Wednesday, August 31, 2022

Suy Niệm Tin Mừng -Thứ Năm Tuần 22 Thường Niên

 Suy Niệm Tin Mừng -Thứ Năm Tuần 22 Thường Niên (Luke 5:1-11)

Sự kiên nhẫn và chịu đựng là điều tất cả mà chúng ta cần phải có, đặc biệt là trong thế giới đáng sợ và tiêu cực hôm nay. Trong thơ gởi cho dân chúng Thành Côlôxê, Thánh Phaolô mời gọi chúng ta cầu nguyện để cho chúng ta có được tinh thần khôn ngoan và hiểu biết, để chúng ta có thể được biến đổi và được sống trong cuộc sống vui vẻ và được xứng đáng với Chúa. Những người này là những người sẵn sàng biết chia sẻ kho báu gia tài mà Thiên Chúa dự định sẽ ban cho chúng ta. So với sự kế thừa này, những đau khổ của thế giới này sẽ không còn là gì cả.
Chúa Giêsu tìm kiếm chúng ta và mời gọi chúng ta, Ngài luôn quan tâm mà chẳng cần biết chúng ta là ai. Thánh Phêrô đã quá lo sợ và hãi hùng sau việc thả lưới bắt cá một cách kỳ diệu. Ông ta biết là Chúa Giêsu đã giúp các ông, và ông tự cảm thấy xấu hổ và không xứng đáng trước sự hiện diện của Chúa. Nhưng Chúa Giê-su hứa sẽ giúp hoán cải ông và sẽ làm cho ông trở nên một người đánh lưới người. Chúa Giêsu đã không gọi ông Phêrô vì sự thánh thiện hay sự hoàn hảo của ông ta, Qua các sách Tin Mừng chúng ta biết rõ ràng rằng là ông ta không phải là người hoàn hảo hay Thánh thiện. Nhưng Chúa đã chọn ông và gọi ông vì Chúa đã đã đọc được rõ tâm hồn ông ta và muốn ông ta làm môn đệ của Ngài.Chấp nhận ơn gọi của Chúa là một hình thức khiêm tốn và biết ơn. Chúng ta không nên thu mình trong cái vỏ ốc trong sợ hãi hoặc phồng mình lên với cảm giác là vượt trội xa hơn người khác.
Chúa Giêsu là người làm chủ chúng ta; Chúa Giêsu có thể làm được mọi thứ Ngài muốn. Ngài sẽ biến chúng ta thành người mà Ngài muốn dùng chúng ta trong công cuộc cứu rỗi của Ngài.
Lạy Chúa, chúng con cảm tạ và biết ơn Chúa vì Chúa đã gọi con và đã chọn con trong công việc mà Chúa muốn con làm... Xin Giúp con có can đảm và kiên nhẫn để sống và làm theo ý Chúa..

Reflection 22nd Week in Ordinary Time: Thursday 5th September 2019
Col. 1:9-14; Ps. 98(97):2-4,5-6; Lk. 5:1-11 (Ps Wk II)
Patient endurance is something we all need, especially in our scary and negative world. Colossians invites us to pray for the spirit of wisdom and understanding, so that we may be transformed and live joyful lives worthy of God. Those who do so will share in the inheritance that God intends for us. In comparison to this inheritance, the sufferings of this world are nothing.
Jesus seeks us out and calls us just as we are. Peter was afraid after the miraculous catch of fish. He knew Jesus was responsible, and he felt unworthy in his presence. But Jesus promised to make him a fisher of people! Jesus did not call Peter because of his holiness or perfection — the gospels are clear that he was very imperfect. He called him because he read his heart and wanted him for an apostle.
Accepting God’s call is a form of humility and gratitude. We should neither shrink back in fear nor puff ourselves up with a sense of superiority. Jesus is the one in charge; Jesus makes everything possible. He will make us into who he wants us to be.
Lord, I am grateful for Your call.

