Suy Niệm Tin Mừng Jn. 1:45-51 ,
Lể Mừng Thánh Bathôlômêô Tông đồ.
Thông thường chúng ta hãy có những quan niệm sai lầm về người khác, những người quen biết và những người ở trong xă hội thường ngày của chúng ta. Vì chúng ta đã quen với các tiện nghi của xã hội với những cơ sở hạ tầng hiện đại, chúng ta có xu hướng đánh giá thấp những người khác đến từ vùng quê. Những người chỉ biết lam lũ làm ăn, chăn nuôi, làm ruộng làm rẫy quanh năm, suốt tháng không có những cơ hội lên phố để làm quen với những khu đô thị va sự phát triển ở thành phố. Ông Nathanael có thể có những sai lầm khi ông Philip nói với ông ta rằng ông đã gặp Chúa Giêsu người xứ Nazareth. Điều nầy cũng giống như nói với chúng ta là có một người khôn ngoan, vĩ đại này đến từ một vùng đất xa xôi, quê mùa của đất nước. Bình thường chúng ta đã nghĩ rằng cái nền văn hóa nơi vùng quê mùa ấy thì có gì đặc biệt đáng để chúng ta để ý đến? con người ở đây có ai có học thức và thông mình hơn người đầu mà cần phải biết để làm quên cho mệt xác! Nhưng Chúa Giêsu, đã khiêm tốn nhận Nathanel ngay từ lúc đầu, Cũng như thế, Chúa Giêsu đã khiêm tốn nhìn nhận chúng ta với niềm tự hào trong đôi mắt của Ngài. Ngài không hề mang những thành kiến hay những quan niệm vô căn cứ về những người đã muốn gặp Ngài. Thay vào đó, Chúa Giêsu tã nhìn thấy sự thật trong trái tim của chúng ta. Ngài biết rằng cái tốt đang tồn tại trong tâm hồn của chúng ta. Đó là lý đó tại sao Ngài đã tự hào kêu lên rằng: “này đây đích thật một người Israel, trong mình không có gian dối" Điều này có lẽ có nghĩa là Ngài đã thực sự thấy chúng ta tốt hơn là chính chúng ta thấy nơi mình. Ngay cả nhưng khi chúng ta có thể có những ấn tượng sai lầm về Chúa Giêsu, điều rất đáng kinh ngạc là làm thế nào mà Ngài đã biết chúng ta, và biết những điều thực sự về chúng ta. Chúa Giêsu Kitô đã nhận biết được sự tốt lành của Thiên Chúa trong tâm linh của chúng ta. Chúng ta hãy luôn luôn biết cởi mở với những phần chủ động của Thiên Chúa nơi chúng ta và mở rộng tâm hơn với lời mời gọi của của Ngài theo cách mà thánh Philiphe đã đáp lại lời mời gọi của Chúa Jêsus. Và, cũng như thánh Philiphe, chúng ta hãy ân cần chia sẻ kinh nghiệm và kiến thức của chúng ta về Thiên Chúa với những người khác.
Reflection Saint Bartholomew Apostle Aug 24
We know very little about St. Bartholomew, other than that he is probably the same Apostle that saint John the Evangelist calls Nathaniel. If Bartholomew and Nathaniel are indeed one and the same person, we have one other bit of certain knowledge about him. He was a man of integrity, a man to whom Jesus paid an extraordinary compliment.
Jesus called him "a man without guile," a man incapable of deceit. It is common for us to have misconceptions about people outside our usual acquaintances and social circles. Since we're accustomed to city conveniences and modern infrastructures, there is that tendency to underestimate those who come from the province. Those raised in a farm can be quite unfamiliar with urban zones due to their rural upbringing. Nathanael probably had these biases when Philip told him that they should meet Jesus who came from Nazareth. That is like telling us that this wise man arrived from some backward part of the country.
Normal for us to assume that backwater county culture may not be that impressive. But Jesus, even with his humble beginnings, looks on us with pride in his eyes. Wouldn't it be a wonderful thing if Jesus were to call us without guile, men and women of integrity.He does not carry biases or baseless notions about those who want to meet him. Instead, he sees into the truth of our hearts. He knows that good exists within us. That is why he proudly exclaimed that Nathanael is a true Israelite. He is a good man; he stays true to who he really is; there is nothing false in him.
Like Nathanael, we can become a bit shocked by how we come across to our Lord. This probably means that he really sees us better than we see ourselves. Even if we might have the wrong impression about Jesus, what is surprising is how he knows us, the real us. Jesus Christ recognizes the goodness of God in our spirit. That is where the real us resides. Let us always be open to the God's initiatives and invitation to us, the way Philip responded to Jesus' invitation. And, like Philip, let us be anxious to share our experience and knowledge of God with other and ask other to come see Jesu with us.
Aug 24- Feast of Saint Bartholomew, Apostle
Opening Prayer: Lord Jesus, be with me as I contemplate the words of Scripture. Deepen my understanding of how well you know me.
Encountering Christ:
1. Skeptic to Apostle: Today, the Church celebrates the feast of Saint Bartholomew. Scripture scholars believe that Bartholomew and Nathaniel are the same person. Bartholomew was his family name, meaning “son of Tolmai." It appears that he was friends with Philip who invited (found) him and told him about Jesus. His immediate and spontaneous response was skepticism: “Can anything good come from Nazareth?” Luckily for Nathanael, Philip dismissed his initial disbelief and told him to “Come and see.” What Nathanael “saw” would change the course of his life forever.
