Nếu như có một tiên tri nào đó “sống lại” mời
chúng ta đi theo ông ta với những điều kiện là phải
chịu đau khổ, chịu bắt bớ, chịu lăng nhục, thử hỏi có ai
trong chúng ta có đủ can đảm
để bỏ cuộc sống ấm cúng, an vui của chúng ta để đi theo người đó.? Chắc chắn
chúng ta sẽ thẳng thừng từ chối, vì nghĩ ràng mình chưa đến nỗi quá điên rồ như
thế. Là con người, Thiên Chúa đã ban cho chúng ta tự do và những sự lựa chọn.
Và chắc chắn rằng chúng ta sẽ không bao giờ nghĩ tới sự lựa chọn một con đường đầy khó khăn, giông tố và đau khổ?
Tại sao lý do tình yêu lại trở thành yếu tố quan trọng ở đây? Các anh
em chiến sĩ tham dự vào các trận chiến không phải vì họ ngu khờ vì khộng
biết cái chết trước mắt. Họ
biết sẽ phải hy sinh, nhưng họ chiến
đấu vì lý tưởng để bảo vệ đất
nước, quê hương sở sở, gia
đình và dân tộc của họ để
chống lại những ngoại xâm. Các em học
sinh chắc không ngu gì
khi phải tự nguyện để tham dự những kỳ
thi thử thách khó khăn để cố vào được các trường Đại học nổi
tiếng, mắc tiền....nhưng các em đã hy sinh vì các em nghĩ rằng phải cố gắng để
tạo cho mình và gia đình có một tương lai và một cuộc sống tốt đẹp và khá hơn.
Chúng ta theo Chúa Kitô không dễ như theo cha mẹ hay bạn bè đi chơi ngoài
phố hay công viên. Nhưng đó là sự yêu thương mà chúng ta cam kết
khi Ngài đã chứng minh tình yêu của ngài bằng sự cống hiến chính mạng sống của Ngài
cho chúng ta bằng cái chết trên thập giá. Đó là cái giá tình
yêu chân thực của tình thầy
trò. Có những lúc chúng ta nghĩ là cuộc đời này sẽ tốt hơn cho chúng ta nếu chúng ta thảnh
thơi dạo phố, hay ngồi quán cà
phê nhâm nhi thưởng thức một ly cà phê hơn là nghĩ và nhớ đến Chúa. Nhưng biết đâu sẽ có những khoảnh khắc bóng tối sẽ bất ngờ
đến và bao trùm cuộc sống chúng ta, vì cuộc này không có gì gọi là chắc chắn cả. Khi cuộc
đời đi đến khúc quanh, bập bềnh, giông
tố, Thiên Chúa vẫn luôn tìm kiếm và cùng đồng hành với chúng
ta ngay bên cạnh. Chúa sẵn sàng
tiếp sức và giúp đưa chúng ta thoát được những cơn bảo tồ kinh hoàng của cuộc sống,
nếu chúng ta biết nhớ đến Ngài.
Chúng ta hãy xin Chúa ban cho chúng ta các ân sủng của Ngài, Nhất ơn kiên trì, để tất
cả những gì xảy ra với chúng ta hôm
nay và trong những ngày tới, chúng ta có thể luôn luôn biết tìm thấy chính mình trong việc phục vụ Đức Kitô, người đã yêu chúng ta trước.
"Lạy Chúa Giêsu, chúng con muốn được theo Chúa để làm môn đệ của Chúa. Chúng con sẵn sàng dâng lên Chúa tất cả những gì chúng con có cho Chúa. Xin Chúa hãy nhận chính cuộc sống của chúng con như là của lễ hy sinh dâng để chúc tụng vinh danh và làm đẹp lòng Chúa."
REFLECTION
Perhaps if some prophet invited us to follow him and one of the conditions was to suffer, we definitely would be having second thoughts. Who in their right mind would freely choose to take a path filled with hardship, pain and misery? At the onset, the journey looks more precarious than it should.
Perhaps if some prophet invited us to follow him and one of the conditions was to suffer, we definitely would be having second thoughts. Who in their right mind would freely choose to take a path filled with hardship, pain and misery? At the onset, the journey looks more precarious than it should.
That's why
love becomes the essential factor here. Soldiers engage in battle not because
they know that death is a high possibility. They fight to defend our country
and those nearest and dearest to them even at the risk of offering up their own
lives. Students don't voluntarily undergo the mental challenges of long tests
and exams because they are masochists. They study because they want to make the
best of this blessing given to them by their families.
We follow
Christ not because it will be a walk in the park. It is our loving commitment
to him as he demonstrated this total dedication to us by his death on the
cross. That is the true cost of discipleship. It would be nice to take a
leisurely stroll and occasionally enjoy a cup of coffee at a local café as we
stay on this path of light. But there will be moments of darkness and
uncertainty. When the going gets rough, will our Lord still find us by his
side? Let us continue to pray for the
grace of persistence. No matter what happens to us today and in the coming
days, may we always find ourselves at the service of the one who loved us
first.
No comments:
Post a Comment