Suy Niệm Tin Mừng -Thứ Năm Tuần 22 Thường Niên 2022 (Luke 5:1-11)
Qua bài tin mừng hôm nay, Chúa Giê-su đã lên thuyền của ông Simon Phê-rô: chúng ta thấy Thiên Chúa luôn chủ động trong mối quan hệ của Ngài với chúng ta. Chúa đã tạo ra chúng ta mà không cần hỏi chúng ta. Ngài đã tìm cách cứu rỗi cho chúng ta theo sáng kiến của riêng Ngài. Tuy nhiên, Ngài đang chờ đợi sự phản hồi của chúng ta và sự hợp tác của chúng ta. Phản ứng đầu tiên của chúng ta là đáp lại sáng kiến của Thiên Chúa là đức tin (GLCG 166). Trong phân đoạn này, chúng ta thấy Chúa Giê-su chủ động trong mối quan hệ với ông Phê-rô. Chúa Giê-su đã chọn thuyền của ông Phê-rô trong số nhiều thuyền khác và chính Chúa đã xin phép ông Phê-rô để bước vào cả con thuyền lẫn cuộc sống của ông. Ông Phê-rô đã sẵn sàng nhận lời. Sau đó, Chúa Giê-su thực hiện bước tiếp theo là nói với ông Phêro là hãy thả lưới bắt cá. Chúng ta chỉ có thể đáp lại lời mời của Chúa, và ngay cả phản ứng tích cực của chúng ta cũng là kết quả của những ân sủng mà Chúa ban trong tâm hồn chúng ta.
Qua câu chuyện thả lưới, chúng ta thấy ông Phêrô và các bạn cùng thuyền đánh cá của ông đã chán nản vì vất vả suốt đêm, mà đã không đánh bắt được một con cá nào cho dù các ông có những đánh cá trong vùng kinh nghiệm nhiều năm. Nhưng vì sự vâng lời Chúa Giêsu các ông đã thả lưới một lần nữa, các ông đã chiến thắng với mẻ lưới đầy cá cho dù lưới thả gần bờ. Nhưng các ông biết là sự chiến thắng này không phải là do nổ lực hay kinh nghiệm của các ông mà do Chính Chúa Giêsu. Các ông đã được mẻ lưới đày cá lớn vì các ông đã biết vâng lời và thực hiện theo sự chỉ dẫn của Chúa Giêsu.
Cũng giống như Phêrô và các bạn đánh cá của ông, chúng ta thường hay bất mãn và chán nản mỗi khi chúng ta thất bại sau những cố gắng, những nỗ lực, và tài nguyên của chúng ta để đạt được tới một mục tiêu mà chúng ta đã đưa ra. Có lẽ chúng ta đã tự mình, tự hào để cố gắng quá hết sức, để làm điều đó một mình một cách tự cao, tự đại. Cái tôi, cái tự ái, và sự yếu đuối của chúng ta đã làm cản trở sự thành công của chúng ta. Thêm một lần nữa, chúng ta nên cố gắng thực hiện những nỗ lực này trong sự cố gắng, trong sự vâng phục, và sự hợp tác với Chúa Giêsu thì có lẽ chúng ta sẽ bắt nắm được trong tay một nắm bắt tuyệt vời! Chúa Giêsu không mấy quan tâm đến những bối rối và những sự yếu đuối và bất xứng của Phêrô và cũng như sự bất xứng và yếu đuối của chúng ta.
Một lần nữa, cuộc hành trình của chúng ta không phải chỉ là những bản chất cá nhân hoàn hảo hay là những thành tích cá nhân. Nhưng nếu Chúa Giêsu kêu gọi chúng ta, Ngài ta sẽ trang bị hành trang cho chúng ta để trở thành những người mà Chúa muốn. Chúa sẽ làm cho chúng ta trở thành những kẻ đánh lưới người. Hãy để Chúa Giêsu làm chủ và hướng dẫn cho cuộc đời của Chúng ta, Ngài không những chỉ là một nhà tư vấn thường xuyên bình thưòng, nhưng là một đạo diễn cho cuộc đời chúng ta để đưa chúng ta đến gần với Thiên Chúa.
Lạy Chúa, chúng con biết ơn Chúa vì đã cho chúng con cơ hội đến trước mặt Chúa trong giờ chầu và cầu nguyện này. Xin Chúa nâng cao niềm tin của chúng con để chúng con có thể tin vào lời của Chúa và vào những việc làm quan tâm của Chúa sâu sắc hơn trong cuộc sống của chúng con. Xin Chúa hãy củng cố tình yêu của chúng con để đáp lại những hành động đó, và củng cố hy vọng của chúng con để duy trì vững chắc khi sự hiện diện của Chúa dường như ít rõ ràng hơn đối với chúng con.

Thursday 22nd Ordinary Time
Opening Prayer: Lord, I ask you during this time of prayer to help me to hear you better when you call and to respond with humility and docility. I know that you are the source of the abundant blessings of my life. Give me the grace to be grateful for your presence, and help me to leave behind anything that separates me from you.

