Trong thế giới của chúng ta
ngày hôm nay và đặc biệt là trong ở nước ta, nơi mà có quá nhiều đau khổ
nào từ thiên tai, như bão
tố, lũ lụt, và sự bóc lột của nhóm “cường hào ác bá” , một luật pháp của những
người
có quyền và có tiền, sự nguy hiểm đó đã làm chúng ta thất vọng.
Những người có điều
kiện tài chánh thì bỏ nước ra
đi
định cư hay làm việc ở các nước khác, có những người khác chỉ biết phàn nàn và chỉ trích,
nhưng không làm được
gì
cả. Còn những người khác dùng đến phương tiện bạo lực cướp đường, cướp
chợ, do đó đã tạo ra cho xã hội nhiều vấn đề phức
tạp khác và đau khổ hơn. Những
người mà chúng ta cần hôm nay là những người sống trong mẫu gương của Chúa Giêsu biết mang lại niềm hy vọng, tình thương, phục vụ, và dám hy sinh chính mình cho
người khác.
Một
nhà văn người Anh iên là John Ruskin đã kể lại một
câu chuyện với một hình ảnh
đẹp mà đó là những gì mà Chúa Giêsu muốn chúng ta sống trong thế giới của chúng ta. Trong thời của ông Ruskin, điện vẫn chưa
được phát minh. Đường phố
còn
phải
thắp sáng vào ban đêm bằng đèn khí. Mỗi khì chiều tối
đến, người thắp (đốt) đèn trong
thành phố đã phải đi từng cột đèn một để thắp lên những ngọn đèn
đó, Ánh sáng được đốt
bùng lên với một ngọn đuốc rực lửa. Một đêm, ông Ruskin là một người
đàn ông đã có tuổi, khi ông đang ngồi ở phía trước cửa sổ trong
nhà ngó ra. Trước
nhà ông là một vùng thung lũng, với một con đường dài đi thẳng lên trên một sườn đồi.
Ở đó, ông Ruskin có thể nhìn thấy ngọn đuốc
của người đi đốt đèn đường và ánh sáng của
những ngọn đèn trên đường đã được thắp sáng lên từ từ theo bước chân của anh ta. Bởi vì trong bóng tối, ông Ruskin không thể nhìn thấy
người đốt đèn. Nhưng ông ta chỉ có thể thấy ngọn đuốc
của của người đốt đèn di chuyển và các dấu vết của
ánh
đèn đó để lại
phía sau. Sau một
vài phút, ông Ruskin quay sang người bên cạnh
ông ta và nói: "Đó là một ví dụ tốt của một Kitô hữu. Như người đốt
đèn phố mỗi đêm, Mọi người chúng ta có thể không bao giờ
biết đến Chúa Kitô. Cúng ta chưa bao giờ gặp Ngài. Chúng ta cũng có thể không bao giờ
đã được nhìn thấy Ngài. Nhưng chúng
ta biết Ngài dang đi qua thế giới của chúng
ta bởi các dấu vết của đèn mà Ngài trải sáng phía sau. "
Giáng sinh là một lời mờigọi cho mỗi người chúng ta phải cho thế giới của chúng
ta những gì mà Chúa Giêsu đã cho thế giới của Ngài: một chùm
ánh sáng ở giữa bầu trời trong bóng tối, một tia hy vọng ở giữa những sự tuyệt vọng. Trong
cùng một mức độ mà chúng ta tuân theo những mời gọi
của Chúa Giáng sinh, thì cũng trong cùng
mức
độ đó mà thế giới
phải
nhận
được những món quà Giáng
sinh đó là sự Hòa bình trên thế giới và
sự thiện tâm của tất cả
con người chúng ta ở dưới thế này.
Lạy Chúa là Thiên Chúa của chúng con, với sự ra đời
của Con của Chúa, Chúa
phá vỡ vinh quang của Chúa trong thế giới của loài người chúng con. Trong khi chúng con mừng ngày kỷ niệm Ngày
của Chúa đến với chúng con.
Xin Chúa ban cho chúng con được nếm trước niềm vui
mà Chúa sẽ cấp ban cho chúng con khi sự viên mãn vinh quang của Chúa phủ đầy trái đất.
REFLECTION
In our world
today and especially in our country, where there is so much suffering both from
natural calamities, such as earthquakes, typhoons, and floods, and from lawlessness of
people, the danger is for us to despair. Those who can afford migrate to other
countries, others complain and criticize, but do nothing. Still others
resort to violent means, thereby creating more problems and sufferings.
What we need today are people of hope, who follow Jesus' example of love,
service, and self-sacrifice.
The English
writer John Ruskin left us with a beautiful image of what Jesus wants us to be
in our world. In Ruskin's time, electricity had not yet been
discovered. City streets were lit at night by gas lamps. City
lamplighters had to go from lamp to lamp, lighting them with a flaming torch. One
night, when Ruskin was a very old man, he was sitting in front of a window in
his house. Across the valley was a street on a hillside. There,
Ruskin could see the torch of the lamplighter lighting lamps as he went. Because
of the darkness, Ruskin could not see the lamplighter. He could see only
his torch and the trail of lights it left behind him. After a few
minutes, Ruskin turned to the person next to him and said:
"That's a
good illustration of a Christian. People may never have known him.
They may never have met him. They may never even have seen him. But
they know he passed through their world by the trail of lights he left lit
behind him."
Christmas is an
invitation for each one of us to be for our world what Jesus was for his world:
a beam of light in the midst of darkness, a ray of hope in the midst of
despair. To the extent that we heed the invitation of Christmas, to that
extent will the world receive the gift of Christmas: Peace on earth and goodwill
toward
all.
PRAYER
"Lord our God, with the birth of your Son, your glory breaks on the world. As we celebrate his first coming, give us a foretaste of the joy that you will grant us when the fullness of his glory has filled the earth."
all.
PRAYER
"Lord our God, with the birth of your Son, your glory breaks on the world. As we celebrate his first coming, give us a foretaste of the joy that you will grant us when the fullness of his glory has filled the earth."
No comments:
Post a Comment