16th Sunday in Ordinary Time- Jul 17, 2022
Nếu Chúa Giê Su Kytô thực sự là Chúa duy nhất của sự sống và lịch sử nhân loại, và là Đấng Cứu Rỗi, là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống thì chắc chắn rằng chúng ta "chỉ cần một điều" để có một cuộc sống trọn vẹn, có ý nghĩa và một cuộc sống có hiệu quả: là chúng ta nên luôn ở bên cạnh Chúa nhiều nhất nếu có thể. Điều quan trọng hơn nhiều so với những gì chúng ta có thể làm cho Đức Kitô Đấng Cứu thế là những gì chúng ta có thể dành cho Ngài, và những gì Ngài có thể dành cho chúng ta. Bà Bà Martha đã làm tất cả những nhiệm vụ trong nhà để đón khách quý, và điều này bà đà làm rất tốt. Nhưng bà Mary thì trái lại, bà không làm gì để tiếp đón Chúa người khách quý của gia đình, nhưng bà đã tiếp cận với Chúa, ở bên cạnh và đã lắng tai nghe những lời Chúa dạy, bà đã để Chúa dạy dỗ bà, là người bạn thân thiết, bà đã hiểu được tình thân thiết của Ngài, và chính điều đó còn tốt lành hơn, cô áy đã dành "phần tốt hơn". Tình bạn với Đức Kitô là một điều cần thiết.
Vì vậy, nhiệm vụ của chúng ta ở đây trên thế giới này là phải biết lựa chọn một cách có ý thức. Sự chọn lựa định đoạt cuộc sống của chúng ta làm sao cho phù hợp, trước hết là tuân giữ lời Chúa Kitô, sống trong tình thương yêu của Ngài và vì tình yêu của Ngài. Chúa Giêsu không chúc mừng bà Maria vì bà ấy đã chọn lựa được phần tâm linh hay đã có được một linh hồn đặc biệt đẹp đẽ nơi Thiên Chúa. Chúa đã khen ngợi bà ấy vì bà ấy đã biết "chọn phần tốt hơn cho mình."
Bà ấy chọn quy phục Chúa, để Chúa dành cho bà ấy những gì điều cần thiết mà Chúa sự thật đã dành cho tất cả mọi người. Mặt khác, bà Bà Martha có một trái tim phân chia. Bà yêu mến Chúa Giêsu, nhưng bà vẫn còn phụ thuộc vào sức lực của mình để đáp lại tình yêu của Chúa. Bà ấy đã không học được rằng điều quan trọng không phải là những gì chúng ta có thể làm cho Chúa Kitô như những gì Ngài đã làm và muốn làm cho chúng ta. Vì thế Chúa Giêsu đã dạy cho bà trong cuộc gặp gỡ này rằng điều cần thiết, điều to lớn nhất, mà bà có thể làm cho Chúa, là để Chúa cai trị hoàn toàn trái tim Bà, bà cần ngồi dưới chân Chúa và lắng nghe lời Chúa.
Chúng ta hãy thử nhìn cảnh này dưới cái góc nhìn của Chúa Kitô. Chúng ta thấy rõ ràng là Chúa yêu mến cả hai người bà Martha và bà Maria. Và họ cũng quen biết Ngài quá thân thiết nên đã mời Ngài đến nhà cùng ăn tối với họ. Bà Martha rất hiếu khách, bà để Chúa tự nhiên thoải mái cho dù bận rộn với công việc chuẩn bị nhà cửa, chuẩn bị thức ăn đãi khách thật là một việc làm không quá đơn giản cho một người nội trợ nếu không co ai giúp. Mặc dù thế bà không nghĩ đến việc lôi kéo Chúa vào cuộc cãi vã giữa chị bà. Bầu không khí bình dị, thân thiện gần giống như một bữa tiệc gia đình. Bà Matha thì phải cặm cụi làm mọi công việc, còn em bà lả bà Maria thì chỉ ngồi dưới chân Chúa Giê-su mà nghe ngài trò chuyện với môn đẹ của Ngài. Chúng ta có thể hiểu được là bà Martha sẽ bị phải khó chịu khi bà làm mọi việc lo bửa ăn cho cả hơn 15 người chứ không phải là việc nhỏ nhặt thế mà cô em của bà chẳng giúp được gì. Vì vậy, bà đã phải nhờ Chúa Giêsu nói bà Maria nên giúp một tay. Thế nhưng Chúa Giêsu đã không giúp bà, Ngài còn trách bà không biết chộn phần tốt hơn mà Chúa con khen ngợi bà Maria biết chọn phần tốt nhất.
