Suy Niệm Tin Mừng Thứ Ba Tuần thứ 19 Thường Niên.
Qua bài đọc hôm nay, chúng ta thấy có một sự khác biệt lớn giữa tiêu chuẩn được Thiên Chúa sử dụng và tiêu chuẩn mà con người chúng ta dùng trong việc đo lường sự vĩ đại hay sự cao cả. Đây là thước đo chính trong đoạn Thánh Kinh chúng ta đọc hôm nay. Chúng ta không thể nghi ngờ đựơc ông Môisen là người vĩ đại của dân Israel, ông không chỉ là một nhân vật anh hùng vĩ đại trong việc giải cứu dân tộc Israel khỏi cảnh nô lệ ở Ai Cập và dẫn họ đến miền đất hứa, mà ông còn là một tiên tri được gặp gỡ và đàm đạo với Thiên Chúa. Tuy nhiên, trong thực tế, chính Thiên Chúa mới là người thực sự Vĩ đại là người anh dũng và giải thoát của dân Israel.
Ngay từ đầu, chính Thiên Chúa là người chịu trách nhiệm chứ không phải Môisen. Đây là lý do tại sao khi Chúa nói với Môisen là ông ta sẽ không thể vào được vùng đất hứa, Môisen kêu gọi dân chúng Israel hãy anh dũng, vươn lên, đừng sợ hãi, kinh hoàng vì có Thiên Chúa đang ở giữa họ.
Cũng như vậy, Ông Môisen nhắc nhở ông Joshua, người kế vị ông là không nên sợ hãi, cũng không nên nản lòng bởi vì chính Thiên Chúa là Chúa sẽ dẫn dắt ông; Chúa sẽ ở bên ông; Ngài sẽ không làm ông thất vọng hay bỏ rơi ông.
Trong bài Thánh vịnh hôm nay cũng cho chúng ta thấy rằng mọi người không nên quên rằng chính Chúa là người đang kiểm soát chúng ta. Thật thế, chúng ta nên tiếp tục dạy bảo và nhắc nhở con cháu của mình về sự vĩ đại của Chúa, không khéo thì con cháu chúng ta sẽ quên đi.
Không có gì lạ khi sau khi các môn đệ hỏi Chúa Giêsu: ai là người vĩ đại nhất trong Nước thiên đàng, Chúa Giêsu đưa ra một em bé và giải thích ý nghĩa của sự vĩ đại thực sự? Ngài nói: Một em bé thường phải phụ thuộc mọi thứ hoàn toàn vào cha mẹ của nó, cũng như chúng tin tưởng hoàn toàn nơi bố mẹ. Chúng ta cũng được kêu gọi để phụ thuộc vào Thiên Chúa và phó thác mọi sự khó khăn và mọi nỗi vui buồn cũng như đau khổ lên Chúa để Ngài dẫn dắt chúng ta bước đến sự an bình trong tâm hồn và thể xác. Lạy Chúa, xin giúp con hoàn toàn tin tưởng Ngài.
Reflection SG 2019
There is a vast difference between the standard used by God and by men in measuring greatness. This seems to be the key measure running through the scripture readings today. Moses is, no doubt, not only a great heroic figure in delivering the people of Israel from slavery in Egypt and leading them to the Promised land, but also a prophet who spoke face-to-face with God. However, in reality, it is God who is the true liberator and warrior of the Israelites.
Right from the start it is God who is in-charge, not Moses. This is why when God tells Moses that he will not enter the Promised land, Moses tells the people “Be strong, stand firm, have no fear, no terror…” for God Himself will go before them.
In the same way, he reminds Joshua, his successor to have no fear nor be disheartened. This is because it is the “Lord himself who will lead you; he will be with you; he will not fail you or desert you.”
