Tuesday, August 23, 2022

Bài Giảng Chủa Nhật thứ 21 Thường Niên Năm C

Reflection on Twentieth one Week in Ordinary Time Aug 21, 2022
Bài Giảng Chủa Nhật thứ 21 Thường Niên Năm C
"Hãy cố gắng đi vào bằng cửa hẹp"
Có phải điều này có ngụ ý rằng nếu chúng ta không cố đi vào cửa hẹp, chúng ta sẽ không có sự cứu rỗi? Khi chúng ta xem xét tình yêu và lòng thương xót của Chúa Giêsu, chúng ta đi đến sự nhận thức rằng tình yêu của Ngài kéo chúng ta đến với "sự thật, Ngài là đường và là sự sống" (Jn 14: 6) Vì thế chúng ta có thể tìm thấy sự cứu rỗi của mình nhờ lòng thương xót của Chúa.
Nhưng, điều kiện để nhận được lòng thương xót của Thiên Chúa là chúng ta phải biết hoán cải, tâm hồn cần thay đổi hoàn toàn và biết sám hối, ăn năn. Chúng ta phải cam kết sống đức tin nơi Chúa Giêsu, có nghĩa là theo Chúa Giêsu và phụng sự Ngài với sự phục tùng trọn vẹn.
Thế nhưng, nhiều người trong chúng ta ngày nay thực sự đã không còn sống và thực hành đức tin sống động của mình nơi Chúa Giêsu Kytô. Chúng ta tự xưng mình là người Công giáo nhưng chúng ta lại không sống với đức tin của mình. Chúng ta không lãnh nhận các Bí tích. Và vì chúng ta không lãnh nhận các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Giải tội và Thánh Thể, nên chúng ta đang liên tục sống trong tình trạng tội lỗi và chúng ta đang khước từ món quà sự sống đời đời trong Nước Thiên Chúa. Tất cả chúng ta đều thích chọn con đường sống của thế gian bằng cách đi trên con đường rộng rồi để bị lên án, và tránh cửa hẹp dẫn đến Thiên đàng.
Để đi qua con đường hẹp, chúng ta phải bỏ lại tất cả hành lý dư thừa của mình; chúng ta phải đi qua nó một cách có chủ đích. Điều thú vị cần lưu ý trong dụ ngôn hôm nay là những người cố gắng vào Thiên đàng đã nói rằng, chúng tôi đã cùng ăn và cùng uống một chén với Chúa. Những lời này ngụ ý rằng họ đã lãnh nhận Bí tích Thánh Thể. Nếu đúng như vậy, tại sao họ lại bị mất linh hồn? Tại sao Chúa Giê-su nói rằng Ngài không biết họ?Chúng ta có thể có hai câu trả lời cho điều này.
Trước tiên, điều này có thể ám chỉ những người rước Mình Thánh Chúa một cách bất xứng.
Về chủ đề này, Thánh Phao-lô đã nói: "Cho nên kẻ ăn Bánh hay uống Chén của Chúa cách bất xứng, tất sẽ mắc tội đối với Mình và Máu Chúa. Vậy thì người ta hãy tự hạch xét chính mình, rồi như vậy mới ăn Bánh ấy và uống Chén ấy. Vì kẻ ăn và uống, mà không phân biệt được Thân mình, tức là ăn và uống án phạt cho mình."(1 Cô 11: 27- 29)Nói cách khác, những ai đã lãnh nhận Chúa Giêsu Thánh Thể trong tình trạng tội lỗi, thì họ sẽ nhận được sự phán xét chống lại chính mình. Vì thế Chúa Giêsu đã lập Bí tích Giải tội là có lý do. Nếu chúng ta muốn lãnh nhận Bí tích Thánh Thể, chúng ta phải sạch tội trọng. Chúng ta cần phải đi xưng tội trước.
Lý do thứ hai có thể giải thích tại sao nhiều người bị mất linh hồn cũng được tìm thấy trong thư thứ nhất gửi cho cộng đoàn. Trong chương 3, Thánh Phao-lô nói: "Vì nền móng, thì không ai có thể đặt cái khác, ngoài nền móng đã đặt rồi, tức là Ðức Yêsu Kitô.." [1 Cor. 3:11] Nói cách khác, Chúa Giê-su đã đặt một nền tảng duy nhất, đó là Giáo hội Công giáo thánh thiện. Không ai có thể đặt nền móng khác và tuyên bố rằng đó là nền tảng của Chúa Giêsu Kitô.
Tham gia hiệp thông trong một Giáo hội khác mà các tín hữu không tin vào sự Hiện diện đích thực sự của Chúa Giêsu trong Bí tích Thánh Thể là tham dự vào một bữa ăn mà không có sự hiện diện của Chúa Giêsu. Mặc dù các thành viên của một Giáo hội như vậy có thể tuyên bố là họ đã cùng ăn và cùng uống với Chúa Giêsu, nhưng thực thế không phải vậy. Chúa Giêsu không biết họ vì họ đã từ chối không ngồi chung cùng bàn với Chúa Kitô và trong Hội Thánh của Ngài. Chúng ta đã thấy có nhiều nhóm đạo ki-tô giáo trong khu phố của chúng ta ở Hoa kỳ nhưng những giáo phái này đã không được Chúa Giêsu Ki-tô thiết lập bởi vì như chúng ta đã biết là Giáo hội Anh giáo được vua Henry VIII thành lập vào năm 1534, Giáo hội Baptist được ông John Smyth thành lập năm 1607. Giáo hội Khoa học Cơ đốc giáo do bà Mary Baker Eddy thành lập vào năm 1879. Và danh sách này vẫn còn dài dài.
