Tin Mừng hôm nay, cho chúng ta một
câu chuyện mà như có cảm tưởng là câu chuyện mà chúng ta đã thấy mỗi ngày trong
xã hội Viêt Nam của chúng ta.. Những người giàu, những đại gia giàu có, họ giàu
có trên sự bốc lột, trên mồ hôi và nước mắt của những người dân lao động, chân
lấm tay bùn, Nhưng họ lại nhịn nhục luồn cúi, nơi những kẻ khác có quyền
và có tiền hơn.
Trong cuộc sống của chúng ta hôm nay, có thể chúng ta đang bị tê liệt, không biết phải làm gì hơn, có lẽ chúng ta
đang rút vào trong cái vò ốc của xã hôi để làm lơ hay quên đi những người hành khắt, ăn xin ngoài đường phố, hay những cụ già không có thân
nhân phải còng lưng , kiếm sống hằng ngày bằng những gánh rau nặng trịu mà bán
không đủ mua gạo sống qua ngày, có khi phải ngồi chịu mưa bên lề đường mà không
có được một tấm bạt che mưa. Có lẽ chúng ta đã có được cuộc sống tạm đầy đủ nên
chúng ta cố quyền sống vô tư,
đó cũng chỉ sự thường tình?. Khi
một số các em nhỏ đã
bị tước đoạt cái
tuổi thơ,
và sự vui đùa
hồn nhiên của chúng để lang thang khắp phố bán từng tấm vé
số, kiếm cơm
cho gia đình. Có một số cha mẹ nhẫn tâm đã bán con ra nướv ngoài hay cho những
"nhà chứa gái" để lấy vài trăm bạc!. Cuộc
sống bận rộn, xã hội hũ hoá làm chúng ta đâm ra ích kỷ, nghĩa là chỉ biết có
mình mà thôi, còn ai sống chết mạnh ai...? Đã có bao nhiêu lần chúng ta đã gặp những
"người
giàu có " trong chính chúng ta. Tâm hồn của chúng ta đã trở nên
"chái đá". (Ez 36:26) Và có lẽ, chúng ta sẽ
"dễ nhìn thấy
và nhận ra được" tâm
hồn của mình
những khi chúng ta
thấy mình thực sự đang như Lazarus.
Những khi nào chúng ta cảm thấy mình như Lazarus? Những
những khoảnh khắc
nào mà chúng ta cảm thấy được là mình giống như "người
giàu có
trong bài tin mừng hôm nay" đang
ở trong chúng ta?
Trong khi chúng ta
suy niệm vế sư đói khổ
và nghèo
hèn, chúng ta hãy tìm sự cảm nghiệm thấm thía nơi thống khổ ấy để chúng ta biết chủ động, và chúng ta biết cầu xin Chúa giúp cho chúng ta được ơn "nhìn thấy" với tâm
hồn mền dẻo của chúng ta để chúng ta có thể nhận ra
được
khuôn mặt của
Thiên Chúa trong cái vỏ bọc của
Lazarus và đáp ứng với một tấm lòng nhận ái tim và rộng lượng.
Reflection:
This is a story we must have heard many times before. And by now, for the nth
time, perhaps we have become numb, unaffected, indifferent. The beggars in our
streets are so common we take them for granted. The small children deprived of
their playful childhood to earn some money for the family by selling sampaguita
flowers around the church makes no difference to us. The garbage collectors ask
for some cold water to drink on a hot summer day and we do not even bother.
Many times we experience the "rich man" in us. Our hearts have become
"stony hearts." (Ez 36:26) And perhaps, we shall "see" with
our hearts only when we find ourselves really poor like Lazarus.
When were those times
we felt like Lazarus? When were those moments of the "rich man" in
us? As we reflect on poverty in order to jolt us proactively, let us beg for
the grace to "see" with our hearts that we may recognize the face of
God in the guise of Lazarus and respond with a generous heart.
No comments:
Post a Comment