Suy
Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 19 Thường Niên
Qua hai bài đọc thứ Nhất và Tin Mừng, Chúng ta
được thấy Tiên tri Êlia và Thánh Phêrô đã phải trải qua biết bao khó khăn trong
cuộc sống của họ. Chính vì những cái khó khăn và phiền não đó không giúp được ai có thể nhìn và nhận ra được Thiên Chúa, Chỉ có khi nào mà bầu trời yên tỉnh, gió bão
không còn nữa, và trái đất không còn rung chuyển những cơn động đất hãi hùng
thì Tiên tri Elia mới nghe được
tiếng phán dạy của Thiên Chúa.
Khi thánh Phêrô nghĩ
đến cơn mưa bão lớn, song to là
làm ông ta hụt hẫng chìm dần trong song
nước.
Chỉ khi nào ông ta ngước lên nhìn thấy Chúa Giêsu,trong ánh mắt của ông, ông ta mới có thể an tâm và có thể đi vũng chãi và mạnh mẽ trên mặt nước.
Trong những
khoảnh khắc lặng yên tĩnh mịch sau một ngày làm việc vất vả, và mệt nhọc, Chúa Giêsu một mình lên
núi để cầu nguyện. Ngài ngợi khen và cảm tạ Thiên Chúa Cha đã ban cho tất cả
những gì trong ngày và Ngài dâng lên Chúa
Cha tất cả những gì đã và đang xảy ra trong ngày, những cơn mưa to, bão lớn và luôn cả những cơn sóng
hải hùng, Những gây cấn, những nổi thăng trầm trong tâm linh của Ngài.
Với
Chúa Cha, Ngài sẽ nhìn thẳng vào người Con yêu thương của
Ngài và
lắng nghe.
Đức Giáo Hoàng Phanxicô phản ánh về sự cầu nguyện như sau: "Cầu nguyện là
nơi ưu đãi của sự lưu vong. Như sách Khải Huyền đã đưa ra, thật vậy đó là những đoạn văn nói về những gì mà người ta nghĩ về Thiên Chúa, và những gì mà được chứng minh thực sự là Thiên Chúa. Thiên Chúa hướng dẫn chúng ta vượt qua mọi bóng tối, và đêm đen của sự lưu vong để dẫn đến con đường biết chiêm ngưỡng
dung nhan của Ngài. Cuối cùng chúng ta được thay đổi và trở nên
giống như hình ảnh của Ngài. "
Chúng ta cũng vậy, giống như tiên tri như Ê-lia và Chúa Giê-su, biết tìm nơi trú ẩn trong vòng tay yêu thương của
Thiên Chúa Cha trong những
khoảnh khắc yên tĩnh trong ngày, Hãy
đặt
hành trang, dụng cụ chúng ta
đang có trên tay, hãy tìm chút nghỉ ngơi một
chút trong không gian đặc quyền ưu
tiên đó
là trong lời cầu nguyện, nơi mà
Thiên Chúa đang chờ đợi để được hiện
diện với
chúng ta.
Lạy Chúa Giêsu,
xin giúp chúng con tin tưởng nơi Chúa luôn trong mọi trường
hợp và không bao giờ nghi ngờ sự hiện diện và sức mạnh của Chúa để giúp chúng con. Trong khoảnh khắc yếu đuối, và thiếu lòng Tin, Xin cho con được biết ôm chặt lấy Chúa như Thánh Phêrô đã làm. Xin Chúă tăng cường niềm tin của Chúng con để chúng con có thể đi tiến bước vững mạnh trong niềm tự tin trên con đường mà Chúa đã chọn sẵn cho chúng con.
My homily
My Homily 19th Sunday in Ordinary Time
If we are watching TV
news these days, we can hear quite a lot about the tension, the threat of
nuclear war between North Korean leader and our president. This threat
made people in Guam really concerned now.
I still remember the experience I
had when I was young. One of the summers we could see the gun fight just right
in our neighborhood, we had to hide ourselves in bunkers under our beds. On the
next days, we could see dead people everywhere and houses destroyed, some
people lost their house and had no place to live. With all these conflicts, sometimes, I would
ask myself: “Where is God in the midst of all this?”
