Suy Niệm Tin Mừng thứ Ba Tuần thứ Năm Phục sinh
“Thầy ban bình an của Thầy cho anh em, Thầy ban cho anh
em không theo kiểu thế gian.”
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói gián tiếp với chúng ta về
thập giá: Ngài sẽ ban cho chúng ta sự bình an, nhưng với giá Ngài phải trả là sự
Khổ nạn, đau đớn của Ngài trong thế giới này. Hôm nay, chúng ta được nghe những
lời Ngài nói trước khi phải hy sinh trên Thập Giá, nhưng đã được viết sau khi Ngài
sống lại. Với cái chết của Ngài trên Thập giá, Ngài đã đánh bại cả cái chết và sự
sợ hãi. Ngài đem lại cho chúng ta hòa bình “nhưng không phải sự hoà bình của thế
gian” (Ga 14:27), bởi vì như Ngài đã làm điều đó bằng cách chấp nhận những nỗi
đau đớn và nhục nhã nhất : đây là cách Ngài đã chứng tỏ được tình yêu và lòng
thương xót của Ngài đã danh cho con người chúng ta.
Cho đến bây giờ, tội lỗi xâm
nhập vào trong thế gian, đau khổ trong cuộc sống của chúng ta không thể tránh
khỏi. Có những lần khi chúng ta bị nỗi đau thể chất; nhưng cũng có người khác,
đang bị đau khổ về tâm linh; và cuối cùng, tất cả chúng ta đều phải chết. Nhưng
Thiên Chúa trong tình yêu vô hạn của Ngài đã cho chúng ta những phương thuốc để
có sự an bình giữa những cơn đau khổ: Ngài đã chấp nhận "để lại" thế
giới này với một cuộc "ra đi" đau đớn bao quanh bằng sự thanh thản.
Tại sao Ngài đã làm những điều
như vậy? Bởi vì, sự đau đón của con người gắn bó với sự đau khổ của Chúa Kitô
đã trở thành một sự hy sinh để cứu chuộc chúng ta khỏi tội lỗi. Thánh Gioan
Phaolồ 2 đã nói “Trong Thánh Giá của
Chúa Kitô (...), đau khổ của con người đã được cứu chuộc” (John Paul II). Chúa
Giêsu Kitô đâ âm thầm, lặng lẽ chịu đựng để làm vừa lòng Chúa Cha với sự vâng
phục bằng mọi giá, mà chính sự vâng phục Ngài đã sẵn lòng hy sinh tự hiến chính
bản thân của mình cho sự cứu rỗi của chúng ta.
Reflection
Today, Jesus speaks to us indirectly of the cross: He will give us the
peace, but at the cost of his painful “departure” of this world. Today, we read
those words He said before the sacrifice on the Cross but that were written
after his Resurrection. With his death on the Cross, He defeats both death and
fear. He gives the peace «but not as the world gives peace» (Jn 14:27),
inasmuch as He does it by going through the most excruciating pain and
humiliation: this is how He proved his merciful love for man.\
As of the moment sin entered the world, suffering in our lives is
unavoidable. There are times when it is a physical pain; others, it is a moral
suffering; and then, there are times when it is a matter of a spiritual
pain..., and we all have to die. But God in his infinite love has given us the
remedy to have peace amidst the pain: He has accepted “to leave” this world
with a painful “departure” surrounded by serenity.
Why did He do it in such a way? Because thus, human pain —together with
Christ's suffering— becomes a sacrifice that saves us from sin. «In the Cross
of Christ (...), human suffering has been redeemed» (John Paul II). Jesus
Christ quietly suffered to please the Heavenly Father with an act of costly
obedience, through which He willingly offered Himself for our salvation.
An unknown author of the 2nd century attributes these words to Jesus: «See
the spits over my face, which I received from you, to give you back the first
gust of life I had blown on your face. See my cheeks, which were slapped so I
could reform your deteriorated aspect according to my new image. See my back,
which was lashed to remove the weight of your sins from your shoulders. See my
hands, so strongly nailed to the cross for you, who, in times ago, fatally
stretched out one of your hands towards the forbidden tree».
No comments:
Post a Comment