Suy Niệm Tin Mừng thứ tuần
thứ 17 Thường Niên (2016)
Đằng sau hình
ảnh những đống đất sét và người thợ gốm của tiên tri Jeremiah trong bài đọc một
có lẽ dó là ý tưởng trong sách Sáng Thế mà Thiên Chúa đã tạo Adong từ đất sét.
Không giống như người thợ gốm một khi làm vỡ cái bình đang nắn thì vứt đi, làm
lại cái mới còn Thiên Chúa thì đã không làm như thế khi Adong đã phạm tội, Ngài
không huỷ diệt Adong vaw Evà và đập vỡ họ ra từng từng mảnh nhỏ. Thiên Chúa đã
chọn cách khác và cách để chữa lành sự tan vỡ của con người và đưa chúng ta trở
lại với một mối quan hệ hài hòa với Thiên Chúa và với tất cả trong sự hoàn hảo.
Ngoài những hoàn cảnh lịch sử và ý nghĩa của dụ ngôn
dành cho Jeremiah và những người như ông ta, đó cũng ý tưởng gợi ra cho chúng
ta những câu hỏi trong thâm tâm của chúng ta mỗi khi chúng ta gặp phải mỗi
khi chúng ta phải đối diện với thiên
tai: "Tại sao Thiên Chúa đã làm những việc như vậy?" Ngay cả khi tiên
tri Jeremiah không hề biết đến những ý nghĩ gì trong tâm trí của người thợ gốm,
nhưng ông ta chỉ có thể đoán được sự bất mãn của người thợ gốm trong với công
việc của ông ta, cũng như vậy, chúng ta không thể biết được hiểu được ý của
Thiên Chúa.
Trong trường hợp của chúng ta, theo như kinh nguyện
của con người và người Kitô hữu, đặc biệt là những kinh nghiệm của Giáo Hội
trong những ngày đầu thì với sự hiểu biết về Cuộc Khổ Nạn, Cái chết và sự sống
lại của Chúa Giêsu đã dạy chúng ta, là những người yêu mến Thiên Chúa có thể sẽ nghĩ là
những thiên tai hay những tai nạn cá nhân có thể mang lại cho chúng ta
nhiều điều tốt đẹp hơn.(Rô-ma 8:28).
Lạy Chúa, Chúa đã cho chúng con thấy được lòng
thương xót của Chúa là Chúa đã không huỷ diệt con người, nhân loại chúng con, mặc
dù chúng con đã không thể sống hoàn toàn theo như ý mà Chúa đã muốn khi Chúa tạo
dựng ra chúng con. Xin Chúa giúp chúng con biết quay trở lại với Chúa mà biết từ bỏ con đường xấu xa Chúng con cũng
xin Chúa ban cho chúng ta những ân sủng của Chúa Thánh Thần để chúng con biết sửa
đổi những hành vi xấu biết thay đổi cách sống của chúng con.
Reflection
SG 2016
Behind Jeremiah’s imagery of the potter and his clay
is probably the idea in Genesis that God made Adam from clay. Unlike the potter
breaking the pot that turns out badly, God did not repent of creating Adam to
destroy him or break him in pieces. God chose another way to heal human
brokenness and bring us back to a harmonious relationship with God and with all
things.
Apart from the historical circumstance and meaning
of the parable for Jeremiah and those with him, it also hints at the question
which often rises spontaneously in our hearts whenever we face disasters: “Why
does God do such things?” Just as Jeremiah has no idea what was in the potter’s
mind but could only guess at his dissatisfaction with his work, so too, we cannot know the mind of God.
In our case, human and Christian experience,
especially the early Church’s experience and understanding of Jesus’ Passion,
Death and Resurrection teaches us that, for those who love him God can and does
bring much great good out of natural and personal disasters (cf. Romans 8:28).
Lord, You have shown us mercy by not destroying our
human race, though we fail to be what You have created us to be. Turn us all
back from evil ways and grant us the grace to amend our conduct and actions.
No comments:
Post a Comment