Tại sao? Chúa Giêsu lại rất vui sướng khi được phục vụ, nhưng ngài thậm chí còn vui mừng hơn khi được mọi người trong nhà đã yêu thương trìu mến Ngài. Chúa cũng đang khao khát tình yêu của chúng ta dành cho Ngài. Trong Ngay phán xét cuối cùng, Chúa Giêsu sẽ ít hay có lẽ không quan tâm đến bản lý lịch hay thành tích của chúng ta đã sống (Bà Martha có lẽ đã có một bản lý lịch tuyệt vời) mà Ngài chỉ chú ý đến tình yêu mà chúng ta đã đạt được. Chúa rất vui vì bà Maria muốn lắng nghe Chúa, muốn ngồi bên Chúa và dành thời gian cho Chúa. Mặt khác, Bà Martha dường như chỉ chú ý đến Chúa Giêsu trong khoảnh khắc hay trong việc phục vụ ngài, nhưng trên thực tế, ba ta đang nghĩ về chính mình nhiều hơn là nghĩ về ngài. Đây là lý do tại sao bà ta đã khó chịu. Nếu bà ấy đang cố gắng làm hài lòng Chúa Kitô, thì bà ta sẽ vui lòng làm thêm công việc trong khi em gái của bà ấy thích thú trong cuộc trò chuyện với Chúa Kitô. Bà Martha đã trở nên quá bận tâm đến việc hoàn thành mọi thứ đúng theo như ý mình, đến nỗi bà ta đã quên mất lý do tại sao nó đáng làm ngay từ đầu. Vì vậy, khi bà ta phàn nàn với Chúa, Chúa Giêsu đã nắm lấy cơ hội để nhắc nhở bà ta là muốn kiểm soát mọi thứ đôi khi có thể cản trở điều quan trọng nhất: yêu kính thiên Chúa.
Trước hết chúng ta hãy giữ lấy Chúa Kitô, giữ tình bạn của Ngài là ưu tiên cao nhất của chúng ta và ý muốn của Ngài là mong muốn lớn nhất của chúng ta - đó là "phần tốt hơn". Nhưng không phải lúc nào cũng dễ dàng thực hiện được. Sau khi ngồi dưới chân Chúa và nghe lời Ngài, chúng ta phải ra đi và sống theo lời Ngài. Điều này có nghĩa là sống theo tiêu chuẩn của mình, tiêu chuẩn này rất khác so với tiêu chuẩn của thế giới xung quanh chúng ta. Nó có nghĩa chúng ta phải sống là trung thực mặc kệ khi mọi người khác đang gian lận hoặc sống theo sách vở của thế gian. Nó có nghĩa là chúng ta phải biết nói tốt về người khác, khi mọi người xung quanh chúng ta đang tìm cách soi mói tìm cách nói xấu hay chỉ trích người khác. Nó có nghĩa là chúng ta phải biết chế ngự những ham muốn về niềm vui, khoái lạc vật chất trong khi những người xung quanh chúng ta chỉ biết hưởng thụ và thèm muuoosn vật chất. Nó có nghĩa là chúng ta phải trung thành với bổn phận và các mối quan hệ của mình, luôn biết nỗ lực với bổn phận của mình trong gia đình, ở trường hộc hay ở chỗ làm việc, ngay cả khi chúng ta mệt mỏi. Nhưng trên hết, điều đó có nghĩa là làm tất cả mọi việc vì chúng ta yêu mến Chúa Kitô và muốn theo Người. Đó là ân sủng của tình bạn mà Chúa đã giúp và củng cố chúng ta để chúng ta làm theo những sự chỉ dẫn của Ngài trong các sách Tin Mừng, Và chính cái duyên của tình bạn đó đã khiến cho việc theo Chúa được trở nên đáng giá. Và chính ân sủng của tình bạn đó sẽ lấp đầy tâm hồn chúng ta bằng sự khôn ngoan và niềm vui mà như Chúa Giêsu đã hứa với bà Maria, “con đã dành phần tốt nhất và sẽ không bị ai lấy mất”. Trong Thánh lễ này, Chúa Kitô có điều gì đó muốn nói với mỗi người chúng ta. Đó là lý do tại sao Ngài đến với chúng ta một cách riêng lẻ khi chúng ta Rước Lễ.