Tất cả những Giáo phái Tin Lành này có thể tuyên bố họ là Giáo hội thật của Chúa Ki-tô, nhưng không thể như thế được, vì khi Chúa Giêsu trao chìa khóa Nước Thiên đàng cho Thánh Phê-rô, Ngài nói, “Và Ta, Ta bảo ngươi: "Ngươi là Ðá và trên Ðá ấy, Ta sẽ xây Hội Thánh của Ta". (Mt. 16: 18)]
Hãy để tôi lặp lại những lời này của Chúa Giêsu, "Ta sẽ xây dựng Hội thánh của ta," không phải Hội Thánh của họ. Chỉ có Một Hội Thánh, Công giáo và Tông truyền được thiết lập bởi Chúa Giêsu Ky-tô. Không ai có thể đặt bất kỳ nền tảng nào khác ngoài việc them mắm thêm muối vào nền tảng hiện có của Giáo hội Công giáo Thánh thiện để bành trướng hội thánh của Chúa Kitô. Bất cứ ai xây dựng một nền tảng khác, như vậy là được thực hiện trong sự không vâng lời Thiên Chúa, và từ chối nền tảng của Chúa Giêsu Ki-tô và họ coi nền tảng của Chúa là bất hảo hay không hoàn toàn. Và đây chính một nền tảng nhân tạo, và họ cho rằng nền tảng mới của họ này tốt hơn nền tảng của Chúa Giêsu- Ki-tô đã lập trước khi Ngài về trời.
Thật vậy, nhiều người đã lạc lối vì họ không thích chọn cửa hẹp. Họ thích một tôn giáo không quá khắt khe, một tôn giáo không bắt buộc phải tham dự Thánh lễ vào mỗi Chủ nhật. Họ từ chối sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu Kitô trong phép Thánh Thể. Họ muốn sống thoải mái xác thịt theo cách của họ, chư không phải theo cách của Thiên Chúa. Họ ủng hộ việc phá thai, án tử hình, ly hôn, hôn nhân đồng giới, bất cứ thứ gì, và mọi thứ, nếu đó là sự chấp nhận các xu hướng hiện đại và có thể thay đổi từ năm này sang năm khác, tùy thuộc vào ý thích bất chợt của mọi người.
Anh chị em than mến trong Chúa Ki-tô, cửa hẹp là tượng trưng cho những khó khăn trong cuộc sống của những ai theo Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đã phán: “Kẻ nào hổ thẹn chối Ta, và các lời Ta trước mặt thế hệ ngoại tình và tội lỗi này, thì Con người cũng hổ thẹn chối nó, khi Ngài đến trong vinh quang Cha Ngài với các thánh thiên thần".(Mc 8:38)
Chúng ta sẽ không có hy vọng nào vào sự cứu rỗi nếu Chúa Giêsu xấu hổ về chúng ta. Chúng ta sẽ không có hy vọng nào về sự cứu rỗi nếu chúng ta khước từ một Giáo hội Công Giáo Tông Truyền của Chúa Giêsu để tuân theo một Giáo hội khác do con người tạo! thử hỏi Liệu người sáng lập một Giáo hội trần thế có cứu rỗi được chúng ta không? Hay người sáng lạp đó cũng cần sự cứu rỗi của Thiên Chúa? Chúng ta có hy vọng nào về sự cứu rỗi nếu chúng ta Rước Mình và Máu Thánh Chúa một cách bất xứng trong tình trạng tội lỗi không?
Qua bài dụ ngôn Chúa Giêsu nói chúng ta phải cố gắng đi vào cửa hẹp. Như vậy, chúng ta không thể chạy theo xu hướng hiện đại. Chúng ta không thể thuộc về bất kỳ Giáo hội nào ngoài Giáo hội được chính Chúa Giêsu thiết lập. Chúng ta không thể sống theo cách của mình hay theo cách cách sống trần tục mà phảo biết sống the như Cách của Chúa.
Anh chị em than mến trong Chúa Ki-tô,, chúng ta hãy suy ngẫm về những lời chúa dạy chúng ta hôm nay, Chúng ta hãy đánh giá sự vâng lời của chúng ta đối với Thiên Chúa, sự phục tùng của chúng ta và thân phận của chúng ta đối với Ý muốn thiêng liêng của Thiên Chúa. Với tấm lòng chân thành, chúng ta hãy cầu xin Chúa Giêsu, xin Ngài biến đổi chúng ta để chúng ta luôn biết sống đẹp lòng Chúa.

