Saturday, June 20, 2015

Suy Niệm Thứ Hai Tuần thứ 10 Thường Niên



Hôm thứ ba và cả tuần trước, chúng ta được nghe về cuộc đời của ông Tôbit trong sách Tôbia, chúng ta đã suy ngẫm về những sự khổ đau những chuyện không may, tai nạn lớn, nhỏ, vì những thất bại trong cuộc sống. Chúng ta chắn chắn đã tự hỏi những câu hỏi, "tại sao những điều xấu lại xảy ra với những người tốt?"  đây là một trong những cẩm nhận rắc rối cho nhiều người trong chúng ta. Trong sự cảm hứng của mình, ngay trong phần đầu lá thứ thứ hai gởi cho các tín hữu Côrintô, Thánh Phaolô đã phản ánh về sự tương tác của đau khổ và niềm an ủi trong cuộc sống của chúng ta, đặc biệt là khi chúng ta cố gắng để sống cuộc sống trong Chúa Kitô. Mỗi ân sủng chúng ta nhận được liên quan đến một nhiệm vụ; nhiệm vụ chia sẻ với những người khác những gì chúng ta được hưởng nơi bàn tay của Thiên Chúa. Thánh Phaolô  gợi ý là chúng ta là hãy nên áp dụng những điều tương tự cho sự đau khổ: ". Nếu chúng tôi lâm phải gian truân, ấy là để anh em được an ủi, được cứu thoát" (2 Cor 1:6)
            Nhiều người Kitô hữu cũng bị đau khổ, buồn phiền trong một cách tương tự:  Sự đau khổ đã làm họ gắn bó với sự đau khổ của Chúa Kitô để cứu rỗi thế gian vì vậy ngay cả trong cuộc sống này,  họ đã được hưởng niềm vui và an ủi của Chúa Kitô, sự an ủi Chúa ban cho những ai đã chịu đau khỗ trong kiên nhẫn yêu thương cũng như sự an ủi của sự Phục Sinh Ngài đã đón nhận sau cuộc khổ nạn của Ngài, sự an ủi đó là làm gia tăng đức tin, niềm hy vọng và tình yêu và niềm vui trong những thuộc về Chúa (Thánh Y Nhã)).
            Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con ân sũng của Chúa sự khôn ngoan để chúng con có thể an ủi người khác với niềm an ủi mà chúng con đã nhận được từ bàn tay của Chúa.



REFLECTION
On Tuesday last week, when we read an extract from the Book of Tobit, we reflected on the suffering caused by accidents great and small. The question, “why do bad things happen to good people?” is one that troubles many of us. In his very inspiring opening to his second Letter to the Corinthians, Saint Paul reflects on the interplay of suffering and consolation in our lives, especially when we strive to live our lives in Christ. Every grace we receive involves a mission;  the mission to share with others what we enjoy from God’s hands. Paul suggests that the same thing applies to suffering: “if we are afflicted it is for your encouragement and salvation.”
Many Christians who suffer have the same approach: suffering engages them in the suffering of Christ for the salvation of the world and so even if in this life they enjoy the consolation of Christ, the consolation which he gives to those who suffer patiently and lovingly as well as the consolation of the Resurrection which he enjoyed after his passion, that consolation is an increase in faith, hope and love and joy in the things of the Lord (St. Ignatius).
Lord Jesus, grant us the grace and wisdom to be able to console others with the consolation which we received from Your hands.


No comments:

Post a Comment