Con
Người chúng ta ở trên đời hay thích làm giàu và thích giải trí hay đặt những
thế lực vả của cải vật chất làm ưu tiên hàng đầu trong cuộc của chúng ta thay
vì của cải thiêng liêng. Chúng ta chết cho niềm vui, cho sự hài lòng trong sự
vị kỷ và sự hạnh phúc giả tạo. Khi chúng ta cống hiến tất cả thời
gian và năng lực để theo đuổi sự ích kỷ, cái chết chỉ tiết lộ những cơ hội mà
chúng ta đã lãng phí và cái nghèo đói của chúng ta trong những việc lành
phúc đức. Nếu chúng ta muốn thực sự được sống, bây giờ là thời gian để chúng ta
dùng những tài nguyên Chúa ban cho một cách khôn ngoan chứ không phải sự
để dành , tồn trữ một cách thật là ngu ngốc. Bây giờ là thời gian
để chúng ta thực hiện sự quản lý chặt chẽ những ân sũng và hồng ân mà Thiên
Chúa đã ban cho chúng ta. Chúng ta không chỉ biết tàng trữ những ân sũng
này như những món quà sang một bên như thể chúng ta sở hữu những món quà
vật chất. Chúa Giêsu chắc chắn không phải nói về quỹ tiết kiệm cần thiết mà
chúng ta cần phải để dành làm quỹ cho sự an toàn cho con cháu hay là quỹ
hưu trí của chúng ta. Điều mà Chúa Giêsu đề cập đến hôm nay là việc tiết
kiệm quá mức sẽ phản ánh đến sự thiếu lòng tin tưởng vào Thiên Chúa, sự tham
lam cơ bản trong thái độ của chúng ta đối với sự giàu có và một tâm hồn, một
trái tim không biết quan tâm đến sự nghèo khổ của nggười khác.
Trong Bí Tích Thánh Thể chúng ta có một ví dụ cụ thể cho
việc cho (bố thí) và việc chia sẻ. Chúa Kitô đã không thành lập bí tích Thánh
Thể để lưu trữ và để mãi “Mình Thánh Chúa” trong nhà tạm của
chúng ta. Ngưung Ngài đã ban cho chúng ta Thánh Thể như là của ăn được
phân phối và chia sẻ với mọi người như một cộng đồng. Chúa Giêsu thách thức
chúng ta phải xem xét lạinhững ưu tiên của chúng ta và cách chúng ta sử
dụng tài sản của chúng ta. Thay vì phát triển làm giàu cho chính mình, Chúa
Giêsu muốn mời gọi chúng ta trở nên giàu có trước mặt Thiên Chúa.
Suy niệm Tin Mừng thứ Sáu Tuần 11
Thường Niên
Những điều Luật mới, mà Chúa Giêsu vừa ban hành trong Bài Giảng
Trên Núi hôm nay, đã cho chúng ta thấy là Chúa Giêsu thêm rất nhiều điều Luật
mới khắt khe hơn so với luật cũ của Môisen. Lý do cho điều này là luật mới được
thể hiện nhu cầu của tình yêu thương, và tình yêu thì cần đòi hỏi nhiều hơn.
Đoạn Tin Mừng hôm nay cho chúng ta thấy là Chúa
Giêsu sống với những nhu cầu tình yêu, sống trong luật mới. Theo luật Do
Thái người phung cùi là người ô uế, bị bỏ rơi. Luật Do Thái hoàn toàn cấm mọi
người không được sự đụng chạm thể lý đến người bị bệnh cùi và những người không
có bệnh rất sợ hãi những người này. Đó là điều dễ hiểu cho những người khỏe
mạnh phải tuân theo luật đó. Nhưng người phong cùi người đứng trước Chúa Giêsu
trong Tin Mừng hôm nay đã vi phạm pháp luật. Trong tình hình như vậy bất kỳ
Người Do Thái sùng đạo sẽ được dự kiến sẽ lên án người bị bệnh phong và đặt
khoảng cách giữa người bị bệnh phong và bản thân mình. Chúa Giêsu không bước
trở lại từ người đàn ông cũng không lên án anh. Người phong cùi hỏi Chúa Giêsu
cho việc chữa trị. Chúa Giê-su, đạt tay ra để chạm vào người phung nói,
"...
được chữa khỏi. "Kêu gọi của tình yêu và
lòng từ bi của mình, về hai tội Chúa Giêsu vi phạm pháp luật.
Trong tâm trí của người phong cùi là những gì các món quà lớn mà
Chúa Giêsu cho ông, sự ấm áp của sự hiện diện và liên lạc của mình hoặc chữa
bệnh? Bao lâu rồi kể từ khi được người đàn ông nghèo này đã cảm thấy sự ấm áp
của một con người liên lạc? Trong tâm trí của Chúa Giêsu, chắc chắn, nhu cầu
của người bị bệnh phong để trải nghiệm sự ấm áp của con người, một con người
liên lạc, là hơn rất nhiều đòi hỏi khắt khe hơn so với việc cấm luật Do Thái,
trong đó cấm một người khỏe mạnh để chạm vào một người phung. Tình yêu mà Chúa
Giêsu đòi hỏi làm những gì pháp luật cấm. Ông đã làm những gì tình yêu đòi hỏi.
Anh chạm vào người phung. Có tình yêu có vai trò đáng kể trong cách chúng ta
sống đức tin của chúng tôi?
No comments:
Post a Comment