Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần 20 Thường niên
Trong câu chuyện ngụ ngôn về Nước thiên đàng, chủ vườn nho trả công cho những người làm vườn cho ông với số tiền ngang nhau, không kể người làm sớm hay đến trể. Có lúc trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta cũng đã thấy những việc như thế xảy ra nhưng chúng ta cũng sẽ không bằng lòng và chấp nhận nếu như chúng ta là những người thợ tới sớm làm sớm. Chúng ta cũng sẽ nghĩ là ông chủ của chúng ta đã không công bằng.... ó lẽ chúng ta cũng sẽ được nghe "Này bạn, tôi đã không bất công với bạn, không phải là chúng ta đã đồng ý về giá cả tiền công cho mỗi ngày rồi sao? Vì vậy, hãy cầm lấy những gì của bạn mà đi. Tôi muốn trả tiền công cho người làm trễ bằng bằng lương công nhật của bạn là quyền của tôi. Anh nghĩ tôi không có quyền làm những việc như tôi muốn với tiền của tôi sao? Tại sao bạn lại ghen tị với cái lòng tử tế của tôi?”
Theo cùng một cách, việc Thiên Chúa sẽ ban thưởng cho chúng ta theo như ý Ngài muốn, cho dù chúng ta đã theo Chúa và phục vụ Chúa cả đời hay chỉ là một phần sau cuối của cuộc đời. Phần thưởng rộng lượng của Chúa ban cho chúng ta là được chia sẻ cuộc sống với Ngài trên thiên đàng là sự tự do của Ngài vì thế Ngài ban cho ai khi nào và cho ai những gì Ngài muốn. Thực sự không ai trong chúng ta có thể được hưởng phần thưởng của Chúa trên thiên đàng nếu Chúa không rộng lương và khoan hồng cho tội lỗi của chúng ta.
Hai điều quan trọng: thứ nhất, đó là chúng ta phải cộng tác, làm việc với Chúa và cho Ngài những gì khi Ngài cần đến nơi chúng ta, và thứ hai, là chúng ta phải sẵn sàng khi Ngài đến với chúng lần thứ hai và thanh toán sổ nợ đời của chúng ta với Ngài nhất là về cách sống và những việc của chúng ta đã làm trong cuộc sống.
Chúng Ta hãy cảm ơn Chúa vì lòng tốt và nhân hậu của Ngài đã dành cho chúng ta và đối sử với chúng ta một cách tự do hoàn toàn không ép buộc, Chúng ta hãy sống và cầu nguyện để nhận được phần thưởng sự sống đời đời trong Ngài và mãi mãi.
REFLECTION Wednesday 20th Ordinary Time: Scripture: Matthew 20:1-16
In this parable about the kingdom of heaven, the vineyard owner pays his workers the same amount, whether they worked from the beginning of the day or started at later hours.. Questioned about this, that this seemed unfair, the land owner retorted, "Friend, I have not been unjust to you. Did we not agree on a denarius a day? So take what is yours and go. I want to give to the last the same as I give to you. Don't I have the right to do as I please with my money? Why are you envious when I am kind?"
In the same way God will reward us as he wishes, whether we have served him all our life or only for part of our life. His generous reward of sharing life with him in heaven is freely his to give, when to give and to whom to give. No one is really entitled to heaven and God's rewards. Two things are important: first, that we do our work for God, and second, that we are ready for him when he comes to demand an accounting on how we have done our work in life.
We thank God for his goodness to us, completely out of his liberality, and live and pray so as to receive his reward of life with him for all eternity.
Wednesday 20th Sunday in Ordinary Time
Opening Prayer: Lord
Jesus, your magnanimity knows no bounds. Grant that I may know you so that I
may love you more fully and follow you more faithfully.
Encountering Christ:
1.
Unique and Personal Magnanimity: When we reflect on God’s attributes as revealed in
the parables, we do not always see ourselves as the beneficiaries of such
goodness. We can remain on the abstract level in our prayer. God is generous to
all, to humanity in general. But to us personally? Absolutely! How many times
has he forgiven us, strengthened us, enlightened us! Which worker in the
vineyard are we? Have we come early in the day to labor in his vineyard and so
now expect great recompense, or do we labor with a sense of gratitude for the
opportunity to serve? Have we come into the vineyard later, procrastinating and
reluctant? Or do we now rejoice in his goodness as he rewards us with
blessings?
