Bài Chia Sẻ Tin Mừng Chúa nhật thứ tư Phục Sinh ABC
Trong đoạn in Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nói với các môn đồ của Ngài rằng Ngài là Chúa Chiên Lành. Và với lý do này, mà chúng ta gọi ngày hôm nay là ngày "Chúa Nhật Chúa Chiên Lành", bởi vì Tin Mừng hôm nay đã mô tả Chúa Giêsu trong một hình ảnh rất đẹp này. Hôm nay cũng là Ngày mà Giáo Hội kêu gọi cầu nguyện cho Ơn Thiên Triệu, cùng với ý chỉ đó, chúng ta cầu nguyện cho những người được gọi để tu học làm linh mục, những vị chủ chăn tương lai, và cũng cầu nguyện cho những linh mục, những người đã được thụ phong để tiếp tục công cuộc mục vụ của các Tông đồ và của Chúa Giêsu.
Tôi không biết là quý vị đã thấy được những người chăn trừu hay chăn chiên chưa, còn tôi, thì tôi chỉ có thấy được những người chăn dê hay chăn bò ở nhà quê. Nhưng tôi vẫn không thể mường tượng nổi cái hình ảnh một người chăn chiên có thể dám liều mình để chết cho những con chiên của họ.
Hơn nữa tôi nghĩ cũng chẳng có gì là tốt lành hay là bình thường trong xã hội này nếu như một người trong chúng ta đã dám hy sinh chính mạng sống của mình chỉ vì một con trừu ngu ngơ đáng thịt.
Nhưng đấy là những gì mà chúng ta có thể phân biệt được giữa Chúa Jêsus Kitô với bất cứ một vị thần thánh nào hay một vị lãnh đạo tôn giáo nào khác, là sự sẵn sàng cái chết của mình để co nhân loại.
Các vị thần Hy Lạp đã cho thấy là con người đầy những thú vị, và các vị thần ở châu Á được cho là những vị thần rất nhân từ đối với con người, nhưng chỉ có Thiên Chúa giáo, Thiên Chúa mới dám hy sinh để chết cho con người;
Thánh Augustinô đã giảng trong một lễ Giáng sinh: "Con người chúng ta sẽ đi vào sự chết đời đời, nếu Chúa không đi vào cuộc sống tạm bợ ở đời này. Chúng ta sẽ bị diệt vong, nếu Ngài không đến với chúng ta. Chúa Giêsu là chúa chiên lành, Ngài đã đến để chết và Ngài đã chết thay cho chúng ta như Ngài đã nói trong Tin Mừng hôm nay: " Ta thí mạng sống Ta, vì đàn chiên” (Jn 10:15).
Điều này đối với chúng ta có lẽ không hợp lý, nhưng với tình yêu của Chúa Kitô đối với mỗi người chúng ta, là những con Chiên của Ngài, Ngài luôn đặt chúng ta trên hết và đấy chính là lý do mà Ngài đã chấp nhận sự hy sinh. Tin mừng hôm nay Tháng Giaon Viết:
“ Vì lẽ này mà Cha yêu mến Ta: ấy là vì Ta thí mạng sống Ta, để rồi lấy lại”. Cái chết này không phải là một kết thúc của sự thất bại, và không ai đã chịu đau khổ hay chết với Ngài mà vô ích. Vì trong Đức Kitô, sự chết đã trở thành một hành động của tình yêu và cũng có nghĩa đó là một cuộc sống dồi dào.
Người Công giáo chúng ta tin rằng Đức Giêsu Kitô mang hình ảnh người chăn chiên trao cho những người lo việc mục vụ, những người chúng ta gọi là các giám mục và linh mục.
Một người chủ chăn hay chăn chiên biết tiếng chiên của mình, và thậm chí họ còn có thể ngửi thấy được mùi của những con chiên của họ, nhưng người chủ chăn phải giống như Đức Kitô, Người đã dám chết vì đàn chiên của mình.