2. Jesus Sees Him: After days of reflecting on Jesus’ calling out the Pharisees for their hypocrisy, we might find his encounter with Nathaniel a breath of fresh air. Jesus saw Nathanael and recognized a man of integrity, saying, “Here truly is an Israelite in whom there is no deceit.” Despite his initial skepticism, Nathaniel opened his heart to encounter the truth. His reward was this intimate greeting from the Lord. Jesus can enter intimately into any soul that is open to “come and see.” Imagine the great pleasure and rest the Lord takes in souls of this type.
3. Profession: After Jesus revealed that he knew Nathanel, Nathanael declared, “Rabbi, you are the Son of God; you are the king of Israel.” This is the first recorded confession of belief in Jesus as the Son of God and Savior. His profession of faith propelled him into instant discipleship, giving his words an intrinsic and dynamic value. He would go on to become a witness to the resurrected Christ and the Ascension. The Church’s tradition claims that Nathanael evangelized northern India and was crucified upside down in Albania as an act of humility.
Conversing with Christ: Lord Jesus, like the apostle Nathanael, grant me a sincere and humble heart that is open to receiving your word and the invitation to be your disciple.
Resolution: Lord, today by your grace I will reflect on the sincerity of my heart and ask for the grace to be “without deceit” like Nathanael.
Suy Niệm Tin Mừng Thứ Tư Tuần 21 TN - Mathêu 23:17-32
Thật dịp tốt để chúng ta thấy chính bản thân của chúng ta trong hình ảnh người Biệt Phái trong bài Phúc Âm hôm nay. Điều nguy hiểm nhất là khi chúng ta nghĩ rằng những lời quở mắng của Chúa Giêsu chỉ dành cho những người bà con hàng xóm láng giềng của chúng ta mà không phải cho chính chúng ta. Chúa Giêsu nói với chúng ta hôm nay trong Tin Mừng. Ngài cảnh báo chúng ta rằng chúng ta đưa ra những luật pháp và luân lý đạo đức để làm tăng thêm gánh nặng cho người khác trong khi chúng ta được miễn trừ hay tự tha thứ cho mình vì tội lỗi và hành vi tội lỗi mà chúng ta đã mắc phạm. Chúng ta dễ dàng dùng miệng lưỡi để giải thích với những cách trình bày hợp lý và chúng ta vặn vẹo, lúng túng biện minh cho tội lỗi của chúng ta, trong khi đó chúng ta thích chỉ trích, lên án, phán xét và tất cả những người khác dưới ánh sáng mặt trời, cho dù họ bất cứ là ai, là bạn bè hay là các đối thủ cạnh tranh của chúng ta, hay họ là những người bà con hàng xóm và những người thân của chúng ta. Ví thế, đối với điều này mà Chúa gọi chúng ta là những người mù.
Chúng ta bị mù bởi vì chúng ta không nhìn thấy tội lỗi của chúng ta. Chúng ta cần phải rửa sạch bên trong cái chén trước khi chúng ta có thể rữa sạch cái chén bên ngoài. Và vì cái chén đó có chứa đầy tất cả các lỗi lầm, tội lỗi bên trong đó mà chúng ta đã mắc phạm mỗi ngày trong cuộc sống thường nhật của chúng ta. Chúa Giêsu đã uống từ cái chén này, đã uống cạn tội lội lỗi, tính hư nết xấu, những tham vọng của chúng ta. Ngài rửa sạch bên trong cái chén đó và đã tha thứ tất cả các tội lỗi của chúng ta. Và vì vậy chúng ta phải vượt qua chính mình để ân sủng của Thiên Chúa giúp chúnga biết tha thứ cho những người xúc phạm đến chúng ta.
REFLECTION
It is good to see ourselves inside this Gospel as Pharisees. The greatest danger is to think that these words are meant for our neighbor and not for us. Jesus is speaking to us today in the Gospel. He is warning us that we put on laws and morals that weigh and burden others while we excuse ourselves for the sins and offenses we commit. We are easy to explain with rational logic and we squirm out of sin by justifying it, while we criticize, condemn, and judge everyone under the sun, whether they be from the government, our competitors, or our
neighbors and relatives. For this the Lord calls us BLIND.
We are blind because we fail to see our own sins. We need to clean the inside of our cup before we can clean the outside of our cup. And the cup contains all our sins and misdeeds that we commit every single day. The Lord has drunk from this cup and has forgiven our sins, and so must we transcend ourselves to God's grace and forgive those who offend us.
REFLECTION
In his public ministry of teaching and healing, Jesus encountered great opposition from the Pharisees, the teachers of the Law and the other religious leaders of Israel: he threatened their authority with his teaching with great wisdom and authority; he invited followers with his compassionate mercy and healing miracles; he challenged their religious practices especially by healing on the sabbath; he challenged their faith by his claim to be the Son of God.
In the Gospel reading, towards the end of his public ministry and life, Jesus criticizes and condemns the Pharisees and the teachers of the Law for their hypocrisy, for living and pretending to be what they really were not, for not following their own law and prescriptions, for showing no real care for the people they led and served.
How much hypocrisy do we have in our own lives? Do we live what we say and preach? Do we honestly see and know our inner selves, what we really and truly are before ourselves and before the God who sees and knows all things?
Do any of Jesus' woes against the Pharisees and the leaders of the Law strike what we are and have been? Do we live out what we say we believe? Do we walk our talk?
No comments:
Post a Comment