Giống như bà Maria, chúng ta hãy chọn phần tốt hơn và lắng nghe lời Chúa cho cẩn thận. Và chúng ta hãy hứa rằng chúng ta sẽ sống phù hợp với lời Chúa dạy, chúng ta không nên tin tưởng vào sức riêng của chúng ta, như bà Martha đã làm, nhưng hãy biết đặt niềm tin vào quyền năng và sức mạnh của ân sủng nơi Thiên Chúa đang hoạt động trong chúng ta.
Reflection: (Friendship with Christ Is the One Thing Necessary)
If Jesus Christ truly is the one Lord of life and history, the one Savior, the one Way, Truth, and Life (which he is), then it is certain that "only one" thing is needed for a fulfilling, meaningful, and fruitful life: to stay as close to him as possible at all times. Much more important than what we can do for Christ is what we can be for him, and what he can be for us. Bà Martha was doing all kinds of tasks, and that was good. But Mary was listening to him, letting him serve her, being his close, intimate friend, and that was even better, "the better part". Friendship with Christ is the one thing needed.
Therefore, our task here on earth is to make a conscious choice to shape our lives accordingly, to keep Christ first, to live from his love and for his love. Jesus doesn't congratulate Mary because she won the spiritual lottery or had received a particularly beautiful soul from God. He praises her because she has "chosen the better part." She chooses it. She chooses to submit to the Lord, to let him be for her what he in truth already is for everyone - the one needed thing. Bà Martha, on the other hand, has a divided heart. She loves Christ, but she still depends on her own strength to earn his love in return. She hasn't learned that what matters is not so much what we can do for Christ as what he has done and wants to do for us. Jesus kindly teaches her in this encounter that the greatest thing she can do for him, the "one needed thing", is to let him rule completely over her heart, to take her place at his feet and listen to his words.
ILLUSTRATION: Seeing It from Christ's Perspective (deeper into the Gospel)
Let's try to see this scene from Christ's perspective. Obviously, he loved both Bà Martha and Mary. They knew him well enough to invite him to dinner. Bà Martha was so comfortable with him that she didn't think twice about involving him in her family squabble. The atmosphere is casual, friendly - almost like a barbecue. Bà Martha is doing all the work, and Mary is just sitting at Christ's feet listening to him converse with the Apostle. It's understandable that Bà Martha would get perturbed. Feeding 15 people is no small task, and she could have used her sister's help. So she tries to get Jesus to tell Mary to lend a hand. But Jesus doesn't. He actually commends Mary and reproves Bà Martha. Why? Christ was glad to be served, but he was even gladder to be loved. He yearns for our love. At the last judgment, he will be less interested in our résumé of achievements (Bà Martha probably had a great résumé) than in the love with which we achieved them. He was happy that Mary wanted to listen to him, wanted to sit beside him and spend time with him. Bà Martha, on the other hand, seems to be paying attention to Christ by serving him, but in fact she was thinking more of herself than of him. This is why she was upset. If she had been trying to please Christ, she would have been glad to do the extra work while her sister enjoyed Christ's conversation. But Bà Martha has become so preoccupied with getting everything done just right that she has forgotten why it's worth doing in the first place. So when she complains, Jesus seizes the opportunity to remind her that wanting to be in control of everything can sometimes get in the way of what matters most: loving him.