The psalmist too points out that people should not forget that it is God who is in control. Infact, they should continue telling and reminding their descendants about God’s greatness lest human beings forget. Is it no wonder then that when his disciples ask him as to who is the greatest in the kingdom of heaven, Jesus puts forward a child and explains the meaning of true greatness? A child has to depend on his or her parents for everything, and trusts them completely. We too are called to do the same.
Lord, help me to trust You completely.
Tuesday 19th Ordinary Time
Opening Prayer: Lord Jesus, open my eyes and heart to see your love and live according to it.
Encountering Christ:
1. As a Child before Jesus: We place ourselves amidst the crowd as one of the children before Jesus. There is a certain appeal to his demeanor, his smile, his laugh. We are eager to be near him. He tousles our hair and teases us. We experience the joy of being carefree in his presence where there are no judgments, expectations, or harsh demands. He desires that we rejoice in his presence. Suddenly we experience that others are annoyed at our presence. Jesus comes to our defense, and we discover in him our protector. We are safe under his gaze that seeks our company. We are not rejected, shunned, or abandoned.
2. As an Adult before Jesus: We place ourselves before Jesus once again, this time as an adult with all of our past and present. We ask the Holy Spirit for light to see ourselves as he sees us, with all the times over the years that we have surrendered to worldly standards justified living according to those standards. We now see that worldly objects of devotion and affection can stifle the reverence and humility we should feel towards God and the things of God. What paths have we taken that divert us from Jesus, the one essential desire of our wandering heart? We ask for the grace to return to the simplicity of a child.
3. Worship in Freedom: The angels of Heaven live in the truth before God. Their entire being–understanding, will, desire–is truly present. They know themselves as they are: creations of God to whom they owe their existence. The truth sets them free to live a simplicity of spirit in which they express the highest form of liberty in a gesture of reverence and adoration before the throne of the Father. At this moment, we join them in this act of true worship. We ask to know ourselves as God the Father knows us, as his child whom he wills to bestow eternal life and love in the bosom of the Trinity. He does not wish for even one of his children to be lost.
Conversing with Christ: Lord Jesus, thank you for loving me as I am and making it possible to be a child of God through you. Transform my heart according to your own, so I may freely and properly praise you, Father, Son, and Holy Spirit.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will strive to recognize when the child in me is stifled by the immature adult. I will resist those temptations and remember that your saving grace is always present.
Chúa Giêsu đến để giải cứu các con chiên lạc lối hay bệnh tật. Ngài sẽ không thể bỏ rơi họ. Người chăn Chiên Lành thì biết những con chiên của họ và và những con chiên của họ biết chủ chăn của chúng. Chúa Giêsu chính là Chúa Chiên Lành, Người đã dám hiến mạng sống của mình cho đoàn chiên của mình (Gioan 10: 14-15). Chúa Giêsu đã hiến chính mạng sống của Ngài cho chúng ta, như Lời Chúa trong Kinh Thánh và trong phép Thánh Thể, Mình và Máu của Ngài đã trở thành của ăn nuôi sống chúng ta. Chúa Giêsu Kitô là Mục Tử Nhân Lành đi trước chúng ta, hướng dẫn chúng ta và chia sẻ với chúng ta những niềm vui của Nước Trời, trong sự hiệp nhất với Chúa Cha và Chúa Thánh Thần.
Chúng ta hãy xin Chúa giúp chúng ta được nên giống như các Thánh biết sống trong sự khiêm nhường và yêu thương, phục vụ Chúa Kitô, đặc biệt là ở những người nghèo khó trong giáo xứ, trong xóm làng của chúng ta.
Reflection SG
Jesus never fails to come to the sheep’s rescue. Neither would he desert them. The Good Shepherd knows his own and his own know him. Jesus lays down his life for his sheep (John 10:14-15). He gives himself to us, as Word in the Scripture and in person in the Eucharist. Christ the Good Shepherd goes before us, leading us to share in the joys of heaven, in the unity of the Father and the Spirit.
No comments:
Post a Comment