Encountering Christ:
1. Posturing: At the beginning of this famous passage, Jesus was standing. Crowds were filing into position, wanting to find a spot where they could hear the teacher's words. Jesus saw an opportunity to get out on the water, which would allow him a little space to breathe and enable his voice to carry without shouting. He even sat down, signaling to the crowd that he was comfortable with this arrangement and perhaps inviting the people, voicelessly, to do the same. One need not be a behavioral scientist to infer much from observing our body language. What kind of message do we send when listening to a spouse, children, parishioners, or coworkers? Are we attentive to each person, or do we seem preoccupied? Does our body language at Mass reflect our enthusiasm for giving God his due praise and worship? What does Our Lord see when we approach him for communion? A soul hungry for the bread which comes down from Heaven?
2. Know Thyself: A most important posture was demonstrated in today’s Gospel by Simon Peter, who knelt in front of his Lord and Savior. Each of the actions Peter took that night is instructive to us, but he was most definitely not the protagonist. Peter was responding to Christ’s actions in his life. Christ encouraged him to go into the deep, caused a miraculous catch of fish, invited him to swallow his fears, and extended an important life-changing invitation to follow him. Christ always makes the first move in our lives, and our response should be one of receptivity, assuming what some call a “Marian posture.” Indeed, as members of the Church, which is the bride of Christ, it is always helpful for us to contemplate (and try to replicate) the receptivity shown by the Blessed Mother when she gave her simple fiat to the Angel Gabriel at the Annunciation: “Behold, I am the servant of the Lord; let it be done to me according to your word” (Luke 1:37-38).
3. The Three “R”s: Simon Peter, in his actions in those few moments with Jesus–embracing his command, falling to his knees, acknowledging his sinfulness, and choosing to follow–demonstrated a great awakening in spiritual maturity. When we attended grade school, each of us attempted to master “reading, writing, and ’rithmetic”; once we did, these skills allowed us to grow in understanding of our material world. Peter’s receptivity, repentance, and reverence reflect three key dispositions that allowed him to grow in understanding of the spiritual realm. These three dispositions will serve us well also. Our efforts, though, will never be enough. Even Peter, under the duress of Jesus being captured, failed in his pledge to “never deny” his Lord. Thankfully, our resurrected Lord would repeat the miracle of the great catch of fish (see John 21:1-19), and give Peter the opportunity to repent and recommit to following him. Not only does Christ always make the first move, he always delights in receiving us back after we fall.
Conversing with Christ: Jesus, I thank you for reminding me that you called simple and sinful men to follow you as your first disciples. You do not wish for me to be weighed down by my failings; instead, you desire me to follow you and to receive the abundant graces that you wish to shower upon me and anyone else who chooses to follow you.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will read John 21:1-19 in light of today’s Gospel and reflect on how you have worked in my life.
For Further Reflection: For more on the idea of the Blessed Mother’s receptivity, you may wish to reflect on this passage from the 2004 document from the Congregation for the Doctrine of the Faith: Collaboration of Men and Women in the Church and in the World:

Reflection 22nd Week in Ordinary Time: Thursday 5th September 2019
Col. 1:9-14; Ps. 98(97):2-4,5-6; Lk. 5:1-11
Patient endurance is something we all need, especially in our scary and negative world. Colossians invites us to pray for the spirit of wisdom and understanding, so that we may be transformed and live joyful lives worthy of God. Those who do so will share in the inheritance that God intends for us. In comparison to this inheritance, the sufferings of this world are nothing.
Jesus seeks us out and calls us just as we are. Peter was afraid after the miraculous catch of fish. He knew Jesus was responsible, and he felt unworthy in his presence. But Jesus promised to make him a fisher of people! Jesus did not call Peter because of his holiness or perfection — the gospels are clear that he was very imperfect. He called him because he read his heart and wanted him for an apostle.
Accepting God’s call is a form of humility and gratitude. We should neither shrink back in fear nor puff ourselves up with a sense of superiority. Jesus is the one in charge; Jesus makes everything possible. He will make us into who he wants us to be.
Lord, I am grateful for Your call.