2.
His Heart, My Heart: God waits for each soul to enter his vineyard with
infinite patience. He invites us constantly to participate in his life and his
mission. God celebrates each soul who enters. But we can be quick to mete out
judgment upon those who have delayed. Let us reflect in this parable on the
heart of the Father and pray that we may have a heart like his, one that
anticipates with hope the coming of others into the vineyard and rejoices in
the beneficent goods that the Lord desires to pour out on all.
3.
“The Last Will Be First, and the First Will Be Last”: Jesus desires that we understand this fundamental
truth. Humility is the prerequisite to entering into his Kingdom. No matter
where we come from, whatever our past, recognizing his welcoming arms and the
gift he readily bestows on us wins us a great reward. This is humility: living
in the truth of who we are before God and who God is for us. Humility allows us
to take first place in his eyes because we acknowledge that we have been
received into God’s grace and that everything is an undeserved gift.
Conversing with
Christ: Lord Jesus, pour out
your blessing on all whose hearts are hardened: those who refuse to welcome you
into their lives, those who say they are Christian but do not live with your
generous and merciful heart, and me when I close myself off to rejoicing with
you for your bountiful goodness.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will reflect on the
attitudes of my heart, trying to see all the blessings you offer me.
Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần 20 Thường niên
Mỗi khi chúng ta bị gắn cho cái danh từ là đồ thứ 'đạo đức giả' chúng ta thường bực tức và tự kiểm tra chính mình, xem xét lại bản thân của mình và những gì mình đã làm, phần lớn chúng ta không ai muốn bị gọi là kẻ đạo đức giả. Thường khi ra ngoài đường, sống giữa xã hội, chúng ta lo sợ về hình dáng bên ngoài của chúng ta, chúng ta sợ những gì người khác sẽ nói về chúng ta, về vóc dáng, cách ăn mặc nói chung là chúng ta sợ người ngoài nói về “bộ xương cách trí” của chúng ta trong lớp quần áo của chúng ta mặc bên ngoài. Chúng ta có xu hướng che giấu những cái mặt tối hay những cái xấu xa trong cuộc sống của chúng ta, cũng giống như việc chúng ta thích quét bụi bẩn của chúng ta ở mặt trên tấm thảm, còn che đậy đất cát ở bên dưới.
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu Kitô kêu gọi chúng ta hãy sống thật sự như những người thật đang sống với tâm hồn biết yêu thương và nghĩ tới người khác, mà không phải là sống như người chỉ biết sống trong cái vỏ tầm thường như những người vô đạo chỉ biết nghĩ đến mình, nghĩ đến với cái vỏ hào choáng bên ngoài để khoe khoang diện mạo, để dễ tiện việc kiếm lợi cho cá nhân của mình mà thôi. Vì thế hôm nay Chúa muốn chúng ta nên phải biết sẵn sàng cởi bỏ cái vỏ bề ngoài hay thói đạo đức giả của chúng ta, và biết chân thành ngay chính trong tâm hồn chúng ta, biết yêu thương người như Chúa đã yêu chúng ta?
Lạy Chúa, xin dạy cho chúng con có tâm hồn giống như Chúa, để chúng con có thể biết yêu theo cách mà Chúa đã yêu chúng con.
REFLECTION
Whenever we encounter the word `hypocrite' we often are challenged to examine ourselves, mainly because we do not want to be hypocrites. We are concerned about our external image, about what others will say of us, about our skeletons in our closets. We tend to hide the dark side of our lives, we sweep our dirt under the rug. Christ calls us to be REAL loving and caring persons, not in a mediocre way but in an uncompromising real way – HIS WAY. Are we willing to strip off our hypocrisy, be sincere in our hearts, and love as he loves?
Lord, teach our hearts to become like yours that we may love the way you love
No comments:
Post a Comment