Suy Niệm Bài Đọc Thứ Nhất, Thứ Sáu Tuần 2 Mùa Chay. (Genesis
37:3-4,12-13,17-28)
Câu chuyện trong bài đọc
thứ Nhất nhắc nhở chúng ta rằng các tổ phụ của thời Cựu Ước, mặc dù họ là những công cụ trong việc thực
hiện kế hoạch của Thiên Chúa cho dân riêng của Ngài,
nhưng là con người, họ cũng vẫn có những sai sót của con người. Điều quan trọng hơn là các
Giáo Phụ đã nhanh chóng nhận ra những mầu nhiệm được tiên báo về
Chúa Kitô trong Thánh Kinh của người Do Thái.
Như tình yêu của ông Giacóp dành cho ông Giuse là biểu
tượng tình yêu của Chúa Cha đối với người con yêu dấu
của Ngài, vì vậy ông Giuse là hình ảnh (được tiên đoán) của Chúa Kitô. Ông Giuse đã
bị anh em của ông ta ghen ghét chối bỏ và bị loại trừ,
nhưng cuối cùng,
ông đã trở thành nền tảng cho những người Do Thái ở Ai
Cập, trong một nghĩa nào đó, những người Pharesêu, Biệt phái và luật sĩ người Do Thái đã ghen ghét, chối bỏ và hành hạ Chúa Giêsu, nhưng sau cùng Ngài đã trở thành là nền tảng mãi mãi của
Giáo Hội. (Mt 21:42).
Ông
Giuse đã không chỉ đơn thuần được cha mình yêu thích, ưa
chuộng bởi vì là "con của mình trong lúc tuổi
đã già ." Nhưng ông Giuse cũng đã có một giá trị đức
hạnh và có lẽ vì thế mà ông được Thiên Chúa ban cho
mình những ân sủng đặc biệt của
Ngài. Theo Thánh Ambrose trong một bài Giảng đã nói là: đức
hạnh và ân sủng này có thể được coi là lý do
chính cho vấn đề mà ông Giacóp đã dành cho ông Giuse.
Thánh Têrêxa Hài Đồng thành Lisieux, có nhắc
nhở chúng ta rằng Thiên Chúa yêu thương mỗi người chúng ta vô cùng, mặc dù Ngài
chỉ lựa chọn ra một số người cho một mục đích đặc biệt nào đó mà sẽ đem lại tình
yêu của Ngài cho tất cả.
Thiên Chúa mời gọi chúng ta luôn luôn phải biết vươn lên tiếp cận với những kẻ thù của chúng ta, Ngài không muốn chúng ta phải sống trong những tội lỗi của chúng ta. Ngài muốn chúng ta được
sống vô tư không phải vương vần trong
những ác cảm tội lỗi,
hận thù, và ghen.
Chúng ta hãy chiêm ngưỡng tình yêu của Thiên Chúa đã ban cho chúng ta khi Ngài sai Con một của Ngài là Đức Kitô để
cứu chuộc chúng ta khỏi mọi tội
lỗi. Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta vô bờ, vô bến, còn chúng ta, chúng ta có
muốn ở lại trong tình yêu của Ngài?
A reflection on today's Sacred
Scripture: Israel loved Joseph best of all his
sons. (Genesis 37:3)
We
live in a culture more than 3,000 years removed from the time of Jacob
(Israel). Nevertheless, we might ask ourselves why Jacob was so obvious in
favoring Joseph over his brothers. Didn't he know what effect that would
have--the resentments, jealousy, and even hatred? Some scripture commentators
remind us that the patriarchs of the Old Testament, even though they were
instrumental in carrying out God's plan for His people, had their human flaws.
More significantly, the Church Fathers were quick to recognize the symbolism
and the foreshadowing of Christ in the Jewish Scriptures.
As Jacob's love for Joseph
represents the Father's love for His only begotten Son, so Joseph prefigures
Christ. As Joseph was rejected by his brothers but ultimately became, in a sense,
the cornerstone for the Israelite people in Egypt, so Jesus was rejected by the
Jewish high priests and Pharisees and became, forever, the cornerstone of the
Church. ( Matthew 21:42) Joseph was not simply favored by his
father as "the child of his old age." Joseph was highly virtuous and
perhaps exuded an aura of being touched by God's grace. According to St.
Ambrose (Homilies on Genesis 61.3),
this virtue and grace can be seen as the primary reason for Jacob's special
regard for his son Joseph. Another saint
closer to us in time, St. Therese of Lisieux, reminds us that God loves each of
us infinitely, even though He singles out some for a special purpose that
brings His love to all:
No comments:
Post a Comment