Suy Niệm Tin Mừng -Thứ Năm Tuần 22 Thường Niên (Luke 5:1-11)
Qua bài tin mừng hôm nay, chúng ta thấy ông Phêrô và các bạn đánh cá của ông đã có được những kinh nghiệm tuyệt vời khi nghe lời Chúa Giêsu và thả lưới xuống biển một lần nữa, sau khi vất vả suốt đêm các ông không bắt được một con cá nào. Nhưng vì đức vâng lời vơà lòng Tin nơi Chúa Kitô, cuối cùng ông Phêrô và các bạn đã chiến thắng với mẻ lưới đầy cá. Sự chiến thắng này không phải là do nổ lực của các ông mà là do quyền năng của Chính Chúa Giêsu. Các ông đã có được mẻ cá lớn vì các ông đã biết vâng lời và thực hiện theo sự hướng dẫn của Chúa.
Cũng giống như ông Phêrô, chúng ta thường hay bất mãn và chán nản mỗi khi chúng ta thất bại sau những cố gắng để đạt được tới một mục tiêu mà chúng ta đã đưa ra. Có lẽ chúng ta đã tự hào, ỷ nại vào trí óc thông minh, và sức khoẻ của mình và quên mất sự hiện diện của Chúa nơi chúng ta. Cái tôi, cái tự ái, và sự yếu đuối của chúng ta đã làm cản trở sự thành công của chúng ta. Thêm một lần nữa, chúng ta nên cố gắng thực hiện những nỗ lực này trong sự cố gắng, trong sự vâng phục, và sự hợp tác với Chúa Giêsu thì có lẽ chúng ta sẽ bắt được nhiểu cá hay những thảnh công tuyệt vời, vì có Chúa gíupư chúng ta! Chắc chắn là Chúa Giêsu không mấy quan tâm đến những bối rối và những sự yếu đuối và bất xứng của Phêrô và cũng như sự bất xứng và yếu đuối của chúng ta.
Một lần nữa, cuộc hành trình của chúng ta không phải chỉ là những thành tích cá nhân hay cái bản chất cá nhân hoàn hảo. Nhưng nếu Chúa Giêsu kêu gọi chúng ta, Ngài ta sẽ trang bị hành trang cho chúng ta để trở thành những người mà Chúa muốn. Chúa sẽ làm cho chúng ta trở thành những kẻ đánh lưới người. Hãy để Chúa Giêsu làm chủ và hướng dẫn cho cuộc đời của Chúng ta, Ngài không những chỉ là một nhà tư vấn bình thưòng, nhưng là một đạo diễn cho cuộc đời chúng ta để đưa chúng ta đến gần với Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con luôn liên tục có được sự hướng dẫn và sức mạnh Của Chúa.

WAU- Meditation: Luke 5:1-11 - 22nd Week in Ordinary Time
Lower your nets for a catch. (Luke 5:4)
Can you imagine the look on Peter’s face when he realized how many fish were coming up in his net? No wonder he dropped to his knees! He realized that he was in the presence of someone totally “other,” someone he felt compelled to call “Lord” (Luke 5:8). From that moment on, Peter’s life was changed. Now he was going to fish with a spiritual net, catching men and women for the Lord.
Today, Jesus is still calling his disciples to lower their nets for a catch. But practically speaking, what does lowering our nets look like? First and foremost, it means acting and speaking in such a way that we shine the light of Christ into others’ lives. Befriend someone. Offer to pray with a neighbor who is sick. Invite an acquaintance over for coffee or dessert. As you try to do these things, remember to just be yourself, not some idealized version of the “perfect” Christian. Just take one step forward with someone, and see what happens. Most likely, you will find Jesus’ light shining out of you just fine whether you share about your faith or talk about your favorite book or movie.
Try this mental image as you go through the day today. Picture yourself carrying a big, invisible fishing net beside you and asking the Lord to sweep as many people as possible into it. Remember, he’s the One who does all the catching. Your part is to let your net down by practicing the kind of actions and behaviors that will attract people to him. In other words, you are the “bait” that can draw others into the kingdom. As people see the light of Christ in you, they will be drawn toward it, so that Jesus can sweep them into the large net of God’s kingdom.
When Jesus first asked him to let down his nets, Peter was fairly skeptical. The best response he could conjure up was something along the lines of: “I’m just doing this because you asked me to.” And look how miraculously Jesus worked! So even if you feel like you have been “fishing” for a long time with few results, go ahead and throw that net out one more time today. You may just be amazed at the results!
“Lord, I want to lower my net for a catch today. Let your light and love shine through me.”

No comments:

Post a Comment