Monday, September 16, 2013

Suy Niệm Tin Mừng Luke 7:1-10 Thứ Hai tuần 24 Thường Niên



Khi viên đội trưởng nhờ người đến cầu xin Chúa Giêsu đến để chữa lành người đầy tớ của ông, ông nghĩ rằng ông không hy vọng là Chúa Giêsu đến với ộng ta. Ông chỉ đơn thuần tin rằng nếu Chúa Giêsu muốn, Ngài chỉ nói một lời thì mọi sự sẽ xảy ra. Viên đội trưởng này đã cầu xin nơi Thiên Chúa tuyệt vời những điều thật tuyệt vời . Tuy nhiên, những gì ông ta xin   không xin cho chính mình nhưng ông đã xin cho  một người đầy tớ của ông.
            một người ngoại giáo, viên đội trưởng có thể đã cảm nhận được rằng Chúa Giêsu,   Đấng đã được khá nổi tiếng vào thời gian đó, sẽ nghĩ rằng ông ta chỉ là một người ngoài cuộc. Thật vậy, tuy nhiên,  khát vọng lớn lao của ông là muốn được thấy người đầy tớ của mình được ơn chữa lành như ông đã cố công cố sức với các nỗ lực để yêu cầu mọi người giúp đỡ cho ngưòi đầy tớ của ông được lành. Khi viên đội trưởng này biết rằng  Chúa Giêsu là người có uy quyền và sức mạnh của Thiên Chúa, Ngài có thể làm nhiều việc kỳ diệu và ông tin rằng Chúa Giêsu không cần phải đến nhà ông,  nếu như Ngài muốn, Ngài chỉ cần phán lên một tiếng  thì người tôi tớ của ông sẽ được chữa lành.
            Lòng tin của viên đội trường trái ngược với lòng tin của Thánh Tôma, người cần thấy rõ bằng chứng hiện hình rõ ràng trước khi tin rằng Chúa Giêsu đã sống lại từ cõi chết. Giờ đây và một lần nữa, Chúa Giêsu nhắc nhở chúng ta chúng ta cần phải tin tưởng vào những gì chúng ta không thể nhìn thấy. Bằng chứng về sự hiện hữu của Chúa Giêsu thường được tranh luận. Cũng như quan niệm riêng của chúng ta về Thiên Chúa khác với con người Thiên Chúa thực sự. Sau khi thắc mắc quá nhiều câu hỏi về Thiên Chúa, chúng ta có thể đi đến với một câu trả lời không thể tránh khỏi: Thiên Chúa là một Đấng bí ẩn. Và khi chúng ta đi đến kết luận này, điều gì sẽ đảm bảo cho chúng ta tin rằng Ngài là đấng hiện hữu không cần phải lên trên các báo để loan tin tức, để mọi người thấy, hay đưa hình ảnh của Ngài  trên internet, quảng cáo trên truyền hình, hay đưa các chi tiết về một phép lạ nào trên video. Nhưng với kinh nghiệm đức tin riêng của chúng ta làm cho chúng ta chắc chắn biết và tin rằng Ngài chính là Thiên Chúa.
            Đức tin tập trung vào Thiên Chúa là đối tượng rất hợp . Đức tin không đòi hỏi đối tượng phải nhìn thấy. Hầu hết tất cả niềm tin đòi hỏi một tình yêu, và lòng nhân hậu như đức tin của viên đội trưởng, là một ân phúc cho người khác. n chúng ta, chúng ta đã làm được gì trong đức tin của mình? Xin hãy tự trả lời.

Reflection
When the centurion asked Jesus through other people to heal his servant, he did not expect him to come. He simply believed that if Jesus would only will it, it would happen. He asked great things from a great God. Yet what he asked was not for himself but for someone who worked for him.
Being a Gentile, the centurion probably felt that Jesus, who was already quite famous at that time, would think of him as an outsider. It was, however, his great desire to see his servant healed that he made the effort to ask people for help. Knowing that powerful people could do many things, he believed that Jesus need not come to his house, for he only had to will it and his servant would be healed.
The believing centurion is the opposite of Thomas who needed physical proof before believing that Jesus did rise from the dead. Time and again, Jesus would remind us of our need to believe in what we could not see. Proof of esus' existence is often debated upon. Also our own notion of God is different from who God really is. After asking too many questions about God, we come up with one inevitable answer: God is a mystery. And when we come to this conclusion, what would assure us that He is there and He is in charge would not be news reports of sightings, pictures on the internet, ads on TV, detailed miracles on video but our own faith experiences which make us sure that HE IS HE.
 Faith focuses on God as its proper object. It does not require visible audience. Most of all faith, like the faith of the centurion, is a blessing for others. Have we taken a leap of faith?

No comments:

Post a Comment