Suy Niệm Tin Mừng Thứ Sáu
Tuần 22 Thường Niên.
Qua những hình ảnh trong Tin Mừng hôm nay, Thánh Luca muốn truyền
đạt đến với chúng ta cái ý nghĩa thực sự và bản chất của việc ăn chay qua cuộc đối
thoại giữa Chúa Giêsu và những người pharisêu.
Trong thời của Chúa Giêsu sống, và có lẽ ngay cả
bây giờ, mọi người ăn chay và tập sống khổ hạnh như là một hình thức của lòng sùng
kính Thiên Chúa. Ngày nay, có lẽ chúng ta ăn chay là vì đó là một phần truyền
thống của Giáo hội và luật của hội thánh được truyền lại qua nhiều thế kỷ? Đối
với người Do Thái, ăn chay là một phần của truyền thống đức tin của họ, một
hình thức thực hành việc sám hối hay là một sự chuẩn bị tinh thần để đón Đấng Thiên
Sai mà họ mong ước như đã hứa trong Kinh Thánh. Vì vậy trong sự hiện diện của
Đấng thiên Sai thì phải nên có sự vui mừng thay vì phải ăn chay.
Mặt khác, qua những
thời đại người Kitô hữu chúng ta , xem ăn chay như một hình thức sám hối hoặc từ
bỏ mọi sự để làm cho tâm hồn được trống rỗng, sạch sẽ để được xứng đáng để đón nhận
Chúa dù là Chúa trong Thánh Thể, hoặc
như việc ăn chay trong Mùa Chay là để chúng ta chuẩn bị cho Ngày tưởng nhớ đến
ngày Tam Nhật Phục Sinh.
Trong bài dụ ngôn về bầu da đựng rượu, Chúa như
muốn thử thách chúng ta; nếu chúng ta đã sẵn sàng chấp nhận "Tin Mừng” như
đã được rao giảng cho chúng ta, đó chính là cuộc sống và con người của Chúa
Giêsu hay chúng ta vẫn tiếp tục sống và hài lòng với "rượu cũ"? Những
gì sẽ là phản ứng của chúng ta với những tình huống mới trong cuộc sống của chúng
ta mà Chúa đã sắp đặt trước chúng ta?. Liệu hôm nay, chúng ta sẽ còn tiếp tục
với "rượu cũ", bám víu vào những thứ cổ xưa?
Hôm nay, có phải chúng ta đang tiếp tục với "rượu
cũ"?, sống trong sự ích kỷ, tham
lam như những người khác, những người chưa biết Chúa? Hoặc chúng ta sẽ mở rộng
trái tim và tâm hồn của chúng ta để phân biệt và nhận ra tiếng gọi của Thiên
Chúa đang mời gọi chúng ta, hướng dẫn chúng ta đi đến một hướng đi mới như là
biểu tượng của “rượu mới” trong bầu da mới” trong phúc âm?
Reflection:
In today's gospel scene, Luke wants to convey to his readers the real meaning and essence of fasting through the dialogue between Jesus and some of his detractors.
In today's gospel scene, Luke wants to convey to his readers the real meaning and essence of fasting through the dialogue between Jesus and some of his detractors.
In Jesus' time, and perhaps even today,
people follow the fasting and ascetic practices as a form of devotion. Do we
fast because they are part of our church tradition and laws which are handed
down through the centuries? For the Jews, fasting is part of their faith
tradition, a form of penitential practice or a spiritual preparation as they
long for the Messiah promised in their scriptures. Therefore in the presence of
the Messiah, there should be rejoicing instead of fasting.
On the other hand, Christians through
the ages see fasting as a form of denial or emptying of ourselves to better
dispose us to receive the Lord whether in Holy Communion or as a Lenten
practice leading to our celebration of the Easter Triduum. On the discourse
about the wineskins, the evangelist challenges his readers if they are willing
to accept the "good news" as proclaimed to them in Jesus' life and
person or would they continue to be satisfied with the "old wine"?
Today, what would be your response to
new situations in your life which the Lord puts before you? Shall you continue
with the "old wine"? Or will you open your heart and mind to discern
if God is calling you, leading you to a new direction symbolized by the new
wine in new wineskins in the gospel?
No comments:
Post a Comment