Những Linh Mục của Chúa cũng có thể làm được điều đó mà không hề do dự bởi vì họ biết rằng Chúa Giêsu vị chủ chăn thiêng liêng của họ đang ở bên cạnh họ và gìn giữ họ.
Những vị thánh tử đạo Việt Nam của chúng ta là những người đã nghe và làm theo tiếng mời gọi Chúa. Họ không ngần ngại tiếp nhận tiếng mời gọi Chúa và đến với đồng cỏ xanh ở bên kia thế giới.
Những vị Linh mục của chúng ta cũng phải sẵn sàng để nghe và nhận ra được tiếng gọi này trong cuộc sống của họ vì lợi ích của Giáo Hội mà Chúa đã lập ra.
Trong sự im lặng của tâm hồn, chúng ta nghe Chúa nói. Vì thế chúng ta chỉ có thể nghe tiếng Chúa qua cuộc sống cầu nguyện và sự hy sinh, để nhờ đó mà chúng ta có nhận biết được tiếng của Chúa.
Cuộc khủng hoảng của chức tư tế chỉ đơn giản là một cuộc khủng hoảng của lời cầu nguyện. Các linh mục của chúng ta bị cám dỗ là vì họ cũng chỉ là con người bình thường như mọi người khác, là không thấy gì to lớn hơn là sức khoẻ và giàu có trong cuộc sống.
Vì thế,chúng ta nên phải cầu nguyện cho linh mục của chúng ta, và khuyến khích họ biết nhận ra tiếng của Chúa, vì tiếng của Chúa không giống như bất cứ một tiếng nào họ sẽ nghe trong thế giới này.
Thánh Phêrô người chủ chăn đầu tiên sau khi Đức Kitô lên Trời, đã mạnh mẽ rao giảng Tin Mừng Chúa Kitô sau khi đã nhận được Chúa Thánh Linh: như sạc Công Vụ Tông Đồ đã viết:
"không có ơn cứu độ nơi một người nào khác nữa, Vì dưới gầm trời này, không có một Danh nào khác đã được ban xuống cho nhân loại để phải nhờ vào đó mà chúng ta trông được cứu thoát." TĐCV 4:12.
Nhưng thánh Phêrô không chỉ rao giảng bằng lời nói, ông cũng đã chịu đóng đinh trên thập tự giá như Chúa Kitô và thân xác của ông đã bị ném xuống một cái hố cạn trên ngọn đồi ở Vatican 30 năm sau khi Chúa Gêsus đã hiến chính mạng sống của mình cho đàn chiên của Ngài.
Các linh mục của chúng phải rao giảng Tin Mừng của Chúa Kitô, vâng và họ phải lên tục cầu nguyện, vâng, và sự cầu nguyện và rao giảng đó phải được chuẩn bị cho việc phải chịu đóng đinh, và chịu chết thay cho những con chiên mà Thiên Chúa đã giao phó cho họ.
Chúng ta đừng nên quá ngây thơ về những cuộc tấn công thế tục đối với Giáo Hội và các linh mục của chúng ta. Đức Thánh Cha vaâ các Giám mục của chúng ta thường xuyên bị các phương tiện truyền thông lên án trong việc đem đàn chiên của mình đến và sống với Tin Mừng. Những cuộc tấn công này sẽ ngày càng gia tăng lên khi mà thế giới trở nên ít khoan dung hơn đối với Chúa Giêsu Kytô và các môn đệ của Người.
Hầu hết các linh mục và giám mục của chúng ta sẽ không phải chết vì tử vì đạo, nhưng họ phải luôn sẵn sàng. Và vì thế, chúng ta hãy đến với Đức Maria, mẹ của Giáo Hội, người đã sẵn sàng đón con yêu quý của mẹ trên Calvary, người gặp Chúa đầu tiên sau khi Ngài sống lại, và bây giờ mẹ đang cùng bên Chúa trên thiên đường để cầu khẩn cùng mẹ xin Chúa ban muôn phúc của Ngài cho tất cả các linh mục và Giám Mục của Chúa..
