Tuesday, January 14, 2014

Suy Niệm Tin Mừng Mark 1:29-39 Thứ Tư Tuần I Thường Niên.



 Sống trên đời này, con người chúng ta không ai có thể tránh được tất cả những bệnh tật, những đau khổ và khó khăn đến với chúng ta trong thực tế, Vì thế chúng ta cần kêu nàI, cầu xin ơn để chữa bệnh. Nhưng với lực lượng ma quỷ với luôn ở bân cạnh và luôn muốn có sự ảnh hưởng của chúng trong cuộc sống tâm linh của chúng ta, chúng ta cần khiêm tốn chạy đến xin Chúa ơn giải thoát. Tuy nhiên, trước khi chúng ta biết những gì chúng ta muốn, Chúa đã biết và sẵn sàng để giúp và ban cho chúng ta những gì chúng ta cần. Ngài chắc chắn sẽ nắm chắc lấy bàn tay run rẩy của chúng ta để  cho con sốt có thể trục xuất ra khỏi con người của chúng ta. Ngài đặt nhẹ bàn tay dịu dàng trên chúng ta, và những giọng nói đang dằn vặt  chúng ta sẽ nên  im lặng. Sứ mệnh đó vẫn còn được tiếp tục đến ngày nay.. Nhưng điều này chỉ có thể xảy ra nếu chúng ta sẵn lòng để Thiên Chúa chiếm ngự trong cuộc sống của chúng ta. Và điều này chỉ có thể ảnh hưởng đến chúng ta nếu chúng ta bằng lòng cho phép Ngài ôm giữ chúng ta, và để Ngài quan tâm đên cuộc sống sâu đậm của  chúng ta.
               Trong Tin Mừng, chúng ta đọc về cách Chúa đã làm phép lạ và giúp rất nhiều người bị bệnh nạn, tật nguyền. Khi họ cảm thấy tuyệt vọng tột cùng, họ đã n mình xuống dưới chân Chúa để cầu xin sự giúp đỡ họ biết rằng Ngài luôn sẵn sàng ban cho họ những ơn mà họ xin.   Tuy nhiên, nếu chúng ta chỉ để những chữ “phép lạ này còn nguyên trên trang sách Thánh Kinh mà không biết Thần kính kêu xin, thì chúng ta sẽ không bao giờ có thể thực sự trải nghiệm được tình yêu của Ngài được khắc trong sâu trong tâm hồn của chúng ta. Nhưng sự cứu chữa được khỏi bệnh tật và chinh phục được sự cám dỗ của ma quỷ nơi chúng ta chỉ có thể thành công tốt đẹp với sự vuốt ve âu yếm và lòng yêu thương và đô lượng của Chúa . Và điều này có thể diễn ra trong một cách tế nhị và thành tâm nghĩa nếu như chúng ta vững tâm đặt niềm tin cậy vào nơi Chúa như một người bạn thân tình  choàng vai nhau trong những câu chuyện đầy cảm hứng, qua những lời cầu nguyện biểu hiện sự khiêm tốn về sự hiện diện liên tục của Đức Kitô ở nơi giữa chúng ta. Chúng ta hãy cầu xin cho chúng ta được ơn biết nhận thức để chúng ta có thể nhận ra tình yêu của Chúa trong những nơi và những  khi thật bất ngờ trong những khoảnh khắc đáng ngạc nhiên mà Chúa đã tạo ra.

REFLECTION
As daunting illness enters into our reality, we imploringly pray for healing. When there are evil forces out there that seem to be affecting our balance, we humbly ask for deliverance. However, even before we know what we want, Jesus is already willing to give us what we need. He firmly grasps our trembling hands so that the fever may leave us. He places his gentle palms over us, and the tormenting voices are silenced. The mission continues even up to this very day. But this can happen only once we let him into our lives. This can affect us only if we allow him to hold us, to deeply care for us.
             In the Gospels, we read about how he helped so many people in distress. When they felt that they were on their last legs, they threw themselves at his feet begging for help which he willingly offered. However, if we just let these miracles remain as words on pages, we can never truly experience his love being etched in our hearts. But salvation from sickness and conquest of demons in our midst becomes possible only with his touch of love and compassion. And this can unfold in the most subtle of ways – through the gentle and reassuring embrace of a trusted friend, from the inspiring conversation with an acquaintance, through the prayers sent over the internet — these are all humble manifestations of the continuing presence of Christ in our midst. Let us beg for the grace of awareness so that we may recognize his love in the most unexpected of places and in the many surprising moments he creates.

No comments:

Post a Comment