APPLICATION: Heeding What We Hear
Keeping Christ first, keeping his friendship as our highest priority and his will as our greatest desire - that's "the better part". But it is not always easy to do. After sitting at the Lord's feet and listening to his words, we have to go off and live them out. This means living by his standards, standards very different than those of the world around us. It means being honest when everybody else is cheating or cooking the books. It means speaking well of others when everybody around us is gossiping and criticizing. It means governing desires for pleasure when everyone around us is just giving in. It means staying faithful to our duties and relationships, always giving our best at home, at school, and at the office, even when we get tired, even when no one notices. But above all, it means doing all things because we love Christ and want to follow him. It is the grace of his friendship that strengthens us to follow his instructions in the Gospels. And it is the grace of that friendship that makes following them worthwhile. And it is the grace of that friendship that will fill our hearts with the wisdom and joy that, as Jesus promised Mary, "will not be taken from us". During this Mass, Christ has something to say to each one of us. That's why he comes to us individually in Holy Communion. Like Mary, let's choose the better part and listen carefully.
And let's promise that we will live accordingly during the coming week, having confidence not in our own strength, as [1]Bà Martha did, but in the power of God's grace at work within us.
Suy Niệm Tin Mừng Chúa Nhật thứ 16 Thường Niên- Năm C 2019
Khi Chúa Giêsu ta đến thăm gia đình của Lazarus, Martha và Mary, Martha và Maria vội vã chào đón Chúa, họ chuẩn bị thức ăn không chỉ cho Chúa mà còn cho các tông đồ đi cùng. Gia đình này là một trong những nhóm người giúp đỡ Chúa trong các chuyến mục vụ của Ngài. "Chúa Giêsu đã đi qua các thị trấn và làng mạc để rao giảng, và loan báo Tin mừng về Nước Trời. Cùng với Ngài là Mười Hai, cũng như một số phụ nữ những người đã giúp săn sóc và phục vụ Chúa bằng những tài nguyên của họ. (Lc 8: 1 -3)
Chuyến thăm này bà Martha đã bận rộn với việc nấu ăn và chăm sóc khách, còn bà Maria thì "ngồi xuống dưới chân Chúa để lắng nghe lời Chúa." Bà Martha đã phải phàn nàn với Chúa và xin Chúa nói vói bà Maria giúp bà ấy một tay. Chúa Giêsu lặng lẽ nói với bà Martha là: "cô ấy đã chọn phần tốt hơn, và không ai có thể lấy mất phần tốt ấy khỏi bà Maria.
Câu chuyện cho chúng ta một số điểm cẩn xem xét về những việc chúng ta là, chúng ta mên phải biết ưu tiên những nhiệm vụ khác nhau trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta cần phải làm việc, và những làm việc mà chúng ta cần phải làm, và phài biết ưu tiên việc nào trước việc nào sau trong cuộc sống của chúng ta .. Nhưng chúng ta cũng cần nghỉ ngơi và thư giãn; chúng ta cần thời gian với gia đình và bạn bè. Chúng ta cần thời gian yên tĩnh cho chính mình. Chúng ta cần thời gian cho Chúa và cầu nguyện. Làm thế nào để chúng ta chia thời gian có giới hạn của chúng ta?
