Trong bài Tin Mừng hôm nay, cho chúng ta biết rằng Thánh Phêrô
và Thánh Gioan tin rằng sau khi họ đã nhìn thấy ngôi mộ trống và đống quần áo niệm chôn của Chúa Giêsu đã
được xếp lại để trên mồ. Vời giờ
trôi qua khá dài, tuy nhiên, dường như đó một một thời gian yên tĩnh, suy ngẫm phản ảnh, và "chờ đợi" cho niềm tin bám rẽ sâu
trong tâm hồn họ.
Những trong khi đó, nhũng câu trong
Chương 20 và 21, của
Tin Mừng Thánh Gioan đã cho chúng ta thất mọt cách rất rõ ràng và cụ thể và làm
ấm
lòng về những chi tiết về
hiện
tượng mà môn đồ đến kết luận để chấp nhận rằng Chúa Giêsu đã sống
lại một cách rất nhanh chóng, thích ứng và tích cực.
Thật là một niềm vui cho họ, nếu phải như
họ có được một cơ hội để họ được gặp Ngài một lần nữa ở những nơi quen thuộc, những nơi mà họ đã được hưởng phúc là đã cùng vời Ngài trên những cuộc hành trình rao
giảng của Ngài và nhờ đó mà họ được củng cố thêm niềm tin của
họ
Những câu đầu trong
lá thư đầu ttiên của Thánh Gioan, cũng
giống như 18 câu đầu trong bài Tin Mừng Thánh Gioan, được gọi là phần giớ thiệu. Nhưng, trong
khi chú ý đến cả đoạn là đêều nói đến Chúa Giê-su.
Tuy sự nhấn mạnh có phần khác biệt. Bài đọc thứ Nhất cho thấy sự thích thú của
người viết trong nhân vật
lịch sử của Chúa Giêsu với người mà Ngài đã được vinh dự
sống
chung với Ngài trong những ngày
vinh quang cuối cùng ở Jerusalem và ở bên bờ hồ.
Trong ánh sáng văn bản
của
Thánh Gioan có thể phản ánh niềm hân hoan trên thực tế là chúng ta được gặp Chúa Giêsu trong
Bí tích Thánh Thể và nghe lời nói của Ngài được truyền
đạt cho chúng ta bằng
những đoạn Kinh Thánh, Tin Mừng qua nhiều thế kỷ. Để rồi, với sự tự tin
chúng ta có thể đi ra ngoài
xã hội để gặp gỡ, sống và làm việc với những người có thể chưa được nghe nói về Chúa Giêsu Kitô.
Lạy Chúa Cha Trên
Trời, chúng con cảm đội
ơn
Chúa đã đem đén cho chúng con Con
Một của Ngài, Chúa Giêsu của chúng con. Xin Chúa giúp chúng con
biết chia sẻ niềm tin và món quà quý giá này
với những người khác.
Reflection
To-day’s Gospel tells us that Peter and John believed after they had
seen the empty tomb and the rolled up burial clothes of Jesus. For some hours,
however, it seems to have been a quiet, reflective, “waiting” kind of
believing. The remaining verses of Chapters 20 and 21, in contrast, provide us
with very definite, concrete and heart warming details of how very quickly the
disciples came to accept that Jesus was alive, well and active. What a joy it
must have been for them to meet him again in the familiar places where they had
enjoyed his company and been strengthened by it.
The first verses of John’s first letter, like
the first eighteen verses of John’s Gospel, are called the Prologue. But, while
the focus of both passages is Jesus, the emphasis is very different. The first
reading shows the delight of the writer in the historical person of Jesus with
whom he had been privileged to spend those glorious last days in Jerusalem and
by the lake.
In the light of John’s writing we can reflect
joyfully on the fact that we meet Jesus in the Eucharist and hear his words
conveyed to us over the centuries. Then with confidence we can go out to meet
and live with and work with those who may not yet have heard of Our Lord Jesus
Christ.
Heavenly Father we thank you for sending us
Your Son, Our Lord Jesus. Help us to share this precious gift with others.
No comments:
Post a Comment