Today’s first reading presents us
with the Old Testament prophet Elijah likewise in a state of despondency. At
some point, he was so miserable that he asked God to let him die.
We find him here hiding in a cave,
seeking shelter in solid rocks. But just as he finds shelter in a cave, there comes
an earthquake, and then a hurricane of a storm that smashes the rocks and
cliffs of the mountains, threatening to drown him in chaos/kê-as/.He was asking “Where is God in all
of this?”.
And “What is God saying to me in
all of these events?
However, Elijah couldn’t figure
anything out until he was able to hear the voice of God in a tiny little
whisper.
The voice of God came to him in
the most unexpected of ways. And so it is with us.
In the Gospel reading, Peter and
the disciples found themselves to be in similar circumstances, they were out in
an open boat in the middle of the Sea of Galilee in a raging storm. They
wondered: “Where is God in all of this?”
When they saw Jesus walking on the
water, Peter spoke up and said, “Lord, if it’s really you over there tell me to
come to you across the water.” But, Peter
was sunk, because of his
doubts.
We find our own lives these days
surrounded by chaos/kê-as/.
The floodwaters of social change
along with the cultural earthquakes of our times, globalization, terrorism,
nuclear war, and the drug crisis severely threaten us and our society.
Drugs, gangs, divorce, an unstable
economy, job loss, and a surrounding culture that’s alien/ê-liên/ and hostile to the normal family are the storms and
floodwaters that threaten us.
Child abuse, sexual abuse,
violence, and lust for money assault the moral characters of our youngsters.
The number
of murders and drug over dose death are frequently reported from every city in
the US while our law enforcement agencies operate in apparent powerlessness to
take back control of those cities from the drug dealers, and gangs.
We would ask: “Where is God
in all of this?”
Confidence is the word we need to
take into our hearts and souls today.
Confidence. Confidence comes from
a Latin word; it means, “To believe with”.
We cannot have confidence when
we’re isolated and all alone.
We cannot have confidence all by
ourselves. No, we can only have confidence when there’s another near us, that
other is God. And that’s the point of today’s readings.
We can find confidence, even in the worst of
storms, even in the most chaotic/kia-a-tic/
of times. We can go through the worst that life can throw at us if only we keep
up our contact with God.
No prayer? No confidence. Stop
coming to Mass?
No confidence. Not sharing in the
life of the Church, in the Body of Christ?
No confidence. Soon we’ll take our eyes off of
Jesus, and just like Peter, we will sink.
Soon, we’ll only be able to hear
the screaming wind, the awful noise, and the deafening /deaf-fen-ing/ roar of the storms and winds in our world that shake
the very foundations of our life.
And without the voice of God and
the eyes of Jesus to hold us steady/sted-dy/,
we, like Peter, will either be blown away or drown.Is our life getting out of
control?
Is our faith slipping away from
us?
Are we experiencing more and more
powerlessness in the chaos that surrounds us?
If so, here’s what we do.
Find a place of solitude and
silence.
Go to our room, shut our door and
gather around us as much silence and solitude as we possibly can.
Then kneel down by our bedside and
in that silence and in that solitude say: “Speak, Lord, for your servant is
listening.”
If we do that, we’ll be in exactly the same
position that Elijah was.
Look into the eyes of Jesus, we’ll
be in exactly the same position that Peter was.
Never forget, after all was said
and done, God restored Elijah in power, and eventually brought him up into
heaven.
And after all was said and done
God in Christ saved Peter, saved him even from himself. And God will do no less
for us, if and only if we give our confidence to Christ and remain faithful to
our Father in Him.
The real question is not “Is God
absent from us.” But, rather the question should be: “Are we absent from God?”
As we remember the Gospel from few
weeks ago, Jesus said: Come to me, all you who labor and are burdened, and I
will give you rest. Take my yoke upon you and learn from me, for I am meek and
humble of heart; and you will find rest for your selves.
For my yoke is easy, and my
burden light,
For that to happen, for our hearts
to be filled with courage, fortitude, and boldness, we need to be yoked to
Christ so that He can, along with us, pull our load through life.
Let us ask our Lord Jesus to fill
us with that confidence.
No comments:
Post a Comment