My homily  21st SUNDAY IN ORDINARY TIME 
(Is 66: 18 – 21 / Heb 12: 5 – 7, 11 – 13 / Lk 13: 22 – 30)
"Strive to enter through the narrow gate" Is this implying that unless we strive to enter through the narrow gate, we have no salvation? When we consider the love and mercy of Jesus, we come to perceive that His love draws us towards "the truth, the way and the life" (Jn. 14:6) so, we may find our salvation through His mercy. But, to qualify for God’s mercy, we must be converted, we need a complete change of heart and be repentant. We must commit living faith in Jesus, by following Jesus, and serve the Him in full submission. Unfortunately, many of us today are not really practicing our living faith in Jesus Christ. We call ourselves Catholic but we are not practicing our faith. We are not receiving the Sacraments. Since we are not receiving the Sacraments, especially the sacrament of Confession and the Holy Eucharist, we are living in an ongoing state of sin and we are rejecting the gift of eternal life in the Kingdom of God. We all like to choose the worldly ways by taking the wide road to condemnation, and avoiding the narrow gate to Heaven.
To get through a narrow gate we must leave behind all our excess baggage; we must go through it on purpose. What is interesting to note in this parable is that those who tried to enter Heaven, said, we ate and drank with you. These words imply that they are receiving the Sacrament of the Holy Eucharist. If such is the case, why are they lost? Why does Jesus say that He does not know them? There are two possible answers to this.
First, it may refer to those who receive the Holy Eucharist in unworthy manner. On this subject Saint Paul said, "Whoever eats the bread or drinks the cup of the Lord unworthily will have to answer for the body and blood of the Lord. A person should examine himself, and so eat the bread and drink the cup. For anyone who eats and drinks without discerning the body, eats and drinks judgment on himself “(1 Cor. 11:27- 30) In other words, those who receive Holy Eucharist in a state of sin, they will receive judgment against themselves. The Lord Jesus instituted the Sacrament of Confession for a reason. If we want to receive the Sacrament of the Holy Eucharist, we must be free of mortal sins. We need to go to confession first.
The Second possible reason as to why many are lost is also found in the First Letter to the Corinthians. In chapter 3 St. Paul said: "For no one can lay any foundation other than the one that has been laid, that foundation is Jesus Christ." [1 Cor. 3:11] In other words, Jesus has laid one foundation, the Holy Catholic Church. No one can lay another foundation and claim that it is the foundation of Jesus Christ. To partake in communion in another Church where its members do not believe in the ongoing real Presence of Jesus in the Holy Eucharist is to partake in a meal where Jesus is not present. While the members of such a Church may claim to have eaten and drank with Jesus, such was not the case. Jesus does not know them because they did not sit at His table in His Church. We have seen many Christian Denominations in our neighborhood but these Denominations are not instituted by Jesus Christ. As we know The Anglican Church was instituted by King Henry VIII in 1534, The Baptist Church was instituted by John Smyth in 1607. The Christian Science Church was instituted by Mary Baker Eddy in 1879. And the list goes on. All these churches may claim to be the true Church, but such cannot be. When Jesus gave the keys to the kingdom of Heaven to Saint Peter, He said, "And I tell you, you are Peter, and on this rock, I will build my church..." [Mt. 16:18-9]
Let me repeat these Words of Jesus, "I will build my church," not their Churches. There is only One, Holy, Catholic and Apostolic Church that was instituted by Jesus Christ. No one can lay any foundation other than by adding to the existing foundation of the Holy Catholic Church for the growth of the Body of Christ. Anyone who builds another foundation, such is being done in disobedience to God, in rejection of the foundation of Jesus Christ as being imperfect. Such is building a manmade foundation, claiming that this new foundation is better than the foundation of Jesus Christ. Indeed, many are lost because they do not choose the narrow gate. They prefer a religion that is not too demanding, one that does not make it mandatory to attend Mass every Sunday. They reject the ongoing real Presence of Jesus Christ in the Holy Eucharist once the bread and wine have been consecrated. They want their way, not God's way. By that I mean they support abortion, the death penalty, divorce, same sex marriage, anything, and everything, if it embraces the modern trends that change from year to year, depending on the whims of the people.
My brothers and sisters in Christ, The narrow gate is symbolic of the hardships of life for those who follow Jesus. Jesus said, "Whoever is ashamed of me and of my words in this faithless and sinful generation, the Son of Man will be ashamed of when he comes in his Father’s glory with the holy angels.” (Mk. 8:38) What hope do we have of salvation if Jesus will be ashamed of us? None! What hope do we have of salvation if we reject the One Church of Jesus so we can belong to another one that was manmade? None! Will the founder of that other Church save us? Certainly not! What hope do we have of salvation if we eat the Bread or drink the Cup in an ongoing state of mortal sin? None! Jesus said to strive to enter the narrow door. As such, we cannot afford to follow the modern trends. We cannot afford to belong to any Church other than the Church that was instituted by Jesus Himself. We cannot afford to want our way versus God’s Way.
My brothers and sisters in Christ, Let us reflect upon these words in the coming week. Let us assess our obedience to God, our servitude, and our submission to His Divine Will. With sincerity of heart, let us pray to the Lord Jesus, asking Him to transform us in such a way that we will always be pleasing in His eyes.