Trong cuộc sống của Giáo hội, nhiều người đã thấy trong các bài đọc có sự tương phản về giữa công việc mà các tông đồ đã tích cực và việc sự suy ngẫm và cầu nguyện thầm lặng. Có những nhóm dòng tu được Giáo hội công nhận có nhiệm vụ chính là cầu nguyện và chiêm niệm thầm lặng: đây là những nhóm được gọi là những người chiêm niệm như các dòng khổ tu như Carmelites, Phanxicô Trappists, các dòng Chiêm niệm Xitô... Đại đa số các nhóm dòng tu trong Giáo hội làm công việc tông đồ "tích cực", phục vụ các giáo xứ, trường học, bệnh viện, trung tâm công tác xã hội và rất nhiều nhiệm vụ tông đồ cần thiết của Giáo hội để phục vụ mọi người. Công tác tông đồ và những việc làm thầm lặng và chiêm niệm, các nhóm dòng chiêm niệm cũng làm việc trong các trang trại hay nghiên cứu trong thư viện; cầu nguyện và chiêm niệm cũng là cần thiết và bắt buộc đối với các nhóm "hoạt động". Trong bài đọc thứ hai, chúng ta thấy Thánh Phaolô sống trong chức vụ của mình và chịu đau khổ cho mọi người và Giáo hội trong khi liên tục kết hợp mật thiết với Chúa Kitô.
Nhận ra sự bất khả thi của cả hai việc trên, Thánh Inhaxiô đã thách thức các tu sĩ Dòng Tên của ngài là phải như "những người chiêm niệm trong hành động", với sự suy ngẫm và cầu nguyện xin Chúa Thánh Linh nuôi dưỡng việc tông đồ và những công việc tông đồ này sẽ giúp ho việc cầu nguyện và chiêm niệm. Chúng ta cũng thế nên bắt chức các cha dòng Tên học hỏi các ngài cầu nguyện và thiết lập mối quan hệ với một Thiên Chúa là Đấng tối cao và làm việc để hỗ trợ và kiếm sống cho chính mình và gia đình đó là hai khía cạnh cần thiết trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta hãy cầu nguyện cho mỗi người trong chúng ta có thể nhận ra điều này và học cách sống với sự cân bằng tốt nhất cho chúng ta.
Reflection Sunday Week of 16th Ordinary Time.
When our Lord visited the family of his good friends Lazarus, Martha and Mary, the family hastened to welcome him, preparing food not only for him but also for his accompanying apostles and friends. The family was among groups which helped and provided for the Lord in his public ministry. "Jesus made his way through towns and villages preaching, and proclaiming the Good News of the kingdom of God. With him were the Twelve, as well as certain women . . . who provided for them out of their own resources. (Lk 8: 1 -3)
The visits were opportunities for Jesus to teach and also to rest with friends. When Lazarus got seriously ill, his sisters sent a message to Jesus, "Lord, the one you love is sick.
At the visit, while Martha hurried about with the many tasks related to food and taking care of guests, Mary "sat down at the Lord's feet to listen to his words." Martha complained to Jesus so that Mary could help her in the many household tasks. Jesus quietly tells Martha to let Mary be: "she has chosen the better part, and it will not be taken away from her."
The story gives us some points to consider regarding the many various tasks and priorities in our lives. We need to work, and work we must, for our living.. And yet we also need rest and relaxation; we need time with family and friends. We need quiet times for ourselves. We need time for God and for prayer. How do we divide our limited time?
In the life of the Church, many have seen in the reading the contrast between active apostolic work and quiet contemplation and prayer. There are religious groups recognized by the Church whose main tasks are quiet prayer and contemplation: these are the so-called contemplative groups such as the enclosed Carmelites, Pink Sisters and Trappists.
The great majority of religious groups in the Church do "active" apostolic work, serving parishes, schools, hospitals, social work centers and the great variety of apostolic tasks needed by the Church in service of people.In truth, one cannot really separate active apostolic work and quiet work and contemplation. The cloistered groups also do work in farms or libraries; prayer and contemplation are also needed and mandatory for the "active" groups. In the second reading we see St. Paul living out his ministry and suffering for people and the Church while in constant contact with the Lord.
