, to develop that spiritual sensitivity to see all those around us as fellow siblings, Your children, in the kingdom which Jesus announced and which he brings to completion.

No comments:

Post a Comment