Refection Sunday 21th Ordinary Time -C
Opening Prayer: Lord Jesus, grant me true humility to know myself through your eyes and heart. Grant me your salvation.

Encountering Christ:
1. A Time for Salvation: Images of saints from the middle ages were often painted with a skull in the background, which was a common practice to help the monks to remember the fleetingness of life. They lived with a consciousness that can be easily overrun today by constant attention to the activity at hand through cell phones, alternate realities in gaming, movies, and TV series. The unavoidable reality of death is so swept aside from our consciousness that we have a false understanding of our finality, if we think about it at all. Today’s Gospel brings it to light. There will be a time when we face the truth: are we bound for Heaven or not? This moment comes to everyone.. How rooted in our consciousness is the temporality of this life and the horizon of an eternity to come?
2. Who Will Be Recognized?: In this curious parable, Jesus offers some thought-provoking considerations. The house owner did not directly condemn the one who was knocking. He just didn’t recognize him and thus would not open the door. The one standing outside requested to enter but to no avail. He was not recognized as one who belonged inside. The request was repeated with insistence, stating that he ate and drank with the owner, but the door remained closed. Both times the owner of the house said he didn’t know who the outsider was or where he came from. This could be a case of a forgotten identity, not on the owner's part, but on the part of the one knocking. It is a call for us to profoundly remember our origins as sons and daughters of God, and to know that we belong to him and await Heaven one day. Living in this reality–aware of where we came from and where we are going–allows us to be recognized when we are knocking at the door with the hope of entering the Kingdom of Heaven.
3. Last and First: Jesus stated, once again, that the first will be last and the last will be first. He breaks our schemes, inviting us to an even deeper awareness of our interior motives and intentions as we live our faith. Do we walk with false security in our salvation, putting ourselves in first place in God’s eyes? Or are we aware that salvation is an undeserved gift? We are in dire need of God’s mercy, and we wait at the end of the line, aware that entry is for those who have humbled themselves.
Conversing with Christ: Lord Jesus, grant me true humility and courage to enter the narrow door, leaving behind or making changes that are not in accord with my origin and destiny.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will reflect on my life in the light of eternity with a grateful and humble heart.

Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 21 Thường Niên – Năm C
Thiên Chúa luôn luôn có ý định bao gồm tất cả những dân tộc trên trái đất trong kế hoạch cứu chuộc của Ngài. Trong sách tiên tri Isaia, Thiên Chúa hứa sẽ thu gộm tất cả các quốc gia và tiếng nói về thành một và sẽ công bố vinh quang của Ngài trên tất cả mọi miền trên thế giới. Trong lúc chúng ta cố gắng để kết hợp những người khác và loại bỏ những rào cản và định kiến, là chúng ta đang thực sự công việc làm của Chúa. Và mỗi khi chúng ta làm gương tốt về lòng từ bi, sống cuộc sống thánh thiện, và công lý, chúng ta đang hùng hồn rao giảng Lời Chúa.
Những thử thách mà chúng ta đã gặp trong cuộc sống này không phải là sự trừng phạt nhưng cơ hội. Nếu chúng ta kiên nhẫn, yêu thương, dũng cảm, và ngay chính trong những nghịch cảnh, chúng ta sẽ được biến đổi nhiều hơn và nhiều hơn nữa và đưọc trở nên giống như hình ảnh của Chúa Kitô. chúng ta hãy đáp ứng với những thách thức của chúng ta mỗi ngày trong sự háo hức. Đó là một cánh cửa hẹp thực sự sẽ dẫn chúng ta đến vương quốc của Thiên Chúa. Đó là những đạc điểm mà được gọi là tình yêu, khiêm tốn, lòng tốt và phục vụ, không có cách nào khác.
Không ai có có thể huởng được cái ảnh hưởng đặc biệt hoặc đặc quyền, và không ai có thể bắt nạt hoặc thao tác người khác để tìm cách vào Nước Trời. Trong thực tế, chúng ta sẽ ngạc nhiên, vi đối với một số người đứng đầu bây giờ sẽ người sau hết, và những người đấng sau hết cuối cùng sẽ được đưa lên trước. Cách mà Thiên Chúa đối xử với con người rất khác là với con người. Sự giàu có, quyền lực, và những thành tựu trong cuộc sống này không có nhiều ý nghĩa, trừ khi chúng ta biết dùng nó để làm việc lợi ích và giúp người khác. Lạy Chúa, xin giúp chúng con có đủ kiên trì và can đảm để chúng con có thể làm việc của Chúa..

Refection Sunday 21th Ordinary Time -C
God has always intended to include all the peoples of the earth in His plan for redemption. In Isaiah, God promises to gather all the nations and tongues into one and to proclaim His glory in all lands. When we strive to include others and to remove barriers and prejudices, we are really doing God’s work. When we set an example of compassion, holiness, and justice, we are eloquently proclaiming the word of God.
The many trials that meet us in life are not intended as punishments but opportunities. If we are patient, loving, courageous, and upright in the face of adversity, we will be transformed more and more into the image of Christ. Let us meet the challenges of each day with eagerness.
It is a narrow door indeed that leads to the kingdom of God. It is called love, humility, kindness, and service; there is no other way. No one has any special influence or privilege, and no one can bully or manipulate their way into the kingdom. In fact, we will be surprised, for some who are first now will be last, and those who are last will be first. God’s ways are very different from those of humans. Wealth, power, and achievements in this life mean very little unless they are exercised for the good of others.
Lord, may I always be doing Your work.

No comments:

Post a Comment