Realizing the impossibility of really opposing both tasks, St. Ignatius of Loyola challenged his fellow Jesuits to be "contemplatives in action," with contemplation and prayer inspiring and feeding the apostolic work and apostolic work helping prayer and contemplation.
The same is true for all Christians and, indeed, for all mankind: prayer and establishing relationships with a Supreme Being and working for support and a living are both necessary facets of our lives. We pray that each one of us may recognize this and learn to live with the best balance for us.
Sunday Week of 16th Ordinary Time c 2022
Opening Prayer: Jesus, in this time of prayer, I want to sit at your feet, like Mary. I want to listen to you speaking to me. You know that I am so often anxious and worried about many things, and I let those concerns distract me from you, and sometimes, they even keep me from making time for prayer. Lord, give me the grace to desire you above all else. Help me trust that if I make time for you in prayer, the effects will overflow into every aspect of my life. Lord, I believe that you are the source of everything good. I hope in your provision for all my needs. I trust you with those things that are heavy on my heart. Help me know that making this time of prayer is an act of love for you and that it will transform me if I let it.
Encountering Christ:
1. One Thing: Martha welcomed Jesus and then busied herself with the details of hospitality. We can imagine how much she desired to show her respect and affection for Jesus through that hospitality. However, wanting to provide the best for Jesus became such a focus that it took her attention off of Jesus himself. This same thing can happen to us! We may become so involved in our apostolic work that we skimp on our prayer time or miss it altogether. Jesus wants our hearts. What we do should flow from our love for him and what we hear him ask of us. We are called to honor Jesus through our work, but to do so, we must keep Jesus at the center of everything. We can ask ourselves, “What do I busy myself with to the extent that it takes my attention off of you, Lord? What do I allow to get in the way of listening to you in prayer?”
2. At His Feet: The most important thing to Mary was to sit at Jesus’ feet so that she could come to know him better and be formed as a disciple by him. Her attention was on what he said. We also have to take time to sit at Jesus’ feet so that we can share what we learn and experience. St. Thomas Aquinas is credited with the Dominican motto: Contemplata aliis tradere—“To contemplate and to share the fruits of our contemplation.” We cannot be satisfied only with efforts for our own sanctification; we are called to work for the sanctification of others. We can consider it a form of charity to form ourselves as we contemplate Our Lord, so that we can help others encounter the Lord and come to know him. In 1 Peter 3:15, we read, “Always be ready to give an explanation to anyone who asks you for a reason for your hope…” How well prepared are we to speak to others about Christ and his Church, both from our personal experience of him and by knowledge of Scripture and tradition?
3. Both: As Christians, we are called to be both active (evangelizing) and contemplative. Therefore, it is essential that our lives are grounded in Scripture, the teachings of the Church, and prayer. It is also essential that we take seriously the call we received in Baptism to “go and make disciples” (Matthew 28:19). We help others not only encounter Christ and come to know his love; we also help them recognize their own call to touch others with the Gospel message as missionary disciples. As Pope Francis wrote in Evangelii Gaudium, “In virtue of their baptism, all the members of the People of God have become missionary disciples (cf. Matthew 28:19)… The new evangelization calls for personal involvement on the part of each of the baptized. Every Christian is challenged, here and now, to be actively engaged in evangelization” (n. 120). We can ask ourselves, “Are there obstacles in my life to living this aspect of faith?”
Conversing with Christ: Lord, looking at Martha and Mary, I am challenged to deepen my prayer life and reach out in active efforts to evangelize. You know my heart. You know I want to love you and those in my life, my family, my friends, my co-workers, but sometimes it is hard to follow through on the inspirations of your Holy Spirit. Setting aside those things that I prioritize over loving and serving you is hard. Lord, help me grow in generosity and charity so I may live as your image in the world and draw others to you.
Resolution: Lord, today, by your grace, I will identify one area of Church teaching or Scripture that I would like to know more about and search out a resource to deepen my knowledge and understanding in that area.
No comments:
Post a Comment