Homily for the fourth
Sunday of Easter - Year B - Jn. 10:11-18
Today
is also the World Day of Prayer for Vocations, this week, our bishop asks us to
pray for those called to be our shepherds, and for those already ordained to
continue the pastoral ministry.
I don’t know,
if you’ve ever seen a real shepherd, for me I was a cowboy when I was young,
and I used to play with boys who shepherded sheep and goats in the field. I
thought my cow job was much easier and better than those who care for the sheep
and goats, because
I could ride on the back of one the oxen in the herd. While the sheep’s
shepherds must walk along with them to
watch them carefully.
However, I can’t
imagine that any of these shepherds would actually die in place of their
scruffy sheep, though.
After all, what good is a dead shepherd for the rest
of the sheep?
This is what distinguishes the Lord Jesus Christ from
any other god or religious leader, his readiness to die.
The Greek gods found men amusing, and the Asian gods
are benevolent to men, but only the Christian God dies for men.As St. Augustine wrote in a Christmas homily:“You would have
entered death eternally, had he not entered life temporally. You would have
perished, had he not come.”Jesus is a shepherd who has come precisely to die, to
die in our place as he said in John’s
Gospel today “I will lay down my life for them. This is
why the father loves me that I lay my life down, in order to take it up
again.” For us man, this is not reasonable, but Christ’s love
for each of us, his sheep, is above and beyond reason. This death is not to end in failure after all, and no
one who suffers or dies with Him does so uselessly.In Jesus Christ, death has become an act of love and a
means of abundant life.
We believe Jesus Christ gives this charism of the
shepherd, this pastoral office, to men. We call them bishops and priests. A shepherd knows the voice of his sheep, and he even
“smells like the sheep,” but a Christ-like shepherd dies for his
sheep. He can do that without flinching because he knows that
the Divine Shepherd is looking after him.
The martyrs heard a voice calling them to green
pastures beyond this world. Our priests too must be ready to witness to this
voice with their lives, for the good of the Church he founded.
And they
can only do that through a consistent and sacrificial prayer life, by which they0 hear and know the voice of God. “In the silence of the heart God speaks.”
The crisis of the priesthood is simply a crisis of prayer.
Sometime, the priests are tempted to be worldly like
everyone else, to see nothing greater in life than bodily health and sufficient
wealth. The priesthood, in particular the celibate priesthood, calls a man to
think beyond these worldly parameters. We must pray for our priests, and encourage them to
know the voice of God, which is not like any voice he will hear on earth.We must pray and work for the heroic sanctity, the
perfect conformity to Christ, of our priests. They must be so much more than
mere “spiritual leaders” or moral examples.
Peter, the chief shepherd on earth after Christ had
ascended, preached powerfully after receiving the Holy Spirit:
“There
is no salvation through anyone else, nor is there any other name under heaven given
to the human race, by which we are to be saved.”
But Peter didn’t just preach this with words. He was crucified and his body
tossed into a shallow grave on the Vatican hill 30 years after Jesus himself
gave his life for his sheep.
The priests must preach, yes, and they must pray, yes,
and that prayer and preaching must prepare them to be crucified, to die in
place of the good people entrusted to their care. about secular attacks on our Church and on our
priests. Our own Popes and Bishops are regularly denounced in the media for
leading their sheep to the Gospel. These attacks will only intensify as the
world becomes less tolerant of Jesus Christ and his disciples. Most of your
priests and bishops will not die martyrs’ deaths, but they must be ready.
So, let us ask Mary, our Blessed Mother, for her
intercession. Let us ask her to help us to always listen to the voice of the
Good Shepherd. Let us ask her to help us to follow him on the
path he sets before us, that we might also be good shepherds for our brothers
and sisters.Let us walk
in confidence, knowing that Jesus is the Good Shepherd who cares personally for
each one of us.
No comments:
Post a Comment