Tuesday, June 2, 2015

Suy Niệm bài đọc thứ Ba tuần thứ 9 Thường Niên



Nhiều tai nạn đã thường xảy ra trong cuộc sống của con người trong thế giới này, một số là những chuyện xảy ra rất nhỏ, nhưng ở một số nơi những người khác thì những tai nạn này đã xảy ra nghiêm trọng và tàn phá nhiều hơn trên thân thể hay gia đình của người bị nạn. Tất cả trong những số người bị nạn này đã có những sự phản ứng ra khác nhau trong tâm hồn của mỗi người cuộc sống của họ. Những người có đức tin yếu kém hoặc không có niềm tin thường sẽ đặt câu hỏi tại sao Thiên Chúa đã để cho những điều đó xảy ra và họ phải gánh nhận những sự kém may mắn này. Như trong bài đọc thứ nhất hôm nay, Bà con của ông Tôbit đã đau buồn, khổ sở vì cái sự loà của ông ta một tai nạn  không may đã xảy ra cho ông.
            Như ông Tôbit đã kể lại câu chuyện của mình, chúng ta khám phá ra một phần tử trong số mà chắc chắn sẽ làm cho một số người chúng ta sẽ đặt câu hỏi với Thiên Chúa một cách khắc nghiệt hơn. Ông Tôbit đã kể cho chúng ta biết rằng ông đã đã mệt mỏi sau khi chôn cất những người chết (ngoài đồng mà không ai ngó ngàng đến). Ông thật là một người tốt bụng, biết kính sợ Thiên Chúa và yêu thương mọi người, ngay trước bị đôi mắt, ông đã làm những công việc bác ái không biết mệt mỏi.  Nhưng tại sao những điều xấu này lại xảy ra với những người tốt lành biết kính sợ Thiên Chúa như ông Tôbit?  ( Như chúng ta được biết trong trong sách Tôbia, thì ông Tôbit một Người Do Thái rất trung thành với Thiên Chúa, một trong những "người nghèo của Chúa", như là để nói rằng một trong những người bất chấp mọi thảm họa, nguy hiểm trong cuộc ông lưu vong   chính trị và chiến tranh, những vẫn cực kỳ trung thành với Thiên Chúa.) Thế nng ông Tobit đã không bao giờ thắc mắc, và phàn nàn với Thiên Chúa vì sự lưu vong, li tán gia đình hay thắc mắc về tai nạn hậu quả đem đến sự mù loà, và tàn tật của chính mình. Chúng ta hãy cố gắng, can đảm để học hỏi và bắt chước ông Tôbit là biết đặt tất cả sự hy vọng của chúng ta vào Thiên Chúa.
            Lạy Chúa Giêsu, Chúa đang sống giữa chúng con, Chúa là niềm hy vọng vinh quang của chúng con. Xin Chúa ban cho chúng con những ân sủng để chúng con tin rằng tất cả những gì xẩy đến cho chúng con sẽ được tốt đẹp, vì Chúa đã toàn thắng thế gian này.

Reflection SG
Many accidents happen in this world, some very minor, others more devastating. All of them call forth different reactions in human hearts and lives. People with a weaker faith or no faith at all, will often question why God allows such things to happen. Tobit’s kinsmen grieved at his blindness, the result of an unfortunate simple accident.
            As Tobit recounts his story, we discover an element in it which would certainly make some people question God more harshly. He tells us that he was fatigued from burying the dead. He was obviously a good man, engaged, just before the accident to his eyes, in doing works of charity.         Why do bad things happen to good people? Tobit was a faithful Jew, one of “the poor of the Lord”, that is to say one of those, who in spite of the great disaster of being in exile because of Middle-East politics and warfare, remained extraordinarily faithful to God.
            As Tobit did not question God over the exile, so he did not question God over his own accident and his consequent disability. Let us learn from Tobit to place all our hope in God.
Lord Jesus, you are alive in our midst, our hope of glory. Grant us the grace to believe that all will be well, for you have overcome the world.

No comments:

Post a Comment