Trong bài đọc thứ hai hôm nay lời mở đầu
của Thánh Phaolô là ngợi khen Thiên Chúa. Chúng ta đã được tạo dựng ra để ca ngợi
Thiên Chúa luôn luôn và mãi mãi. Lời khen ngợi vĩ đại nhất của chúng ta dâng
lên Thiên Chúa là việc tôn thờ Thánh Thể. Trong thánh lễ Chúa Giêsu, là Thầy cả,
Thượng Tế đời đời không những chỉ là đối tượng của lời khen ngợi của chúng ta
mà còn là người hướng dẫn, dâng những lời ca tụng, ngợi khen và thờ phượng của
chúng ta lên Thiên Chúa Cha, trong Chúa Thánh Thần. Thông qua và với Chúa Kitô
và trong Chúa Giêsu Kitô, chúng ta chia sẻ trong Thánh Lễ với những lời ngợi
khen trên Trời của các thiên thần và các thánh để chúc tụng Thiên Chúa Ba Ngôi.
Chúng
ta
thấy Thánh Phaolô đã luôn luôn bận rộn hoàn toàn trong
Chúa Giêsu và trong việc chia sẻ Tin
Mừng cho thế giới. Thánh Phaolô
nhắc đến những lợi ích và những phước lành được Chúa
Giêsu ban cho. Thánh Phaolô tuyên
xưng rằng trong Chúa Giêsu chúng
ta có được mọi phúc lành thiêng
liêng: trong Chúa Giêsu chúng ta
đã được chọn để nên
thánh và không có tỳ vết tộ lỗi; trong
Chúa Giêsu chúng ta yêu mến nhữg vinh
quang của Thiên Chúa ban cho
chúng ta; trong Chúa
Giêsu chúng ta được cứu chuộc và
tha thứ. Cách tốt nhất để được sống
trong Chúa Giêsu là có Chúa Giêsu ở trong chúng ta. Trong Thánh Thể chúng ta đón nhận Chúa Giêsu vào trong lòng của chúng ta, "Ai ăn trong
thịt và uống máu ta thì sẽ được sống
đời đời” (Jh. 6:54)
Nhưng
trong sự tự do mà Chúa ban cho chúng ta, con người đã chọn là sống không cần theo Chúa, Trong Nền văn minh hiện đại,
chúng ta luôn sẵn sàng, và thực hành những gì có tư lợi cho chúng ta. Trong bài Tin Mừng Chúa Giêsu nói với chúng
ta là phải biết chuẩn bị và sẵn sang, nhưng không phải là sãn sang theo bản
năng của thế gian. Ngài nói với chúng ta là hãy bỏ lại tất cả những hành trang
gắn liền chúng ta với cuộc sống thế gian, Ngài đả dạy các Tông Đồ của Ngài là
không được mang theo bất cứ thứ gì trong chuyến đi truyền giáo của họ, Không
thức ăn, không tiền bạc, không cần thêm áo quần, không túi bị. Nhưng chỉ cần
Tin Tưởng vào sự quan phòng của Chúa mà thôi.
Chúa Giêsu đã hành động
theonhững gì mà Ngài đã rao giảng:
Ngài ra đdi với hai bàn tay trắng; Ngài trút bỏ chính cái thiên
tính của Ngài. Ngài đã được sinh ra trong trong máng,
nơi hang chiên bò, trong sứ vụ công khai của Ngài, Ngài
tứ cố vô thân, không có nơi gối đầu. Tất nhiên, Chúa Giêsu muốn tất cả nhân loại
được sống một cuộc sống của con người
đàng hoàng. Tuy nhiên, Ngài cũng khuyến
khích tất cả chúng ta, nên bắt chước Ngài là nên sống giản dị, không nên lãng phí hay
phô trương, mà luôn luôn quan tâm đến
những người kém may mắn hơn chúng ta.
Reflection
Sunday 15th Ordinary Time
Our second
reading today opens with St. Paul praising God. We are created to praise
God always and forever. Our greatest praise of God is our Eucharistic
worship. At Mass Jesus, the eternal High Priest, is not only the object
of our praise but also the leader of our praise and worship of the Father, in
the Holy Spirit. Through, with and in Jesus we share at Mass in the heavenly
praises of the angels and saints to the blessed Trinity.
We see Paul
pre-occupied completely with being with Jesus and with sharing the Good News to
the world. Paul mentions benefits and blessings from being with Jesus. Paul
proclaims that in Jesus we have every spiritual blessing: in Jesus we have been
chosen to be holy and blameless; in Jesus we have God's glorious favor bestowed
on us; in Jesus we are redeemed and forgiven.
The best way to
be in Jesus is to have Jesus in us. In the Eucharist we receive Jesus into
ourselves, "He who feeds in my flesh and drinks my blood remains in
me."
However, in our
God-given freedom we can choose not to be with Jesus. As the song goes, we
could live our life as we wish: "I did it my way." Jesus invites us
all to be with him, "Live on in me." Let our answer be, "Jesus,
of my own choice, I wish to live not on my own but always that you always live
in me."
Our culture
instructs us, "Ready, set, go!" In the Gospels Jesus tells us to be
ready but not to be set on the things of this world. He tells us to get rid of
our baggage: he instructed his disciples to take nothing on their journey, no food,
traveling bag, or money but only their trust in him.
Jesus practiced
what he preached: he went out with nothing; he emptied himself of his divinity;
he was born in a stable because there was no room at the inn; in his public
ministry he had nowhere to lay his head. Of course, Jesus
wants all of humanity to live decent human lives. But he encourages us all,
following him, to live simply, austerely, without waste or ostentation, always
concerned for those with less than ourselves.
No comments:
Post a Comment