Một ít bánh mì và hai con cá.làm sao mà đủ
để nuôi bao nhiêu đây người? Khi biết bao nhiêu người đang
lạc lối, và họ đang cần người chăn dắt họ, nhưng họ đã từ chối được dẫn dắt, thế
thì chúng ta phải làm những gì đây? Chúng ta có thể xua đuổi họ càng xa chúng ta càng bao
nhiêu thì càng tốt bấy nhieu! hay chúng ta có thể cố gắng giữ khoảng cách và tránh xa họ và những vấn đề của
họ (mà thực sự cũng có thể là những
vấn đề của chúng ta nữa). Chúng ta có thể tuyệt vọng. Chúng ta có thể chạy xa. Hoặc chúng ta có thể yêu thương họ chân tính và
chúng ta có thể yêuthương họ trước, vô điều kiện, hãy
yêu thương họ một lần nữa. Và yêu thương họ thêm môt lần nữa. Đó là những gì mà Thiên Chúa của chúng ta đã làm cho
chúng ta và
Ngài tiếp tục làm cho chúng ta mỗi ngày trong cuộc sống của chúng ta.
Những
món quà, tài năng và khả năng giới hạn của
chúng ta sẽ không thể giúp nuôi
ăn cho tất cả những người đang đói khát
và không đũ áo quần để giúp cho tất cả những người không đủ mặc, Và giúp làm giảm bớt những người bần cùng,
nghèo khổ một cách hoàn toàn! . Nhưng với những hống ân và ơn sủng của Thiên Chúa sẽ
đến và
một ngày nào đó sẽ không còn nguới đói khát, không còn những nỗi buồn, lo âu , Không còn bệnh tật, không còn những sự nghèo hèn đói khổ
. Thiên Chúa sẽ làm phép lạ và làm cho điều này xảy ra mà không phải do chúng ta. Tuy nhiên, Thiên Chúa sẽ không
làm cho chúng ta những gì mà chúng ta có thể làm được với Khả năng của chúng ta. Đó là tất cả những gì trong vòng phạm vi hoạt động và khả năng của chúng ta để chúng ta có thể chia sẻ
những nguồn lực ít ỏi mà chúng ta có, một vài ổ bánh mì và vài con cá, với những người đang cơn đói
khát. Chúng
ta có thể chia sẻ sự giàu có (phong phú) củaTin Mừng. Chúng ta có
thể chia sẻ lòng thương xót và sự tha thứ, như Chúa Giêsu, bằng lời nói và cá việc làm của chúng ta, chúng ta có thể giúp mọi người hiểu và đi đến chỗ mà họ có thể tin rằng họ được yêu
thương và họ đáng yêu và đáng được ấp ủ. Chúng ta có thể làm được điều đó nếu chúng ta sẵn sàng và vui lòng chia sẻ những gì mà bản thân chúng ta đã nhận được
Lạy Chúa, Xin Chúa giúp chúng con biết sẵn lòng đem
Tin Mừng của Chúa đến cho những người nghèo bằng tình yêu thương chân thành như Chính Chúa đã dành cho chúng
con và thương yêu chúng con.
Tue 7th Jan 2014 Tuesday after Epiphany
Some bread and some fish what good are they when so
many are hungry and need to be fed? When so many are lost and in need of a
shepherd but refuse to be shepherded, what are we t,o do? We can try and send
them away. We can try and distance ourselves from them and their problems
(which really are also our problems). We can despair. We can run. Or we can
love. We can love them first. And love them again. And love them again. Which is
what our God does for us over and over again.
Our
limited gifts and talents and abilities are not going to feed all the hungry or
clothe all the naked or completely alleviate poverty. But with God’s grace
there will come a day when there will be no more hunger, no more sadness, no
more illness and no more poverty. God will make it happen, not us. Yet God will
not do for us what we can do for ourselves.
It is
within our purview to share what meager resources we have, our few loaves of
bread and fish, with those who are hungry. We can share the riches of the
Gospel. We can share mercy and forgiveness. Like Jesus, by our words and
actions we can help people to understand and come to believe that they are
loved and lovable and cherished. We can do it if we will share what we
ourselves have first received. Lord,
help me to bring the Good News to the poor.
No comments:
Post a Comment